Xin bắt đầu bằng câu hỏi này dành cho bạn: “Bạn là gì?” Ở cốt lõi, có thể trả lời: bạn là một sinh thể có khả năng tự nhận biết. Bạn biết là bạn hiện hữu (phần “nhận biết”) và bạn cũng ý thức được bạn là ai (phần “tự”). Trong hiện tại, khả năng tự nhận biết này của bạn tập trung vào cõi vật chất và tiêu điểm là xác thân vật lý của bạn. Tuy nhiên, bạn cũng có thể nhận biết mình là cái gì khác nữa.
Chân sư cũng là đấng tự nhận biết. Nhưng chân sư đã nâng cao, hoặc gia tốc, khả năng tự nhận biết đến mức không còn tập trung vào cõi vật chất nữa, mà vào những cõi rung động thanh cao hơn được thường được gọi là cõi tâm linh.
Mỗi sinh thể tự nhận biết đều có tiềm năng đi muốt tiến trình gia tốc nói trên để đạt tới cao điểm gọi là sự thăng hoa, hay thăng thiên. Chính bạn cũng có tiềm năng này, bạn có thể nâng cao khả năng tự nhận biết của mình cho tới khi bạn điều ngự được cả tâm mình lẫn cõi vật chất chung quanh. Rồi bạn có thể nhảy vọt một bước, nâng tự nhận biết tới một mức chưa từng đạt tới và khi ấy bạn không còn cần đến xác thân vật lý nữa. Thay vì xác thân vật lý, bạn sẽ sinh hoạt trong một cái “xác” trong nhẹ được kết tạo bởi những rung động thanh cao của cõi tâm linh.
Một số chân sư đã từng là con người đầu thai trên trái đất này, không khác gì bạn hay tôi (Kim Michaels) bây giờ. Các thày hiểu rõ mọi điều mà bạn đang trải qua bởi vi chính các thày cũng đã phải vật lộn với cõi vật chất dày đặc y như bạn. Và đó là lý do chân sư là những vị thày lý tưởng để hướng dẫn bạn khỏi rơi vào những lầm lỗi mà các thày đã vấp phải. Còn bạn, bạn chỉ cần đi theo đường lối mà chân sư đã khai thông cho bạn xuyên qua rừng rậm của tâm thức con người.
Tất nhiên cũng có một số chân sư đã thăng thiên ở những hành tinh khác ngoài trái đất, và có cả những vị chưa bao giờ xuống hiện thân trong bầu cõi chúng ta. Vậy xin mô tả dưới đây từng thành phần xuất xứ.
Các đấng đã từng đầu thai và đã thăng thiên
Trước hết xin nhìn từ góc cạnh một người đang đầu thai trên địa cầu. Vũ trụ vật chất thật sự là một “bộ máy” phản hồi tinh vi nhằm giúp mỗi chúng ta phát triển khả năng tự nhận biết qua sự phản hồi.
Nhiều người không ưa từ “trường học”, nhưng ở đây, khái niệm trường học khá thích hợp với câu chuyện của chúng ta. Đa số trường học đều có một kỳ thi ra trường, và nếu thi đậu thì chúng ta sẽ được tự do xông ra đời mà không còn bận bịu chuyện học vấn nữa. Cũng vậy, nếu chúng ta không ngừng nâng cao tâm thức và thăng vượt khả năng tự nhận biết của mình thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ được “thi ra trường”, qua đó chúng ta nhập vào một tiến trình “tốt nghiệp” mọi sự học hỏi của vũ trụ vật chất. Đây là một tiến trình thâm sâu, phức tạp, đòi hỏi chúng ta chấm dứt mọi sự đồng hóa với ngã tách biệt để chuyển sang một nhận thức tự nhận biết mới. Trong tâm thức mới này, chúng ta hợp nhất toàn vẹn, ở trên thì hợp nhất với cõi tâm linh, và ở dưới với mọi sự sống trong cõi thế gian này. Mọi ham muốn hay dính mắc đối với thế gian đều được bỏ lại.
Tiến trình này thường mang tên là đường tu tâm linh, với giai đoạn gia tốc chót gọi là xoắn ốc thăng hoa, dẫn tới sự thăng thiên. Một khi thăng thiên, chúng ta sẽ mãi mãi giải thoát khỏi địa cầu cùng vũ trụ vật chất. Vì đã điều ngự được tâm mình nên trở thành bậc thày và mang danh hiệu “chân sư thăng thiên”.
Cuộc thăng thiên đó, nhiều dòng sống đã thực hiện được trong suốt quá trình của trái đất trải dài hơn lịch sử chính thức rất nhiều. Mỗi chân sư khi mới thăng thiên đều có hai lựa chọn: hoặc đi tiếp tới những vùng cao vô tận của cõi tâm linh, hoặc ở lại với địa cầu hầu trợ giúp phần nhân loại chưa thăng thiên.
Nhiều vị chân sư đã chọn con đường thứ hai này để ở lại giúp chúng ta. Vì đã trải qua kinh nghiệm đầu thai trên hành tinh chúng ta hay một hành tinh nào khác, và đã thăng vượt được cõi đời dày đặc ở đây cho nên các thày hiểu rõ mọi khó khăn mà chúng ta phải đương đầu. Nhờ khả năng quý giá đó mà các thày mới giúp được chúng ta khai ngộ chính những điều mà các thày đã khai ngộ.
Các đấng không từng đầu thai
Vũ trụ được tạo ra như một cấu trúc nhiều tầng. Bầu cõi nơi chúng ta sinh sống được tạo ra bởi một số sinh thể ở bầu cõi nằm ngay trên. Và bầu cõi đó lại cũng được tạo ra bởi sinh thể ở bầu cõi cao hơn nữa, và cứ như thế, lớp lớp họp thành một dãy cấu trúc nhiều tầng dẫn ngược lên Đấng Sáng tạo của chúng ta.
Điều quan trọng cần hiểu là một sinh thể chỉ có khả năng sinh tạo bầu cõi dưới mình một khi đã hợp nhất với các đấng đã tạo ra mình và nguyên hàng ngũ tâm linh ở trên. Nói cách khác, đây là điều khác biệt căn bản giữa cõi vật chất và cõi tâm linh: chúng ta trong cõi vật chất xem mình là những sinh thể tách biệt sinh sống trong một thế giới tách biệt, nhưng muốn vào được cõi tâm linh, chúng ta phải vượt qua ảo tưởng này và thật sự hòa nhập vào tánh duy nhất của mọi sự sống.
Cho nên khi sinh thể ở cõi cao sinh tạo một cõi mới chưa thăng hoa, thì cõi mới này như được tiết ra từ bản thân mình. Nói cách khác, vị sáng tạo không xem bầu cõi mới là cái gì riêng rẽ mà là chính mình. Có điều, bầu cõi mới ấy được tạo với rung động nặng trược hơn. Mục đích là vị sáng tạo sẽ phái xuống những thành phần nối dài của mình để đầu thai trong cõi mới, với thân thể được cấu tạo bằng năng lực ở đó.
Sáng tạo như vậy có hai mục đích. Một là để nâng cao rung động của bầu cõi mới cho đến khi cõi này thăng hoa, hợp lại với cõi tâm linh. Và hai – mục đích thâm sâu của cả tiến trình – là những thành phần nối dài đó có sắc tính đặc thù, là những cá thể sẽ phát triển khả năng tự nhận biết bằng cách giúp cho bầu cõi của họ thăng hoa.
Cho nên một đằng có thể nói, các vị sáng tạo bầu cõi chúng ta đã không đầu thai trọn vẹn trong cõi chúng ta. Nhưng nhìn cách khác cũng có thể nói, các vị ấy đã hiện thân trong bầu cõi chúng ta qua trung gian những cá thể nối dài được phái xuống. Những cá thể nối dài này không phải là những nhân vật bí hiểm xa lạ nào đâu, họ chính là chúng ta đó!
Hóa ra chúng ta đã bị nhồi sọ để rồi cứ tin rằng là mình chỉ là những con người hạn chế đủ mọi mặt – thậm chí có thể là những kẻ có tội – nhưng thực sự chúng ta là phần nối dài của các đấng tâm linh đã sinh tạo bầu cõi chúng ta. Nói cho cùng thì mục đích của đường tu tâm linh và thăng thiên chẳng qua chỉ là để chúng ta chấp nhận trọn vẹn bản sắc đích thực của mình, rằng chúng ta là những cá thể nối dài của nguyên cái chuỗi tâm linh ở trên chúng ta.
Điều quan trọng là đây: cho dù rất nhiều vị trong Đại đoàn Thượng thiên không hiện thân hoàn toàn, nhưng các thày lại hiện thân qua trung gian chúng ta – là những phần nối dài của các thày. Cho nên hình ảnh cố hữu về một Thượng đế xa xăm và nóng giận ngồi ngự ở đâu đó trên mây không ăn khớp chút nào với thực tế. Không có chuyện nổi giận, phán xét hay lên án chúng ta, mà các chân sư kỳ thực chỉ mong nâng chúng ta lên cao để nhập lại cùng với các thày.
Dù trong hiện tại, chúng ta có thể quên rằng mình là thân nối dài của các đấng thăng thiên, nhưng các thày thì không bao giờ quên đâu. Các thày nâng chúng ta lên chính là vì không thể quên được chúng ta là một phần của các thày. Khi được nâng lên như thế, chúng ta sẽ không mất hẳn cá thể của mình. Ngược lại là đằng khác, chúng ta sẽ hòa nhập với cá thể tâm linh chân thật của mình, và đồng thời cũng thăng vượt mọi hạn chế của cái gọi là cá thể phàm phu, là cái ngã tách biệt. Chẳng có gì mất mà chỉ có được thêm.