Hỏi: Giê-su thân kính, con đang cố tìm hiểu xem sứ vụ thiêng liêng nghĩa là gì, chứa đựng những chi tiết gì và liên quan thế nào với quyền tự quyết. Con được hiểu rằng tất cả chúng con đều đã thảo ra một sứ vụ cá nhân trước khi hiện thân trên địa cầu. Vậy liệu chúng con sẽ phải tuân thủ sứ vụ này từng điểm y như là con rô-bót, hay là còn chỗ cho chúng con tùy cơ ứng biến và sử dụng quyền tự quyết của mình?
Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 15/11/2012.
Con vừa đặt một câu hỏi từng làm bối rối rất nhiều người tầm đạo khi lần đầu tiên họ nghe nói về sự kiện là họ có một sứ vụ thiêng liêng hoặc một mục tiêu cao cả hơn. Câu hỏi của con đã bị ảnh hưởng rất nhiều bởi cái nhìn của các tôn giáo truyền thống – kể cả đạo Cơ đốc – mô tả Thượng đế như là một sinh thể nóng giận ở trên trời đang áp đặt ý muốn của ngài lên trên con và phán xét con một cách nghiêm khắc nếu con không tuân theo lời ngài như một con rô-bót.
Để giải quyết bí ẩn, con cần suy ngẫm sự kiện Thượng đế đích thực không hề là một sinh thể nóng giận trên trời. Tuy nhiên, con cũng nên soi gương và nhận ra rằng hầu hết mọi người đều mang một sự mâu thuẫn nội tâm về sứ vụ thiêng liêng của mình. Chẳng hạn, con hãy đọc lại chính câu hỏi của con:
“Con được hiểu rằng tất cả chúng con đều đã thảo ra một sứ vụ cá nhân trước khi hiện thân trên địa cầu. Vậy liệu chúng con sẽ phải tuân thủ sứ vụ này từng điểm y như là rô-bót, hay là còn chỗ cho chúng con tùy cơ ứng biến bằng cách sử dụng quyền tự quyết?”
Con thấy chăng là có nhị nguyên được ngụ ý trong đó, tức là có một tin tưởng vi tế rằng nếu con tuân thủ sứ vụ thiêng liêng của con thì nó sẽ tước mất quyền tự quyết của con và biến con thành rô-bót? Nhưng ai đã thảo ra sứ vụ thiêng liêng chứ? Tất nhiên là con đó! Làm thế nào con thảo ra sứ vụ thiêng liêng của con? Bằng cách con chọn lựa với toàn quyền tự quyết của con!
Đồng ý là con có nhận được sự trợ giúp của các vị thày tâm linh của con, nhưng thày tâm linh đích thực không bao giờ ép buộc con chọn lựa như thế nào. Các thày chỉ trình bày cho con một số sáng ngộ có thể giúp con chọn lựa tốt nhất mà thôi. Cho nên sứ vụ thiêng liêng của con hoàn toàn thể hiện quyền tự quyết của con, vậy thì làm sao việc tuân theo có thể biến con thành người máy rô-bót được đây? Nhưng điều mà câu hỏi của con bộc lộ ra một cách trung thực là, cũng như đối với rất nhiều người khác, có một sự mâu thuẫn giữa ý muốn cao xa và ý muốn trước mắt của con. Vì vậy, câu hỏi thực sự mà con cần suy ngẫm là liệu cái ý muốn mà con có ngay bây giờ – ý muốn ý thức của con – có thật tự do, có thật tự quyết hay không?
Đối với hầu hết mọi người khi đi xuống hiện thân, họ quên hết tất cả cuộc sống của họ trước đó, kể cả về sứ vụ thiêng liêng. Khi lớn lên, họ chịu ảnh hưởng của gia đình và xã hội khiến họ xây dựng một số kỳ vọng về cuộc đời, và những kỳ vọng này có thể đi ngược lại sứ vụ thiêng liêng của họ. Chẳng hạn, đa số phải chịu áp lực từ bên ngoài khi có người chung quanh, kể cả chính gia đình họ cũng như một số cơ chế trong xã hội, muốn kiểm soát và kềm giữ họ trong những khuôn khổ nhất định. Ta có thể bảo đảm với con rằng sứ vụ thiêng liêng của con không hề định ra là mục đích tối thượng trong kiếp này của con là trở thành một kẻ tiêu thụ gương mẫu, luôn luôn muốn có nhiều sở hữu hơn, nhiều thoả mãn tình dục hơn, nhiều danh giá hơn từ một xã hội vốn ưa chuộng sự hời hợt. Và sứ vụ thiêng liêng của con cũng không hề bảo con phải ở lại trong nhà tù mà giai cấp thượng lưu cai trị đã định ra cho con – hay ngay cả giai cấp cai trị của tôn giáo bảo con là một kẻ tội lỗi khốn nạn sẽ không bao giờ thực hiện được những việc mà Giê-su đã làm.
Trái lại, đa số người tâm linh đều có một sứ vụ thiêng liêng nói rằng mình sẽ thách thức hiện trạng của mình bằng cách chứng tỏ là mình có thể sống tâm linh hơn ngay cả trong một xã hội hiện đại, khoa học, duy vật và hoài nghi. Vậy thì cái gì thực sự thúc đẩy con chạy theo một tiêu chuẩn vỏ ngoài như rô-bót chứ? Phải chăng đó là sứ vụ thiêng liêng hay là tiêu chuẩn của xã hội, tiêu chuẩn của thế gian – mà ta từng gọi là “Ma-môn”? Hẳn con có nhớ, ta từng nói rõ là con không thể phục vụ hai chủ, con không thể cùng một lúc phục vụ Thượng đế – như là biểu tượng của sứ vụ thiêng liêng – lẫn Ma-môn – như là biểu tượng cho các tiêu chuẩn mà thế gian áp đặt lên con. Có thể nói, sứ vụ thiêng liêng của con không phải là một tiêu chuẩn vỏ ngoài mà là một chuẩn mực nội tâm, trong khi tiêu chuẩn của xã hội thì rõ ràng đến từ ngoài.
Hầu hết mọi người đều từng trải nghiệm một số tình huống khi họ bị cảm xúc choáng ngợp đến độ họ không thể suy nghĩ tỉnh táo, rồi họ lấy những quyết định mà sau này họ hiểu ra là không tối ưu. Lý do là vì sự dính líu, sự dính mắc của con đối với tình huống đó đã dựng lên một bức màn che phủ tâm con và ngăn cản con suy nghĩ tỉnh táo. Y như thế, việc bước vào xác thân vật lý cũng giống như con bước ra đằng sau một bức màn vậy, khiến con không thể nhìn cuộc sống một cách khách quan và tỉnh táo như khi con còn ở ngoài thân xác. Điều ta muốn nói là vào lúc con thảo ra sứ vụ thiêng liêng của con, con không bị bức màn hiện thời của con che chắn.
Chắc chắn việc sử dụng quyền tự quyết phải dựa trên nền tảng một viễn kiến tối ưu về mọi chọn lựa và mọi hậu quả có thể có. Vì vậy khi con thảo ra sứ vụ thiêng liêng, con đã chọn lựa một cách tự do hơn so với ngay bây giờ, bởi vì giờ đây con bị che chắn phần nào bởi bức màn mà con đã dựng lên trong kiếp này. Khi nối kết lại với sứ vụ thiêng liêng, con như có trong tay cái kim chỉ nam sẽ giúp con nhìn xa hơn những dính mắc tình cảm cùng kỳ vọng ngắn hạn, hầu con quyết định tốt hơn trong một viễn quan tổng thể rộng lớn. Ngược lại, nếu con chỉ hành xử theo ý thích nhất thời mà không suy xét đến hậu quả dài hạn, thì thật sự con không đang sử dụng quyền tự quyết của con, bởi vì nếu viễn kiến của con bị che lấp, làm sao con có thể thực sự tự quyết?
Nói vậy rồi thì ta cũng phải nói rõ rằng sứ vụ thiêng liêng KHÔNG PHẢI là cái áo tù bó chặt tay chân con. Đi theo sứ vụ thiêng liêng không có nghĩa là toàn bộ đời con được vạch sẵn trong từng chi tiết nhỏ nhặt. Trái lại, mọi sự việc trong đời con đều xoay quanh quyền tự quyết của con, cho nên sứ vụ không được thảo ra để bảo con phải làm gì. Con chỉ có thể phát triển qua những quyết định mà con lấy, và toàn bộ mục đích của sứ vụ là đưa con vào một số tình huống sẽ giúp con lấy những quyết định tốt nhất, tức là những quyết định sẽ cho con quyền năng khắc phục những tin tưởng gây giới hạn của con để tự do biểu đạt tiềm năng vô biên của con trong một thế giới đầy hạn chế.
Ở trung tâm sứ vụ thiêng liêng là những bài học mà con cần học trong kiếp này, là những bài học thích ứng với cả sứ mạng dài hạn khi con bước vào vũ trụ vật chất, lẫn sứ mạng ngắn hạn khi con vươn lên trên những hạn chế nhị nguyên mà con đã chấp nhận cho con. Mục đích tổng thể là giúp con đạt được tự do biểu đạt cá thể và tiềm năng thiêng liêng của con. Tuy nhiên để thực hiện điều này, con phải vượt qua các hạn chế hiện thời của con, và con sẽ chỉ làm được chuyện này khi con nhìn ra một cách ý thức rằng các hạn chế đó đều không thực, và con quyết định buông bỏ chúng.
Bất cứ hành giả tâm linh trung thực nào cũng biết là có một thế lực trong tâm lý mình luôn kháng cự lại tăng trưởng, kháng cự lại thay đổi – mà người ta thường gọi là tự ngã. Thế lực này sẽ tìm cách khiến con né tránh mọi công việc khó khăn, nó sẽ muốn con đi theo con đường trơn tuột, dễ dãi nhất. Con đường này ta từng gọi là con đường rộng dẫn đến hủy diệt, và đó không là con đường hẹp dẫn đến phát triển tâm linh. Cho nên khi thảo ra sứ vụ thiêng liêng, con đã dự tính xu hướng này, kể cả những lần trong tiền kiếp con từng rơi vào bẫy của nó. Vì thế nhiều người thiết lập sứ vụ thiêng liêng của mình với ý định tự buộc mình phải kinh qua một số tình cảnh – và phải kinh đi kinh lại nhiều lần – hầu ép mình phải đối mặt với những bài học mà mình cần học.
Hiển nhiên những điều này sẽ không dễ chịu chút nào một khi con đầu thai trong thân xác và quên mất là chính mình đã mong muốn những hoàn cảnh khó khăn đó. Con sẽ thường tự hỏi tại sao con cứ thu hút cùng những vấn đề hoài hoài, và con sẽ có xu hướng tin theo tự ngã bảo rằng các vấn đề đó không phải là lỗi con, và con phải trốn né thay vì đương đầu và học bài học. Cho nên đúng là trong sứ vụ thiêng liêng của nhiều người có một yếu tố bó buộc, bởi vì khi con đứng cao hơn tấm màn của thế gian, con thừa biết rằng chuyện trốn chạy thật quá dễ dàng khi mình bị tấm màn che mắt. Tuy nhiên, một khi con đã hiểu được cốt lõi vấn đề, liệu con còn nói được là sứ vụ thiêng liêng đi ngược lại quyền tự quyết của con không? Hay là sứ vụ thiêng liêng thật ra đang cố ngăn con bị khuất phục bởi ý muốn nhất thời, nhị nguyên và ích kỷ của tự ngã?
Vậy sứ vụ thiêng liêng gồm chứa những chi tiết gì? Đây là một chuyện rất cá nhân, nhưng đối với hầu hết mọi người, phần lớn sứ vụ là nhằm quân bình những nghiệp quả mà con mang với một số người. Cho nên sứ vụ nêu rõ con sẽ đầu thai với những ai trong gia đình, những ai làm phối ngẫu và những ai mà con sẽ gặp trong kiếp này. Nhưng con cần lưu ý, mục đích chủ yếu ở đây là cân bằng nghiệp quả, tức là trên hết con cần tha thứ hoàn toàn cho những người đó và thiết lập một mối quan hệ yêu thương. Nói cách khác, mục đích thực sự là bằng cách giải thoát người khác, chính con cũng sẽ tự giải thoát khỏi mọi ràng buộc nghiệp tạo với họ.
Cho nên mục đích khi con gặp một người nào đó là để học hỏi một bài học và quân bình nghiệp quả với họ. Sứ vụ thiêng liêng không nhất thiết sẽ nói rõ con phải quân bình thế nào, phải có loại quan hệ nào với họ, hay liệu quan hệ đó có phải kéo dài suốt đời hay không. Chẳng hạn, điều rất thường xảy ra là khi hai người gặp nhau, sự ràng buộc nghiệp tạo mà họ có với nhau sẽ khiến họ bị thu hút mạnh mẽ – và điều này chỉ cho thấy cả hai đều mong muốn giải quyết nghiệp quả và được tự do. Nhưng nếu hai người đó khác giới tính – hay cùng giới tính trong thời buổi này –họ thường cho rằng lực hấp dẫn đó có nghĩa là họ phải có quan hệ tình dục với nhau.
Trong chiều dài lịch sử, chuyện này đã gây ra không biết bao nhiêu khổ đau khi nó tạo ra những mối quan hệ nơi cả hai người đều cảm thấy mình bị kẹt cứng. Nó cũng đã khiến cho vô số quan hệ bền vững bị đổ bể chỉ vì một bên cảm thấy mình phải chạy theo đối tượng cám dỗ nghiệp tạo mới nhất. Con có thấy chuyện gì xảy ra khi con người bị đui mù bởi tấm màn của hiện thân vật lý rồi cứ thế chạy theo những kỳ vọng phàm phu của mình và khởi sự những quan hệ mới trong khi mình có thể cân bằng nghiệp quả của mình một cách khác? Con có thấy là một số người cứ nhảy từ quan hệ này sang quan hệ kia mà không thực sự học được bài học mà đáng lý họ phải học? Trong mỗi quan hệ mới, họ cắm đầu đuổi theo giấc mộng quan hệ lý tưởng, nhưng thực tế là họ sẽ không bao giờ có được quan hệ lý tưởng khi nào họ chưa học được bài học mà họ cần học.
Điều ta muốn nói ở đây là sứ vụ thiêng liêng của con có thể định rõ con sẽ gặp và quan hệ với ai đó để cân bằng nghiệp quả, nhưng sứ vụ có thể không nói rõ là con phải có quan hệ vật lý, tình dục với họ. Ngược lại là đằng khác, quan hệ tình dục nhiều khi lại khiến con gây thêm nghiệp quả, bởi vì ngay sau khi tuần trăng mật chấm dứt, nghiệp quả cũ sẽ khiến cho cả hai người khó lòng thuận hòa với nhau trong một quan hệ truyền thống. Rất có thể cả hai sẽ cảm thấy mình bị kẹt cứng rồi đổ lỗi cho nhau, và điều này đi ngược lại đòi hỏi là phải tha thứ và giải phóng cho nhau. Và như vậy, một quan hệ được dự định là sẽ giải phóng cả hai bỗng nhiên trở thành một sợi dây buộc cả hai lại chặt hơn nữa.
Đương nhiên là giữa con người với nhau có rất nhiều hình thức quan hệ khác nhau, và có khi con sẽ cần kết hôn với một ai đó để cân bằng nghiệp quả với họ – bởi vì trong một mối quan hệ cam kết với nhau, con sẽ khó lòng hơn trốn chạy bài học của con. Tuy nhiên, ta muốn đưa ra hai điểm này cho con suy ngẫm:
- Trong sứ vụ thiêng liêng luôn luôn có chỗ để con chọn lựa. Con có thể mang nghiệp với một người nào đó nhưng thường con sẽ có nhiều cách để cân bằng nghiệp quả với họ. Thật sự là nếu ngay khi gặp họ mà con tha thứ một cách toàn diện, thì rất có thể con sẽ không cần tiếp tục quan hệ với họ nữa.
- Bằng cách bước ra khỏi các kỳ vọng thế phàm của con – là tấm màn đang che mắt con – và kết nối lại với sứ vụ thiêng liêng, con sẽ có được một tầm nhìn sáng rõ hơn sẽ giúp con tránh được rất nhiều lỗi lầm trong thế giới vật lý. Con có thể tránh một số hành vi mang nặng hậu quả vật lý, và thay vào đó, con học bài học và cân bằng nghiệp quả trước khi nghiệp chướng thị hiện qua hình thức một tình huống vật lý mà con sẽ khó lật ngược hơn nếu nó đã lỡ thị hiện. Và con sẽ tránh được chuyện phải kinh đi kinh lại cùng một vấn đề hoài hoài.
Một cách thiết thực để tránh lao vào những tình huống mà người khôn ngoan sẽ tránh như đỉa, là học được thói quen lùi lại một bước trước khi lấy những quyết định quan trọng. Con hãy xem xét những dính mắc của con đối với một tình thế nào đó – liệu con có cảm thấy mình bị thôi thúc giống như mình bị bó buộc phải làm một điều gì, như mình không có chọn lựa nào khác? Thường là sau khi phạm lỗi lầm to lớn, người ta hay thốt lên: “Nhưng tôi không có chọn lựa nào khác!” Sự thật là con LUÔN LUÔN có nhiều hơn là một chọn lựa, nhưng vì con đã cho phép tình thế choáng ngợp con, con chỉ thấy được một chọn lựa mà thôi.
Bằng cách lùi lại một bước trước tình huống trong ý thức và nối kết lại với sứ vụ thiêng liêng, con sẽ tránh được hình thức mù quáng tâm linh đó. Chỉ khi nào con thấy rõ là con có nhiều hơn một chọn lựa thì con mới có thể chọn lựa tự do. Con KHÔNG THỂ chọn lựa tự do nếu con nghĩ con chỉ có một chọn lựa duy nhất.
Thật ra nếu con khôn ngoan, con sẽ không bao giờ bước vào một mối quan hệ mật thiết mà không thỉnh cầu trước tiên cho mọi nghiệp chướng được cân bằng và hết sức cố gắng vượt qua mọi dính mắc ràng buộc mà con cảm nhận được. Nếu con cảm thấy không sẵn lòng từ bỏ một mối quan hệ, thì đây là dấu hiệu chắc chắn cho thấy còn có điều gì đó chưa được giải quyết, và nếu con cứ bước tới mà không giải quyết nó thì rất có thể nó sẽ phá hỏng mối quan hệ của con. Người nào tìm cách cứu lấy đời mình sẽ đánh mất nó, nhưng người nào sẵn lòng từ bỏ đời mình để đổi lấy sự tăng trưởng sẽ tìm được một sự sống cao hơn.
Thật ra, chuyện xảy ra rất thường là một mối quan hệ nghiệp tạo có thể ngăn con gặp được người mà con có thể có quan hệ sâu xa hơn. Nhiều người đã chiêm nghiệm chuyện này: khi họ từ bỏ một quan hệ nghiệp tạo – bằng cách hoàn toàn tha thứ cho người kia – thì cơ hội sẽ mở ra để họ tìm được một mối quan hệ tâm linh hơn, sâu sắc hơn. Tất nhiên, điều này không chỉ áp dụng cho các mối quan hệ, bởi vì khi con sẵn sàng buông bỏ bất cứ dính mắc nào với một loại hoàn cảnh nào đó, thì rất thường khi con sẽ mở cửa cho một tình huống tốt đẹp hơn thị hiện.
Sứ vụ thiêng liêng của con gồm có hai yếu tố chính. Một là những công việc cần phải thực hiện, cụ thể là cân bằng nghiệp quả từ những kiếp trước, và hai là phần hứng thú của sứ vụ thiêng liêng, tức là phần vụ thần thánh, là những việc làm, là món quà mà con muốn dâng hiến cho thế gian này. Nhiều người tâm linh cố tình đương đầu với các thử thách nghiệp quả của mình thật sớm trong đời mình, rồi họ cố trả cho xong để được tự do bắt tay vào phần vụ thần thánh của mình, là phần việc sẽ chỉ được mở khóa khi nghiệp quả được cân bằng.
Vấn đề, dĩ nhiên, là rất nhiều người bị kẹt lại trong phần quan hệ nghiệp tạo – nghĩa là họ gây thêm nghiệp thay vì cân bằng nghiệp – và vì vậy họ không bao giờ tới được giai đọan đóng góp thần thánh. Con có khả năng gia tốc rất mạnh tiến trình trả quả của con bằng cách áp dụng điều ta dạy ở đây, đặc biệt là sự tha thứ đối với tất cả những ai mà con cảm thấy có dây buộc nghiệp quả, tức là tất cả những ai mà con có mối quan hệ không mấy hài hòa. Con hãy tiếp cận mỗi mối quan hệ với thái độ là nó chỉ nhằm giúp con – lẫn người kia – được giải phóng khỏi dây nghiệp hầu cả hai có thể bước tới trong cuộc đời. Và con hãy đừng bao giờ quan tâm nếu người kia không đáp ứng tương tự đối với con. Bởi vì nếu con đã thực sự tha thứ cho họ – nếu con thực sự chìa má kia cho họ – thì con sẽ được giải thoát khỏi quan hệ nghiệp tạo cho dù người kia vẫn khăng khăng bám lấy.
Con có thể nhanh chóng học cách nhận diện những tình huống gò bó, thiếu tự do khi con muốn đi theo sứ vụ thiêng liêng, và dấu hiệu rõ nhất là khi con cảm thấy căng thẳng và dính mắc. Và mặc dù những dính mắc này luôn luôn đến từ tự ngã, nếu con tự xét trung thực thì con sẽ nhận ra là dính mắc chỉ có quyền năng trên con bởi vì cái Ta Biết của con đã không sẵn sàng nhận trách nhiệm trọn vẹn về đời con. Con cần nhận ra là một mục đích chủ yếu của sứ vụ thiêng liêng là giải phóng con khỏi sự kiểm soát của tự ngã cũng như các thế lực của thế gian. Cho nên tất nhiên, tự ngã sẽ không muốn con phát hiện sứ vụ thiêng liêng của con, và nó tìm đủ mọi cách khôn khéo để cố tránh né chuyện đó. Và đây là những mánh lới thông thường nhất mà nó dùng:
- Tự ngã cố khiến con bị dính chặt vào các kỳ vọng đời sống mà con đã dựng lên trong kiếp này, hầu con để cho kỳ vọng đó phản lệnh sứ vụ thiêng liêng của con. Có vô số cách để nó ngụy trang mánh này, chẳng hạn khi nó bảo con phải sống đời con theo tiêu chuẩn của gia đình và xã hội.
- Tự ngã cố khiến con chấp nhận một loạt những hạn chế về những gì mà con người có thể làm, mà qua đó con phủ nhận con là một sinh thể tâm linh. Con phủ nhận con có tiềm năng vươn lên khỏi nghiệp quả cùng các vấn đề tâm lý hầu thể hiện tiềm năng Ki-tô của con.
- Tự ngã cố khiến con bị vướng mắc vào quan hệ nghiệp tạo đến độ con không thể tha thứ cho người khác hầu con được tự do bước tới và khởi sự phần vụ thần thánh của con.
- Tự ngã cố khiến con tin rằng các quan hệ khó khăn của con đều do lỗi của người khác, hầu nó có thể ngăn con học được bài học mà CON cần học.
- Tự ngã cố đánh lạc hướng sự chú ý của con để con đeo đuổi những chuyện của thế gian và không còn thì giờ và chú ý để ngó tới sứ vụ thiêng liêng của con.
Bây giờ chúng ta đã thấy được hai điểm chính đang ngăn chặn con khám phá và đi theo sứ vụ thiêng liêng:
- Nghiệp quả từ tiền kiếp,
- Các vấn đề tâm lý chưa giải quyết khiến con cảm thấy dính mắc.
Điều đó có khả năng biến cuộc đời của con – cũng như nhiều kiếp sống sắp tới – thành một cái máy chạy bộ trên đó con sẽ chạy hoài mà không tới đích, và con sẽ không bao giờ khởi sự thực hiện sứ vụ thiêng liêng của con. Để phá vỡ chu kỳ này, con hãy làm như sau:
- Hãy nhìn trung thực vào đời con và xem xét những vấn đề mà con cứ gặp đi gặp lại hoài hoài. Hãy sẵn sàng nhìn nhận là các vấn đề này đang che giấu một bài học mà con chưa học. Xong hãy quyết tâm học bài học đó.
- Học một bài học thường có nghĩa là phát hiện một vấn đề tâm lý đang kềm giữ con lại. Vấn đề đó chưa giải quyết vì cho tới giờ con không sẵn lòng xem xét nó. Cho nên hãy xem xét nó ngay bây giờ và làm mọi điều cần thiết để vượt qua, kể cả những hình thức trị liệu thích hợp.
- Hãy xem xét các niềm hy vọng và giấc mơ cao nhất của con, rồi lượng định xem những giới hạn đang gò bó con trong kiếp này đã khiến con bác bỏ những giấc mơ đó như thế nào, có khi trước cả khi con dám nghĩ tới chúng. Con hãy cả gan vượt qua các giới hạn đó và kết nối với giấc mơ cao nhất của con.
- Hãy quyết tâm sử dụng ngọn lửa tím cùng các bài thỉnh và bài nguyện tràng hạt để thiêu hủy mọi nghiệp quả liên quan đến những tình cảnh cụ thể hay đời con nói chung.
- Lùi lại và tìm kiếm tầm nhìn cao hơn vượt lên trên mọi dính mắc. Hãy sẵn sàng nhìn vào những gì tự ngã con không muốn con nhìn và những gì chính con cũng không sẵn sàng nhìn. Hãy sẵn sàng nhìn thấy một điều gì đó cho dù nó đòi hỏi con phải thay đổi đáng kể trong lối sống hay cách nhìn của con về cuộc đời. Con có thể sử dụng kỹ thật hoà điệu của ta để có được viễn kiến sáng rõ hơn.
Có thể nói, đời con có hai giai đoạn riêng biệt. Một giai đoạn là cân bằng nghiệp quả, và điều này đòi hỏi con phải sống một cách nào đó – một cách sống chịu ảnh hưởng nặng nề của những tiêu chuẩn trong gia đình lẫn xã hội bởi vì con đã đầu thai trong hoàn cảnh đó do nghiệp quả của con. Một khi con đã đi muốt phần nghiệp chướng nói trên, con mới có thể khởi sự giai đoạn hứng thú hơn của sứ vụ thiêng liêng, tức là phần vụ thần thánh. Tuy nhiên, để thực hiện điều này, con thường phải kinh qua một sự chuyển vọt ngoạn mục trong cách nhìn cuộc sống cũng như lối sống vật lý. Và nếu con còn dính mắc bất kỳ điều kiện nào của giai đoạn trước, thì con sẽ đơn giản không sẵn lòng thay đổi, và như thế tâm ý thức của con sẽ ngăn chặn sứ vụ thiêng liêng khỏi tầm nhìn của con.
Để tránh cái bẫy này, con cần đánh giá lại cuộc đời con và nỗ lực nhìn xa hơn mọi dính mắc. Một khi con lùi lại một bước để mở rộng tầm nhìn, con sẽ thấy tầm nhìn của con về đời sống cũng như về một hoàn cảnh nào đó thay đổi như trong phép lạ. Đám mây mù bỗng nhiên chẻ đôi ra và con nhìn thấy rõ hơn. Thường khi, cái mà trước kia con tưởng là chọn lựa duy nhất bây giờ hiện ra là chọn lựa dở nhất trong hoàn cảnh đó. Và những chọn lựa mới mà bây giờ con thấy được đều dẫn đến kết quả tốt đẹp hơn. Hoặc nữa, con thấy cái mà con tưởng là cách sống duy nhất thật ra không thể đem lại cho con sự tràn đầy mà con thực sự mong muốn. Bây giờ con thấy được nhiều cách khác để đạt sự tràn đầy đó, và do đó con sẵn lòng thay đổi lối sống trong chiều hướng đó.
Nếu con muốn có những chọn lựa tốt nhất cho đời con, con hãy luôn luôn tìm cách nối kết lại với sứ vụ thiêng liêng của con. Hãy chắc chắn rằng con không bị kẹt lại trong giai đoạn “công việc” của sứ vụ thiêng liêng để rồi không bao giờ vào được giai đoạn hứng thú nhất. Sứ vụ thiêng liêng quả thực là người bạn tốt nhất của con, là kim chỉ nam tốt nhất để con tận dụng tối đa kiếp đầu thai này. Và khi nào con còn coi sứ vụ thiêng liêng là một chuyện ép buộc từ một thế lực ở ngoài thì con vẫn chưa thực sự kết nối với nó. Cho nên con hãy lùi lại một bước và nhìn lại một lần nữa – con hãy gõ cửa mà không dính mắc thì cánh cửa sẽ mở ra cho con.
Ghi chú: Sách của Mẹ Mary và quyển sách về sứ vụ thiêng liêng (Fulfilling your Divine Plan) chứa đựng rất nhiều lời dạy về sứ vụ thiêng liêng. Con cũng có thể thực hiện tuần cầu nguyện chín ngày với Đại Chỉ đạo Thiêng liêng để có viễn kiến rõ hơn về sứ vụ thiêng liêng của mình.