Hỏi: Con đang đau khổ vì những quyết định sai lầm của con trong quá khứ nhưng con vẫn không từ bỏ được sự vướng mắc cứ mãi ám ảnh con. Con muốn biết làm thế nào con có thể buông bỏ các vướng mắc này một cách hiệu quả.
Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Hàn quốc năm 2017. Đăng ngày 4/9/2019.
Con yêu dấu, ta hiểu đây quả thật là khiá cạnh khó khăn nhất trên đường tu tâm linh, cho nên ta sẽ không coi nhẹ vấn đề của con. Ta hiểu rất rõ sự khó khăn của tất cả chúng ta khi mình còn đầu thai để buông bỏ bám mắc. Đáng tiếc thay, con yêu dấu, chỉ có một cách để buông bỏ bám mắc mà thôi, đó là… buông bỏ, thế thôi. Con thấy không, con yêu dấu, nếu có ai ném cho con một quả bóng và con chụp lấy nó, con nắm quả bóng trong tay và có thể con sẽ cầm lấy nó thật chặt. Và con có thể có ý tưởng nảy ra trong đầu là vì con đã nắm quả bóng thật chặt rồi, nên con sẽ phải ra sức cố gắng thì mới nhả được nó ra. Và có thể con phải tập trung vào động tác nhả bóng đến độ, trong tiềm thức, con đã bóp chặt quả bóng mạnh hơn nữa. Rồi sau đó con nghĩ rằng con sẽ cần một nỗ lực siêu phàm, một sức mạnh cơ bắp phi thường để con có thể buông bóng ra.
Nhưng tất nhiên, con càng siết chặt cơ bắp lại thì con sẽ càng khó mở tay ra để đánh rơi quả bóng. Bây giờ nếu con bỗng nhận ra là người ta không ném một quả bóng cho con mà một cục than nóng đỏ, thì ngay khoảnh khắc con cảm thấy tay con bị cháy bỏng, con sẽ – do bản năng và trong tiềm thức – con sẽ mở tay ra và buông cục than xuống. Đây thực sự là cách duy nhất mà con có thể buông bỏ một sự bám mắc. Đó không phải là một quyết định của cái tâm vỏ ngoài. Đó là cái mà chúng ta có thể gọi là một quyết định tự phát, hay một quyết định nội tâm. Con không cưỡng ép con từ bỏ, và con không cố tình quyết định với cái tâm vỏ ngoài rằng con phải từ bỏ.
Động tác đó trở nên tự phát, nó tự nhiên vì con thấy được là sự bám mắc đang làm hại con, nó không đem lại ích lợi gì cho con. Cho nên khi con có điều gì mà con không thể buông bỏ, thực sự cách duy nhất là con phải bắt đầu làm việc trong con để đạt tới điểm con nhìn thấy được rõ ràng hơn. Con thấy được vấn đề tâm lý sâu xa bên dưới, con thấy được khuôn nếp của nó, con thấy được quyết định mà con đã lấy. Con thấy được nó đang hạn chế con như thế nào, và khi con thấy được hạn chế đó, con sẽ tự động buông bám mắc.
Đó là lý do chúng tôi, các chân sư, đã trao cho con tất cả những dụng cụ mà chúng tôi đã trao. Luôn luôn có một lượng năng lượng tha hóa nào đó trong bất cứ bám mắc nào. Nó khởi lên một phản ứng động cảm sẽ lôi kéo cảm thể của con, cho nên con có thể sử dụng những bài chú và bài thỉnh của chúng tôi để làm tan biến năng lượng tình cảm này. Và một khi con cảm thấy phản ứng cảm xúc đã bớt đi, con có thể bắt đầu nhìn thấy rõ hơn với lý trí của con, hầu con thấy được những mô thức cứ lặp đi lặp lại. Và con thấy được là con phải lấy một quyết định sâu hơn nữa trong nội tâm.
Và khi con giải tỏa được các năng lượng trong cõi lý trí và thấy được rõ ràng trong cõi đó, thì con có thể đi vào cõi bản sắc. Khi đó, con sẽ có thể tìm ra là có một thời điểm khi con đã quyết định trở thành một loại người nào đó, và chính quyết định này đã hình thành bám mắc – bởi vì chính con đã khiến cho con tin là mình bị hạn chế. Và khi con nhìn thấy được điều này, khi con thấy được nó đang hạn chế con như thế nào, đó là lúc con có thể tự động buông bỏ bám mắc. Nhưng việc này thường đòi hỏi con đã có một nỗ lực thật cố tình, thật ý thức thì con mới đến được điểm đó.
Điều mà ta muốn chỉ ra cho con thấy ở đây là việc này không phải là một nỗ lực của trí óc, không phải là sự cưỡng ép tâm trí, mà là chính con làm việc trong con để giải thoát con khỏi năng lượng và đạt được sự minh mẫn, hầu con tự phát thấy được tại sao con muốn buông bỏ, và sau đó thì con tự phát buông bỏ bám mắc. Cuối cùng thì không tốn sức gì đâu.