Bài truyền đọc của Chân sư Thăng thiên Shiva qua trung gian Kim Michaels ngày 3/6/2023, nhân một hội nghị tại Seoul, Hàn Quốc.
TA LÀ Chân sư Thăng thiên Shiva. Ắt hẳn con cũng có thể khẩn cầu thày để thày giúp con khắc phục các nỗi sợ của con và con có thể niệm câu chú Om Shiva, hay chỉ chữ Shiva để giúp con đi vào bên trong và thiêu rụi các nỗi sợ đó trong cảm thể của con. Con cũng có thể kết hợp các lời kêu gọi Đại thiên thần Michael và thày vì lẽ tất nhiên các thày không bị phân rẽ bởi bất kỳ phân chia nào giữa các truyền thống Đông và Tây. Các thày là một, tuy các thày có những sắc thái khác nhau, những pha màu khác nhau của ánh sáng mà các thày đem lại. Kết hợp hai thày rất hiệu quả để tiêu trừ các nỗi sợ.
7.1. Điều nghịch lý của tâm đường thẳng
Tuy nhiên mục đích chính yếu của bài giảng này lẽ tất nhiên không phải là để giải quyết nỗi sợ mà là để tiến tới điều kế tiếp thực sự khiến con người rời xa sự kết nối và đó tất nhiên là tâm lý trí. Chắc chắn cả hai thày Quan Âm và Mẹ Mary đều đã giảng về chủ đề này, nhưng thày muốn cho các con thêm một số ý nghĩ vì trong thế giới hiện đại tâm lý trí là chướng ngại lớn nhất cho người tâm linh. Lý do chính là vì các chế độ dân chủ Tây phương đã lan truyền khắp thế giới nhiều ý tưởng rất dính chặt vào tâm đường thẳng, tâm lý trí, tâm lô gíc, tâm phân tích, đặc biệt là qua khoa học và khoa học duy vật.
Các thày quả thực muốn nói gì khi nói đến tâm đường thẳng? À nó là cái tâm muốn đặt mọi sự trên một dòng thời gian, hoặc trên một loại đường thẳng nào đó có thể chia thành nhiều phần nhỏ hơn. Nó cũng muốn đặt mọi sự trên một dòng thẳng nơi có một nguyên nhân dẫn đến hậu quả. Hậu quả có thể trở thành một nguyên nhân khác dẫn đến hậu quả khác, nhưng có một sự đều đặn, một quy luật tự nhiên nào đó quy định rằng một nguyên nhân đặc trưng sẽ luôn luôn dẫn tới một hậu quả đặc trưng theo một lối đường thẳng mà không có ngoại lệ.
Để đơn cử vài thí dụ về tâm này, con hãy bắt đầu đếm. Một, hai, ba, bốn, năm và con tiếp tục đếm. Con tiếp tục được bao lâu? À, giả sử là vô thời hạn. Câu hỏi là có ai có thời giờ để làm chuyện này? Ai có thời gian vô tận? Giả sử con có thời gian vô tận, thì con có muốn dùng thời gian này để đếm và xem mình đếm được tới đâu chăng? Đấy có phải là tầm nhìn cao nhất của con về điều con làm được với thời gian vô tận? Con thấy là khi con thực sự bắt đầu suy ngẫm về vô hạn hay về con số vô tận thì tâm đường thẳng không cam nổi. Nhưng phải chăng chính tâm đường thẳng đã quy định là lúc nào con cũng có thể thêm một và do đó coi như con có thể đếm đến vô tận? Con thấy đó, tâm đường thẳng dựng lên một diễn tiến đường thẳng, nhưng khi con bắt đầu nghĩ tới kết quả cùng cực của diễn tiến đường thẳng này thì tâm đường thẳng gần như bị chạm dây điện vì nó không thể nắm bắt điều này.
Một ví dụ khác là triết gia Hy Lạp Zeno, người đã đề ra nghịch lý cho rằng nếu muốn đi bộ từ thành phố này tới thành phố kia, thì con sẽ không bao giờ tới nơi, vì trước tiên con phải đi bộ tới điểm ở giữa. Sau đó con phải đi bộ tới điểm ở giữa của khoảng cách còn lại và con có thể tiếp tục chia vô tận khoảng cách còn lại làm hai. Con luôn luôn có thể chia bất cứ con số nào làm hai, bất cứ khoảng cách nào làm hai, cho nên con không bao giờ tới nơi được. Một lần nữa, khi con bắt đầu nghĩ tới chuyện này, con nhận ra đây là điều tâm đường thẳng làm. Nó tạo ra một diễn tiến đường thẳng dựa trên một sự đều đặn nào đó, một quy luật nào đó và coi như có thể kéo dài vô tận, nhưng khi con bắt đầu nghĩ tới hậu quả cùng cực của diễn tiến đường thẳng đó thì tâm đường thẳng không đương được nữa.
Vì quả thực, con lấy từ đâu ý tưởng là con có thể tiếp tục đếm số vô thời hạn? À, đó là cái ý tưởng đường thẳng cho rằng con luôn luôn có thể cộng thêm một số. Nhưng nếu con tiếp tục đi xa đủ, phải chăng sẽ tới điểm con đạt tới một con số lớn vô tận? Làm sao tâm đường thẳng đương nổi điều này? Chắc chắn nó không thể đương được khái niệm vô tận. Nhưng phải chăng đấy là điều tâm đường thẳng nói, rằng con có thể tiếp tục đếm vô thời hạn? Con có thể đếm vô thời hạn vậy thì tại sao tâm đường thẳng không cam nổi vô thời hạn?
Con cũng có thể nhìn vào chuyện mà các thày có giảng, là thế giới hình tướng do chỉ một đấng Sáng tạo sinh tạo ra. Nhưng đấng Sáng tạo từ đâu tới? Có gì trước khi thế giới hình tướng hiện hữu? Và sau đó tâm đường thẳng muốn hỏi, nhưng nếu thế giới này có điểm khởi đầu thì có gì trước điểm khởi đầu? Có cái gì khi thế giới chưa có, chưa được sinh tạo? Và sự sinh tạo các thế giới bắt đầu lúc nào? Có gì trước đó? Và các thày có thể nói lúc nào cũng có một thế giới hình tướng, nhưng tâm đường thẳng có đương đầu được chăng với chuyện này?
7.2. Mọi hình tướng đều được quy định bởi giới hạn
Tâm đường thẳng hầu như bị chạm dây điện khi con suy ngẫm điều này. Bởi vì dù không cam nổi cái vô tận, tâm đường thẳng muốn có điểm khởi đầu. Có thể là không có điểm kết thúc nhưng phải có một điểm khởi đầu. Con phải bắt đầu đếm ở chỗ nào đó. Một, hai, ba, trừ mười, trừ chín, trừ tám. Nhưng con phải bắt đầu đếm ở chỗ nào đó. Nhưng nếu không có điểm kết thúc, làm sao có điểm khởi đầu? Hãy suy ngẫm điều này.
Nếu con nói con có thể tiếp tục đếm vô thời hạn, tại sao phải bắt đầu từ số một? Con thực sự bắt đầu ở đâu và khi nào thì càng đếm tới số cao hơn và cao hơn nữa, cuối cùng con sẽ tạo một vòng tròn khép kín? Quả thật như Albert Einstein đã nói, nếu con du hành trong không gian và tiếp tục đi cùng một hướng theo một đường thẳng, thì một ngày kia từ hướng đối ngược, con sẽ trở về điểm khởi đầu vì sự liên tục không gian-thời gian tạo thành một vòng khép kín. Có hợp lý chăng là không có gì vô tận trong thế giới hình tướng? Con không thể tiếp tục đếm vô thời hạn trong một diễn tiến đường thẳng vì thế giới hình tướng có giới hạn.
Thế giới hình tướng có hình tướng, và hình tướng là gì nếu không là giới hạn? Một hình vuông được quy định bởi bốn đường thẳng. Một hình tròn được quy định bởi một đường. Con quả thật có thể mãi mãi đi vòng chung quanh hình tròn, nhưng con không thể đi ra ngoài hình tròn. Có một giới hạn. Mọi hình tướng đều được quy định bởi một giới hạn. Nếu con bắt đầu ở số không và đếm đủ lâu, thì không sớm thì muộn con sẽ trở về số không. Con hãy chiêm nghiệm câu này và xem tâm đường thẳng phản ứng ra sao. Ở đây thày không muốn nói đến một chân lý tuyệt đối. Thày chỉ đang tìm cách chỉ cho con thấy những giới hạn của tâm đường thẳng.
7.3. Luật Tự quyết không theo đường thẳng
Tâm đường thẳng làm gì khi con xem xét ý tưởng kết nối với một chân sư thăng thiên? Nó sẽ nói: “Có một khoảng cách giữa nơi tôi đang ở và nơi vị chân sư ở và tôi cần phải vượt qua khoảng cách đó.” Nhưng nó sẽ tìm cách thiết lập một diễn tiến. “Tôi phải làm gì để vượt qua khoảng cách? Tôi phải đọc chú. Tôi phải đọc thỉnh. Tôi phải bỏ ra bao nhiêu tiếng đồng hổ mỗi ngày để đọc chú và nếu tôi tiếp tục làm vậy năm này qua năm nọ, thì không sớm thì muộn, có lẽ là muộn, có lẽ là sau một thời gian dài, thì một ngày kia, như một phép lạ, vị chân sư sẽ hiện ra.” Vì tâm đường thẳng muốn tin rằng có nguyên nhân và có hậu quả, và có những quy luật quy định diễn tiến từ nguyên nhân tới hậu quả. Nếu con ngồi đây và quyết định: “Tôi muốn kết nối với một chân sư thăng thiên, tôi sẽ thiết lập một chương trình hợp lý, lô-gíc, tuần tự từng bước đọc chú và đọc thỉnh”, và sau đó con quyết định là nếu con tiếp tục làm theo chương trình này, thì một lúc nào đó vị chân sư sẽ phải xuất hiện. Vì con nghĩ chắc hẳn các chân sư thăng thiên phải tuân theo một quy luật nào đó, một diễn tiến nào đó.
Và đúng vậy, con yêu dấu, các thày có tuân theo một quy luật. Nó được gọi là Luật Tự quyết, nhưng Luật Tự quyết không đi theo đường thẳng. Làm sao nó có thể như vậy? Làm sao con có tự quyết khi con phải đi theo một con đường nào đó? Làm sao con có tự quyết khi chỉ có sự tiến hành đường thẳng, và như vậy nếu con bước một bước về một hướng nào đó, thì sau đó con phải từng bước tiếp tục đi cùng hướng đó và không thể đi trệch hướng mà con đã chọn? Làm sao như vậy lại có thể là tự quyết? Con hãy tưởng tượng con đang đứng trong một quảng trường vĩ đại và bằng phẳng, giống như Quảng trường Thế Vận hội không cách xa đây bao nhiêu. Con đứng ở giữa quảng trường. Quảng trường mở rộng và bằng phẳng về mọi hướng chung quanh con. Con dự định bước một bước. Nhưng con có vòng tròn 360 độ chung quanh con. Con có thể đi về bất cứ hướng nào. Nhưng bây giờ con hãy tưởng tượng là một khi con đã bước một bước về một hướng nào đó, thì con sẽ phải tiếp tục bước theo đường thẳng về hướng đó.
Con có thể nói chọn lựa đầu tiên là chọn lựa tự do, nhưng các chọn lựa sau thì không. Như vậy có thực sự là tự quyết chăng? Không đâu, đó là điều mà sa nhân muốn con tin đấy. Đó là lý do vì sao họ đã sáng chế ra hình ảnh một Thượng đế giận dữ và phán xét coi con là một tội đồ ngay từ khởi thủy, hoặc cách diễn giải hạn hẹp của luật nhân quả ở phương Đông cho rằng mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời này đều đã được định trước bởi nghiệp quả từ các kiếp trước. Nhưng luật nhân quả không theo đường thẳng, như các thày đã giảng, vì nếu con vượt thăng tâm thức đã khiến con lấy một quyết định nào đó trong một tiền kiếp, thì khi xung lực nghiệp trở về nó sẽ không đi xuống tầng vật lý vì không có gì ở các thể cao của con củng cố nó.
Luật Tự quyết có nghĩa là bất kể con đã bước bao nhiêu bước về một hướng, nhưng con lúc nào cũng có thể đổi hướng. Làm sao lại có thể có quy tắc đường thẳng? Làm sao lại có thể có diễn tiến máy móc? Làm sao con có thể thiếp lập một chương trình trong tâm nói rằng nếu tôi trung thành theo chương trình này thì một ngày kia chân sư phải xuất hiện và kết nối với tôi? Đúng, khoa học đã khiến con nghĩ như vậy, rằng thế giới giống như một bộ máy vĩ đại. Và nếu con đi một số bước, tỷ dụ như cắm máy thu thanh vào ổ điện, bấm nút bật, rà đúng đài, thì con sẽ nghe được âm nhạc mà con muốn.
7.4. Con không thể kết nối qua tâm đường thẳng
Hoặc nếu con để thực phẩm vào lò vi ba, định nhiệt độ và thời gian, thì có lúc sẽ có tiếng kêu “đinh” và thực phẩm của con được nấu chín. Khoa học và công nghệ đã khiến biết bao người trong thế giới hiện đại tin rằng, nếu con theo đúng một thủ tục nào đó, thì phụt một cái, một chân sư thăng thiên sẽ phải xuất hiện, giống như thằng hề có lò xo bật ra từ trong hộp. Vì con đã xoa vào cây đèn của Aladdin bằng cách đọc biết bao bài chú bài thỉnh trong nhiều năm, nên chắc chắn vị chân sư phải xuất hiện giống như vị thần hiện ra từ cây đèn và nói: “Chủ nhân muốn sai khiến gì? Tôi sẽ cho ngài bất cứ gì ngài muốn. À, ngài chỉ được ba điều ước, nhưng như vậy còn hơn là không có điều nào.”
Đây là tư duy của nhiều người khi họ tìm ra giáo lý chân sư thăng thiên và bắt đầu đọc chú đọc thỉnh. Một lần nữa, các thày không chê trách ai. Các thày chỉ giản dị chỉ cho con thấy đây là điều tâm đường thẳng làm, nhưng các thày là chân sư thăng thiên không đang hiện thân ở cõi vật lý. Các thày không nằm dưới luật đường thẳng. Và quả thật con cũng không nằm dưới luật đường thẳng. Lẽ tất nhiên có quy luật nguyên nhân và hậu quả, và nếu con đi về một hướng trong một thời gian dài và luôn luôn cảm thấy giận người khác, thì con sẽ chịu một số hậu quả.
Nhưng các thày đã nhiều lần nói điều gì? Nếu con lấy một chọn lựa và nó không có hậu quả, thì làm sao con biết là con đã chọn lựa? Hậu quả của chọn lựa của con không có mặt để áp đặt những chọn lựa tương lai của con. Chúng chỉ có mặt để cho con thấy là tư duy này sẽ dẫn tới hậu quả nọ. Nếu con không thích hậu quả đó, thì con thay đổi tư duy. Con thay đổi điều con phóng chiếu vào tấm gương vũ trụ và con gặt hái một cái gì khác.
7.5. Con không thể đồng sáng-tạo một cách đường thẳng, máy móc
Con thấy chăng, có lẽ con không thấy nhưng con có thể tới điểm thấy, là không có gì thực sự đi theo đường thẳng. Ngay cả khoa học cũng đã chứng minh điều này gần một thế kỷ trước đây. Các nhà vật lý lượng tử khám phá rằng, ở tầng cơ bản nhất của vật chất, tâm người khoa học gia không những ảnh hưởng hiện tượng quan sát, mà còn tạo ra hiện tượng quan sát. Cho nên có câu hỏi trong dân gian là nếu một cây đổ trong rừng mà không có ai ở đó, thì liệu cây đổ có tạo ra tiếng động chăng? Hoặc mặt trăng có đó chăng khi không ai nhìn? Và sự thực là nếu không ai nhìn thì mặt trăng sẽ không có đó. Nhưng, như các thày có nói, các thày là chân sư thăng thiên lúc nào cũng nhìn, các tinh linh lúc nào cũng nhìn. Và tại sao vậy? Vì mục đích duy nhất của thế giới hình tướng là để giúp con tăng triển nhận biết. Các thày duy trì một số hình tướng trong một thời gian cho đến khi con người học xong bài học. Con học bài học gì khi đầu thai trong cõi vật lý? Đó là những gì con phóng chiếu lên Ánh sáng Mẫu-Vật thì Ánh sáng Mẫu-Vật sẽ biểu hiện. Đây là điều các khoa học gia đã khám phá một thế kỷ nay.
Không có nhiều khoa học gia chịu thực sự suy nghĩ ý nghĩa của khám phá này. Nhưng nó có nghĩa là điều mà các khoa học gia đã khám phá ở tầng lượng tử là điều mà các thày gọi là Ánh sáng Mẫu-Vật. Ánh sáng Mẫu-Vật có thể mang vào bất kể hình tướng nào, nhưng nó chỉ mang vào một hình tướng khi có một hình tư tưởng từ tâm một sinh thể có tự nhận biết phóng chiếu lên nó. Thế nào là có tự nhận biết? Điều này có nghĩa: “Tôi muốn thể hiện một cái gì mà tôi đang không hiện có. Tôi là một người đồng-sáng tạo. Tôi sẵn sàng đồng-sáng tạo.”
Con thể hiện bằng cách nào? Không theo cách đường thẳng máy móc. Con thể hiện một cách sáng tạo khi con nhận ra là con nắm giữ hình ảnh trong tâm bản sắc, tư tưởng và cảm xúc và phóng chiếu chúng lên Ánh sáng Mẫu-Vật, và Ánh sáng Mẫu-Vật khoác lên một hình tướng vật lý. Tiến trình này có vẻ máy móc, nhưng nó không phải vậy, vì con có thể thay đổi các hình ảnh đó bất cứ lúc nào, và không có một bộ máy vĩ đại nào với những kết quả đã được định sẵn hay có thể tiên đoán. Ngược lại, không có gì có thể tiên đoán. Chỉ có những xác suất, nhưng theo luật bất định mà cơ học lượng tử đã chứng mình cách đây một thế kỷ, không có kết quả nhất định.
7.6. Rơi vào cạm bẫy của tâm đường thẳng
Vì sao các khoa học gia lại không chấp nhận điều trên? Bởi vì đó là một trong những điều sau cùng mà sa nhân muốn con người chấp nhận. Họ khẩn thiết muốn con tin rằng một khi con đã lấy một chọn lựa thì con giới hạn khả năng lấy chọn lựa trong tương lai, và đây là một lời gian dối mà các thày đã nhiều lần phơi bày. Nhưng tâm đường thẳng thấy khó chấp nhận vì tâm đường thẳng muốn có sự đều đặn, muốn có thể đoán trước việc gì sẽ xảy ra, muốn có nguyên nhân và hậu quả, một quy luật nguyên nhân và hậu quả bất khả kháng. Đây là điều tâm đường thẳng muốn vì lúc đó nó nghĩ nó làm chủ tình hình vì nó có thể tiên đoán kết quả.
Chuyện này dính dáng gì đến chủ đề của khóa nhập thất này? Ấy, nếu con nghĩ là con có thể kết nối với một chân sư thăng thiên bằng một quá trình máy móc, thì con sẽ tạo ra một hình ảnh trong tâm con và phóng chiếu hình ảnh đó lên vị chân sư thăng thiên. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu các thày cư xử đúng theo hình ảnh đó? À, như vậy coi như các thày chứng thực là hình ảnh của con đúng. Con quả thật có thể xoa cây đèn và vị thần sẽ xuất hiện. Nhưng điều này sẽ có kết quả gì? Nó sẽ chỉ giam con vào tâm đường thẳng. Và trong tâm đường thẳng con cảm thấy con làm chủ tình hình, nhưng ở một tầm vóc rộng lớn hơn thì sa nhân cảm thấy họ đang làm chủ tình hình vì khi con còn bị giam trong tâm đường thẳng thì họ có thể kiểm soát con vì họ có thể nhìn vào sự đều đặn, và diễn tiến mà con đã tạo ra trong tâm mình. Và họ có thể dễ dàng tiên đoán bước tới của con là gì.
Con trở nên quá dễ tiên đoán khi con ở trong tâm đường thẳng. Con người nói chung trở nên quá dễ tiên đoán khi họ ở trong tâm đường thẳng, và đây dĩ nhiên là điều sa nhân muốn. Họ muốn ngưng sự sáng tạo, ngưng sự bất định bằng cách ngưng tự do chọn lựa, khi con nghĩ con không có chọn lựa nào khác ngoài chọn lựa khởi sự chuỗi dây chuyền, nhưng khi chuỗi dây chuyền đã bắt đầu thì kết quả đã được định sẵn. Tất cả mọi giáo lý mà các thày trao truyền trong đợt truyền giáo này đều nhằm phá tan ảo tưởng này để con thấy là con không bị trói buộc bởi bất cứ gì, và bất cứ chọn lựa nào mà con đã lấy đều có thể bị một chọn lựa khác chế ngự.
7.7. Phóng chiếu một hình ảnh lên các Chân sư
Đây là điều mà các thày mong muốn con nhận ra. Vì lúc đó con có thể chọn lựa và nói: “Cho tới nay tôi chưa cảm thấy kết nối với các chân sư thăng thiên như tôi mong muốn. Có thể chăng là vì tôi đã phóng chiếu một hình ảnh lên các Chân sư, lên chính tôi, và lên sự kết nối, và hình ảnh này đang giam tôi vào tâm đường thẳng và do đó các Chân sư không thể xuất hiện với tôi vì như vậy tôi sẽ còn bị giam chặt hơn nữa?”
Có những người, khá nhiều người, đã tìm ra một giáo lý chân sư thăng thiên chân chính được các thày bảo trợ. Dựa trên một số giáo lý cũ mà các thày đã trao truyền trong thời Song ngư, họ đã phóng chiếu một hình ảnh về cách họ kết nối với các Chân sư. Và họ đã có một số trải nghiệm mà họ nghĩ là họ có với các chân sư thăng thiên, nhưng thật ra trong đa số trường hợp đó là với các sinh thể trong cõi tư tưởng, trong một số ít trường hợp với các sinh thể trong cõi bản sắc thấp, và trong một số trường hợp với các sinh thể trong cõi trung giới. Nhưng đại đa số các người đã tìm thấy giáo lý chân sư thăng thiên trong thời đại duy lý đường thẳng hiện đại này đã kết nối với các sinh thể trong cõi tư tưởng.
Nhiều hiện tượng kết nối đồng bóng mà con thấy trong thế gian là với các sinh thể trong cõi tư tưởng và con có thể học cách tức khắc nhận diện rung động của họ, hoặc đọc các câu trả lời và thấy là chúng nhằm thu hút tâm đường thẳng, tâm lý trí. Và có những người tin rằng họ đã và vẫn đang có một kết nối chân chính với các chân sư thăng thiên, nhưng đó là họ kết nối với những kẻ mạo danh trên cõi tư tưởng có khi dùng tên các thày hay có khi dùng tên khác không liên quan đến các chân sư thăng thiên. Những người thuộc phần sau ít ra còn thành thực, tuy họ đôi khi tự nhận là những sinh thể tâm linh có địa vị hay thẩm quyền.
Đây là chuyện xảy ra khi con người có mong muốn mãnh liệt kết nối, nhưng họ lại phóng chiếu một hình tư tưởng lên sự kết nối. Các thày là chân sư thăng thiên sẽ không cư xử theo hình ảnh đó, nhưng các sinh thể trong cõi tư tưởng hoàn toàn không ngần ngại cư xử theo hình ảnh của con người nếu họ có thể khiến các người đó cho họ năng lượng. Các sinh thể trong cõi tư tưởng đó cần năng lượng của con, các người đang đầu thai, vì họ không còn nhận được năng lượng từ cội nguồn nữa.
Các thày là chân sư thăng thiên. Có năng lượng nào mà thày có thể cần từ một người đang đầu thai? Con có thể nói, như một số người đã nói, là các thày trao bài truyền đọc này cho một số người ngồi nghe, và khi họ chú tâm vào các thày thì họ cho các thày năng lượng của họ. Thật vậy sao? Con có nghĩ là thày, một chân sư thăng thiên, cần loại năng lượng chảy ra từ sự chú ý của con người? Thày có thể tiếp nhận nguồn năng lượng vô biên của đấng Sáng tạo. Tại sao thày lại cần bất cứ gì từ trái đất? Nếu con đang trực diện mặt trời, thì tại sao con lại cần mặt trăng?
7.8. Shiva, thần phá hủy ảo tưởng
Thày là Shiva. Thày đã đạt được một địa vị nào đó trong đại đoàn hoàn vũ. Thày không cần bất cứ gì từ trái đất. Thày không cần bất cứ ai quy phục thày. Thày ở đây chỉ để phụng sự những ai muốn thoát khỏi bất cứ hình thức nô lệ nào, cho dù đó là trong chính tâm mình, hay là một dính mắc vào người khác, hay vào các sinh thể trong cõi tư tưởng, cảm xúc hay bản sắc, hay vào sa nhân. Bất cứ ai yêu cầu, thày tới và cắt đứt và giải thoát họ khỏi ảo tưởng. Ai sẽ yêu cầu thày tới để cắt đứt và giải thoát họ khỏi ảo tưởng? Đó chính là công việc của thày.
Quả thực thày dùng tên được biết trong truyền thống Ấn giáo như Brahma, Vishnu và Shiva, trong đó Shiva được coi là thần phá hủy. Nhưng thày phá hủy cái gì? Làm sao thày lại có thể phá hủy cái gì thật? Chỉ có ảo tưởng mới có thể bị phá hủy, do đó thày LÀ kẻ phá hủy ảo tưởng. Nhưng những ai không muốn buông bỏ ảo tưởng thì chớ nên xin thày giúp. Lẽ tất nhiên, con có thể mặc tình xin thày giúp, vì nếu con thực sự không muốn buông bỏ ảo tưởng của mình thì thày sẽ không xâm phạm quyền tự quyết của con. Có thể nói con không mất mát gì khi con xin thày giúp, mặc dù con không muốn buông bỏ ảo tưởng, và đây là điều con là đệ tử chân sư thăng thiên nên biết.
Thày tới đây đặc biệt là để hỗ trợ con buông bỏ các ảo tưởng của tâm lý trí. Những ảo tưởng này đang tách con ra khỏi thày hay một chân sư thăng thiên khác gần tim con. Nếu con là đệ tử chân sư thăng thiên thì con ít nhất có một chân sư thăng thiên rất gần tim con. Nhưng vì sao con không kết nối được với vị chân sư thăng thiên đó? Bởi vì tâm con ngăn chặn sự kết nối đó. Tâm lý trí của con ngăn chặn sự kết nối đó. Tại sao vậy? Vì con suy nghĩ. Con suy nghĩ xem sự việc phải diễn tiến ra sao: “Đâu là các cơ chế để kết nối với một chân sư thăng thiên? Tôi phải làm được điều mà tâm đường thẳng thiện nghệ. Lấy một hoàn cảnh, phân nhỏ nó ra từng thành phần càng ngày càng nhỏ cho tới khi tới thành phần nhỏ nhất, và lúc đó tôi sẽ hiểu cách thế giới vận hành.”
7.9. Những giới hạn của phương pháp phân nhỏ
Đây là tiến trình đã, ít ra trong lịch sử được biết, bắt đầu với Aristotle, nhưng lẽ tất nhiên, đã bắt đầu sớm hơn rất nhiều khi sa nhân tới địa cầu. Phương pháp phân nhỏ. Bất cứ gì đều có thể phân nhỏ thành những thành phần càng ngày càng nhỏ. Nhưng con hãy nhớ lại điều thày giảng về tâm đường thẳng. Chỉ có tâm đường thẳng mới nghĩ ra ý tưởng là mọi chuyện được cấu tạo bởi thành phần nhỏ hơn, và nếu ta có thể hiểu các định luật – các định luật máy móc chi phối các thành phần nhỏ – thì ta cũng có thể hiểu cách vận hành của cái được cấu tạo bởi các thành phần nhỏ. Nếu vật chất được cấu tạo bởi hạt nguyên tử và ta có thể kiểm soát hạt nguyên tử thì ta có thể kiểm soát vật chất.
Quan niệm về hạt nguyên tử được các triết gia Hy Lạp đề ra và họ nghĩ đây là thành phần nhỏ nhất cấu tạo vật chất, và nó không thể chia nhỏ thêm nữa. Hạt nguyên tử không thể phân chia. Khi các khoa học gia trong các thế kỷ gần đây khám phá ra cái mà họ nghĩ là hạt nguyên tử, thì họ dùng tên đó. Họ ban đầu tưởng nó không thể phân chia, nhưng sau đó họ khám phá là nó có thể phân chia. Nó có một lõi gồm hai loại hạt phân tử và với các hạt electron bay nhanh chung quanh. Sau đó họ khám phá là, không phải, các hạt cơ bản này không cơ bản. Có những hạt cơ bản khác nhỏ hơn. Và điều này sẽ bao giờ chấm dứt?
À, nó không bao giờ chấm dứt. Điều này cũng giống như chuyện nghịch lý của Zeno. Nếu chúng ta có một máy gia tốc cường mạnh hơn có thể gia tốc các hạt phân tử tới vận tốc ánh sáng, thì chúng ta sẽ khám phá ra hạt phân tử của Thượng đế, và lúc đó chúng ta sẽ biết vật chất vận hành ra sao. Nhưng con sẽ không bao giờ biết được làm sao vật chất mang hình tướng bằng cách tìm các phân tử càng ngày càng nhỏ hơn. Bởi vì vật chất mang hình tướng vì một hình tư tưởng từ một cõi cao phóng chiếu xuống nó. Nguyên nhân vì sao các hình tướng lại là như chúng đang là không thể tìm thấy trong cõi vật lý, cõi vật chất. Nguyên nhân được tìm thấy trong các cõi cảm xúc, tư tưởng, bản sắc và tâm linh. Bất kể cách con phân tích như thế nào thành phần của một màn ảnh chiếu phim, làm sao việc hiểu mọi chuyện liên quan đến các thành phần của màn ảnh lại có thể giúp con tiên đoán phim nào sẽ được chiếu vào lúc bảy giờ tối hôm nay? Chuyện này không được quy định ở tầng của màn ảnh.
7.10. Hãy ngưng đẩy các thày ra xa
Con là đệ tử chân sư thăng thiên không thể phân nhỏ các thày, là chân sư thăng thiên, thành các thành phần cơ khí. Nếu con làm vậy và chờ đợi các thày xuất hiện – thì ai đó có thể xuất hiện nhưng không phải các chân sư thăng thiên. Con không thể phân nhỏ chính con thành các thành phần cơ khí. Con có thể đọc chú trong nhiều năm, nhiều giờ mỗi ngày. Nhưng không có gì bảo đảm là một ngày kia con sẽ kết nối với các thày. Vì sao vậy? Vì con cần xoay chuyển tâm mình để thay vì đẩy sự kết nối ra xa như con đang làm, con ngừng gắng sức và để cho sự kết nối xảy ra.
Thày đang ở đây. Ở đây là gì? Bất cứ con đang thấy mình ở đâu, thì thày ở đó. Con không cần với ra xa để kết nối với thày. Sự thực là con không cần kết nối. Con chỉ cần xoay chuyển tâm và nhận ra là thày đang ở đây. Thày LÀ Shiva. Thày không bị giới hạn bởi thời gian và không gian. Thày ở bất cứ đâu con đang ở. Nhưng tâm lý trí không thể hiểu điều này, bởi vì cái gì tạo ra diễn tiến từ cái này sang cái tới? Đúng rồi, đó là quan niệm tách biệt. Bằng cách nào con đi từ một thành phố này sang thành phố khác? Con phải vượt qua khoảng cách. Con nghĩ rằng để kết nối với một chân sư thăng thiên con phải vượt qua một khoảng cách. Nhưng khoảng cách đó không có.
Thày có thể tiếp tục nói mãi về chủ đề này. Thày có thể tiếp tục trao cho con giáo lý càng ngày càng vi tế, và rất rất nhiều người đã và vẫn còn chờ đợi giáo lý kế tiếp. Chắc hẳn phải có một giáo lý tối hậu hay một giáo lý cao siêu hơn. Một ngày nào đó tôi sẽ tìm ra giáo lý sẽ mở cửa cho tôi. Nhưng con chỉ đang đẩy các thày ra xa, hay đúng hơn con đẩy con ra khỏi các thày, vì con không thể đẩy các thày. Đúng đấy, đây lại là một bí ẩn khác. Quả đúng là không phải ai ai cũng có thể xoay chuyển tâm ngay lúc này và nhận ra là thày ở đây. Bởi vì con đang ở một tầng tâm thức thấp trong số 144, con có quá nhiều ngã tách biệt, con có quá nhiều năng lượng tồn đọng, nên con không thể xoay chuyển tâm, vì tất cả các thứ đó níu kéo tâm con, tâm ý thức của con. Chúng kéo cái Ta Biết của con về phía các ngã tách biệt.
7.11. Một dụng cụ để thoát ra khỏi tâm đường thẳng
Quả đúng là có một diễn tiến. Con bắt đầu bằng đọc chú, học giáo lý và con dần dần chuyển hóa một phần năng lượng, buông bỏ ảo tưởng và lực trì kéo trên tâm con giảm bớt. Và con càng ngày càng dễ thoát ra khỏi tâm đường thẳng, nhưng con sẽ phải làm sự vượt thoát đó. Và việc này có tính chất sáng tạo, nó không phải là kết quả máy móc của một tiến trình máy móc. Nếu con theo đuổi một giáo lý khác và sau đó con không kết nối, và con nghĩ là phải có một giáo lý cao hơn và con lại theo đuổi giáo lý đó và vẫn không kết nối, con có thể tiếp tục làm như vậy mãi mãi.
Đâu là giải đáp cho nghịch lý của Zeno – cho rằng trước tiên con đi tới điểm giữa, sau đó tới điểm giữa của khoảng cách còn lại, do vậy con sẽ không bao giờ tới được mức đến vì con cứ phải đi một nửa khoảng còn lại? Giải đáp là gì? À, một thời gian đầu con có thể nói: “Trước tiên tôi đi đến điểm giữa, rồi sau đó tôi đi tới điểm giữa của khoảng cách còn lại bằng cách bước một số bước cho tới khi tôi tới điểm giữa đó.” Nhưng nếu con tiếp tục làm vậy thì con sẽ tới điểm con tới thật gần mức đến và con chỉ cần bước một bước để vượt qua khoảng cách còn lại. Lúc đó thì có nhu cầu đi tới điểm giữa nữa chăng? Không có nhu cầu.
Con chỉ cần thoát ra khỏi tâm đường thẳng và nói: “Tại sao tôi lại cần đi tới điểm giữa khi chỉ cần một bước là vượt qua được khoảng cách còn lại? Tại sao tôi lại phải bước nửa bước, sau đó một phần tư bước, sau đó một phần tám bước? Tại sao lại cần sự ngu ngốc này khi tôi chỉ cần bước một bước là tới đích?” Con phải tới điểm trong tâm khi con nói: “Tại sao tôi cần nghĩ là tôi phải làm chuyện gì khác để kết nối với một chân sư thăng thiên? Tại sao tôi không kết nối ngay bây giờ?”
Vấn đề không phải là suy nghĩ bằng tâm đường thẳng. Vấn đề là vô hiệu hóa tâm đường thẳng, do đó chúng ta sẽ làm chuyện này. Con đã tụng niệm tên thày, nhưng thày mời con hãy tụng niệm cùng với thày, và chúng ta sẽ thấy chuyện gì có thể xảy ra:
Shiva (40x)
OM Shiva (16x)
OM Shiva OM (8x)
OM Shiva OM (10x)
Shiva OM (3x)
Shiva (96x)
TA LÀ Shiva (16x)
Shiva TA LÀ, TA LÀ Shiva (16x)
TA LÀ xác thân này, Shiva TA LÀ (18x)
TA LÀ các cảm xúc này, Shiva TA LÀ (13x)
TA LÀ các tư tưởng này, Shiva TA LÀ (11x)
TA LÀ bản sắc này, Shiva TA LÀ (12x)
OM Shiva (8x)
OM Shiva (20x)
OM Shiva (38x)
Shiva OM (40x)
OM Shiva (9x)
OM (3x)
Thày LÀ Shiva và thày đã góp công vào việc khiến tâm đường thẳng bị xáo trộn, rối rắm, vô hiệu hóa. Bất cứ lúc nào con cảm thấy cần vượt quá tâm đường thẳng, thì con có thể tụng niệm những câu chú gọi tên thày bằng cách dùng một bản thu âm hay bằng cách tự con tụng niệm. Con có thể thay đổi các câu chú tùy theo cảm hứng. Con có thể chế ra vô số dạng chú Shiva để tụng niệm. Con đừng nên sợ dùng khả năng sáng tạo của mình và hãy dùng dụng cụ này để vô hiệu hóa tâm đường thẳng. Với đa số các con, tâm đường thẳng chính là trở ngại chính cho việc kết nối với cái ta cao của con và với các thày, các chân sư thăng thiên.
Quả thật là các thày ở đây vì các con, vì nếu không thì các thày đã không ở lại địa cầu, vì hành tinh là gì khác ngoài một tấn tuồng để con người trên sân khấu có một môi trường trải bày những gì họ phản-sáng tạo hay đồng-sáng tạo? Làm sao con có thể đồng-sáng tạo nếu con không kết nối được với các đấng sáng tạo ở tầng cao hơn con? Lúc đó con sẽ phải đi vào tách biệt và phản-sáng tạo cho tới khi định luật sẽ rốt cuộc phản-sáng tạo những gì con phản-sáng tạo. Tới đây thì thày đã trao cho các con những gì thày muốn trao, và thày cảm ơn sự hiện diện của các con ở đây, sự hiện diện vật lý, sự hiện diện cảm xúc, sự hiện diện tư tưởng, sự hiện diện bản sắc và Hiện diện TA LÀ của các con. Thày niêm các con trong tình thương bốc cháy của Shiva mà thày LÀ.