Hỏi: Thỉnh thoảng con nghĩ là chúng con, cac học trò của chân sư thăng thiên, trải qua một giai đọan ngắn mà con xin mô tả như sau. Con có cảm giác như con đi thụt lùi, con kinh qua một vòng xoáy hướng hạ, con bước vào trường đời cay đắng, nhưng sau đó con quay trở lại trải nghiệm cái ta mở rộng và biết một điều gì đó rõ ràng hơn. Cảm giác đó là một giai đoạn ngắn ngủi, ít đau đớn hơn trước. Con bắt đầu nghĩ là thực sự con đã không đi thụt lùi, mà con kinh qua một số thời kỳ trầm mình ngăn ngắn.
Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2020 – Chọn lựa tương lai cho Hoa kỳ. Đăng ngày 19/10/2020.
Đấy, con đường tâm linh hẳn là có nhiều giai đoạn khác nhau, và việc chúng ta xem xét vấn đề này rất, rất quan trọng.
Một khía cạnh của vấn đề này là nhiều người tâm linh, khi họ tìm thấy phong trào tâm linh đầu tiên của họ, thường mang một cái nhìn phần nào thiếu thực tế về con đường tâm linh. Họ thường có xu hướng nghĩ rằng giờ đây họ đã tìm ra phong trào tâm linh này, và nó khác hẳn với những gì họ đã lớn lên và sống qua, thì một cách nào đó họ đã quẹo sang một con đường mới. Và từ giờ trở đi, họ chỉ có thể đi lên, mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn, và họ không thể đi thụt lùi, cho nên họ không thể cho phép họ đi thụt lùi. Và do đó, một số người bị rơi vào phản ứng rất tiêu cực khi họ đi thụt lùi.
Nhưng điều con cần nhìn nhận ở đây là nhiều người trong các con đã lớn lên trong một xã hội phi tâm linh, thậm chí còn phản tâm linh. Rồi đến một thời điểm con tìm ra một giáo lý tâm linh thì con nhận ra là có một con đường tâm linh. Lúc đầu, con gần như ở trong một trạng thái phấn khích: con sẽ khám phá con đường tâm linh nghĩa là gì, có những giáo lý tâm linh nào và những giáo lý đó có ý nghĩa với con làm sao. Đại loại con ở trong một giai đoạn ngây thơ.
Thực tế là trong nhiều trường hợp, chúng tôi các chân sư thăng thiên – ngay cả khi con không hay biết gì về chúng tôi – cũng sẽ giữ lại, hay gánh dùm cho con, một phần nghiệp của con. Và vì con đang cảm thấy phấn chấn cho nên theo một nghĩa nào đó, con cũng vươn lên xa hơn tâm lý bình thường của con. Điều này cũng phần nào tương tự như khi con đem lòng yêu thương một ai đó, con kinh qua giai đoạn hưng phấn đó khi con tưởng như mình là một con người khác, và người con yêu cũng là một con người khác, và mọi chuyện sẽ tuyệt vời, mãi mãi tuyệt vời. Con được phép có giai đoạn hưng phấn này.
Nhưng rồi sẽ tới một điểm khi giờ đây con cần khởi sự công việc khó khăn hơn. Con cần nhận lại một số nghiệp chướng của con, con cần bắt đầu làm công việc cải sửa tâm lý của con. Thường thường đây là khi con có thể trải nghiệm con đi giật lùi. Bỗng nhiên mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn, nặng nề hơn, dường như khó khăn hơn. Có vẻ như con không tinh tấn nhiều như trước nữa. Đơn giản, đây chỉ là một giai đoạn tự nhiên.
Chúng ta có thể giải thích điều này một cách khác và nói rằng khi con tìm ra đường tu lần đầu, con đang cố cải sửa một vài vấn đề tương đối dễ giải quyết. Điều này cho con một cảm giác thăng tiến, và đây là một niềm khích lệ trên đường tu.
Nhưng điều không thể tránh khỏi là sau khi con làm xong việc đó, con sẽ bắt đầu phải giải quyết một số vấn đề sâu sắc hơn, nặng nề hơn, tốn nhiều thời gian hơn và không mấy dễ giải quyết. Và do đó con sẽ kinh qua một giai đoạn có vẻ nặng nhọc hơn.
Rồi khi con giải quyết được điều này thì một lần nữa, con lại có thể có một giai đoạn cảm thấy mọi chuyện nhẹ nhàng, dễ dàng hơn. Sau đó con lại có thể chạm trán với một số vấn đề nặng nề hơn mà con cần giải quyết. Thường khi đường tu của con sẽ là những chu kỳ mà con có thể xem là có lúc thăng, lúc trầm.
Nhưng rồi sẽ tới một điểm sau khi con đã bước trên đường đạo lâu đủ, con nhận ra tất cả chỉ là lẽ tự nhiên, con chấp nhận nó, con không tự dằn vặt mỗi khi còn tuột dốc nhất thời, hay mỗi khi con cảm thấy mình đang xuống dốc cho dù con không hề xuống dốc. Con chỉ chấp nhận đó là cách mọi chuyện trải ra. Con nỗ lực cải sửa, con sử dụng các dụng cụ để nhìn vào tâm lý mình và con giải quyết nó.
Cũng có thể có một số người khi họ tìm ra đường tu và trải qua giai đoạn phấn khích, thì họ cảm thấy họ đang tiến bộ kinh khủng nhưng trên thực tế, họ không tiến bộ nhiều đến vậy. Chỉ là bởi vì họ có một cảm giác tương phản rất lớn giữa thời họ chưa tìm ra giáo lý tâm linh và sau khi họ tìm ra, cho nên họ tưởng là họ đang tinh tấn nhưng kỳ thực thì không.
Lý do là vì họ chưa hiểu thấu đường tu tâm linh là gì. Họ nhìn vào đó như một con đường vỏ ngoài, và ngay cả một giáo lý của chân sư thăng thiên cũng có thể bị một số người cảm nhận như một con đường vỏ ngoài. Họ nghĩ là họ chỉ việc học hỏi giáo lý, gia nhập một tổ chức, đọc thỉnh đọc chú thì một ngày kia, đùng một cái, họ sẽ thăng thiên. Nhiều người từng nghĩ như vậy, và nhiều người vẫn còn nghĩ như vậy – tuy không nhiều lắm trong đợt truyền pháp này, nhờ các lời dạy mà chúng tôi đã ban ra về đề tài này cũng như nhờ các con đã sẵn lòng ôm lấy những lời dạy đó.
Có những người nghĩ rằng họ đang tiến bộ, nhưng không thật là vậy. Xong sẽ tới điểm họ bắt đầu nhận ra là họ không còn tiến bộ nữa. Không phải là họ không tiến bộ nữa mà kỳ thực họ chưa bao giờ tiến bộ, vì họ đã không hiểu đường tu là gì. Họ không bỏ công ra giải quyết tâm lý, họ cứ tưởng là họ có thể tiếp tục làm những chuyện vỏ ngoài mặt nổi kia thì sẽ đạt được kết quả. Cho nên nhiều người đã trở nên thất vọng, chán nản, tức giận, họ đổ lỗi cho vị đạo sư, đổ lỗi cho đường tu, đổ lỗi cho các chân sư thăng thiên, bất kể… thay vì nhận lấy trách nhiệm và sẵn lòng thay đổi chính bản thân họ.
Cũng có một số người chiêm nghiệm mình đã có tinh tấn, họ đang giải quyết một số vấn đề trong tâm lý, nhưng rồi họ chạm trán với một vấn đề sâu xa hơn mà họ không sẵn lòng xem xét, ho không sẵn lòng nhìn nhận là họ có mang vấn đề đó. Điều này có thể khiến họ giậm chân tại chỗ trong một thời gian, có khi trong suốt phần đời còn lại của họ, nhưng trong một số trường hợp thì sau một thời gian, họ đột nhiên xoay chuyển. Và giờ đây họ sẵn sàng nhìn vào vấn đề, họ sẵn sàng giải quyết nó, và một lần nữa họ lại cảm thấy mình đang tinh tấn.
Thêm một vấn đề nữa là đối với nhiều người, Sứ vụ Thiêng liêng của con có trù liệu là con sẽ gặp một phong trào tâm linh nào đó, con sẽ tăng triển ở một vận tốc nào đó. Nhưng khi con tới điểm có những vấn đề mà con không sẵn sàng xem xét, không sẵn sàng giải quyết, thì con bắt đầu tụt hậu so với những gì con đã có thể đạt được nếu con đi theo con đường tối ưu. Và con có thể cảm thấy đó như một gánh nặng lớn hơn, như con không đang tiến triển đúng mức. Nhưng trong nhiều trường hợp, con sẽ không thể thực sự hiểu được nguyên do tại sao, ít ra với tâm vỏ ngoài. Đây là điểm mà một lần nữa, con có thể nhìn vào những gì con không sẵn sàng nhìn vào, những gì con không sẵn lòng nhìn nhận.
Điều sẽ giúp ích con rất nhiều là nhận ra rằng trên con đường tâm linh, tất cả chúng ta, tất cả các con đang còn đầu thai lẫn tất cả những ai đã từng đầu thai, sẽ có một số vấn đề mà chúng ta cưỡng lại không chịu xem xét. Chúng ta có một hình ảnh nào đó về chính mình như một đệ tử tâm linh tốt đẹp, và chúng ta thường có xu hướng nghĩ rằng mình không được có một số vấn đề tâm lý.
Vị sứ giả này đã nhìn thấy điều này một vài lần trong tâm lý của ông nhưng ông không sẵn sàng thừa nhận mình đang có một vấn đề tâm lý nhất định nào đó. Ông cho rằng ông không được có nó, cho nên xu hướng của ông là phớt lờ nó đi. Ông sẵn lòng cải sửa một số vấn đề khác, nhưng trong một thời gian, ông không chịu cải sửa vấn đề này. Cuối cùng thì cách đây ít lâu, ông xoay chuyển, ông ngộ ra là thật sự không có nghĩa lý gì mà phán xét giá trị kiểu đó và bảo rằng có những yếu tố trong tâm lý con người là tốt hay xấu hơn, vì tất cả chỉ là tâm lý con người và tất cả phải được loại bỏ. Cho nên không có gì phải xấu hổ, cũng không có chấn thương gây ra do mình mang một vấn đề tâm lý.
Khi con nhận xét địa cầu là loại hành tinh dày đặc đến chừng nào, khi con thấy biết bao nhiêu kiếp con đã sống trên hành tinh này, biết bao nhiêu cảnh huống khác nhau con đã trải qua, thì điều gần như chắc chắn là con đã từng mang tất cả mọi vấn đề tâm lý mà con người đã biết tới. Và đây không phải là chuyện lập ra một cách phán xét giá trị theo đó nếu con là một người tâm linh thì con không được có một vấn đề nào đó. Đây chỉ là chuyện nhìn vào tâm lý mình, nhìn ra các vấn đề trong đó, rồi ra tay giải quyết y như thể chúng là những chuyện phải được giải quyết và vượt qua. Điều này có thể giúp con tinh tấn vượt bực – khi con sẵn lòng nhìn vào tất cả mọi vấn đề bất kể chúng là gì.
Trên cơ bản, chúng ta có thể nói là nếu con cảm thấy mình đi thụt lùi hay rơi vào một vòng xoáy hướng hạ, thì luôn luôn đó là vì có một cái gì đó mà con không sẵn lòng xem xét – và trong nhiều trường hợp, vì con cảm nhận là con không được có vấn đề đó. Cho nên thay vì giải quyết nó, con lại cố nhón bước đi vòng chung quanh, con chối bỏ nó, con giải thích như nó không có, hay con chú tâm vào những công việc khác, nhưng trong khi đó thì cách duy nhất để quay trở lại con đường tinh tấn tối đa là con chỉ nhìn vào vấn đề, giải quyết nó như con vẫn giải quyết mọi vấn đề khác, và vượt qua nó.
Bây giờ thì con đã có những lời dạy này – sách Chữa lành các Chấn thương Tâm linh và những quyển khác trong cùng bộ – con đã có các dụng cụ để không phải rơi vào những vòng xoáy đi xuống đó, con đã có các dụng cụ để không phải trải qua những bước thăng trầm trên đường tu, thì con có khả năng tiến bước một cách vững vàng hơn. Con vẫn sẽ gặp một số chuyện cần thời gian để giải quyết, nhưng con không phải cảm thấy đó là lùi bước hay rơi vào vòng xoáy hướng hạ. Con vẫn có thể nhìn thấy đó chỉ là một phần của đường tu, rằng con đang gặp một cái gì sẽ tốn thời gian hơn một chút, nhưng con vẫn thăng tiến, con vẫn đang bước tới trên đường đạo.