Hối tiếc quá khứ và ngã gốc

Hỏi: Làm thế nào con có thể vượt qua một vấn đề choáng ngợp do tâm cảm xúc của con tạo ra, khi ngay cả tâm lý luận cũng biết một cách trí thức là nó thật không khôn ngoan khi nó khắc khoải về vấn đề đó? Chẳng hạn, con biết là chẳng ích gì mà nuối tiếc một mối quan hệ đã qua và tình yêu là một nguồn năng lượng không ngừng chảy, nhưng con không khỏi cảm thấy tức giận vì mối tình của con đã chấm dứt. 


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Albuquerque, Hoa kỳ. năm 2018. Đăng ngày 2/10/2019.

Con yêu dấu, ta không muốn có vẻ lặp đi lặp lại, nhưng câu trả lời hiển nhiên là: Hãy dùng các dụng cụ. Trong mọi trường hợp khi con cảm thấy mình phải đương đầu với một cảm xúc choáng ngợp, vấn đề ngay trước mắt là có một số tà lực đang phóng đại hay đang kiểm soát cảm xúc của con, và chúng đang sử dụng các tình cảm này để kéo con ra khỏi trạng thái bình an. Con có thể giảm bớt sự thể này bằng cách thỉnh gọi sự bảo vệ của Đại thiên thần Michael, thỉnh Astrea giải vây con và ngọn lửa tím để chuyển hóa mọi năng lượng tha hóa mà con có trong cảm thể.

Nhưng trên dài hạn, vấn đề là con cần giải quyết một điều gì đó trong tâm lý của con. Thật sự điều này trở ngược về tận chấn thương nhập đời vũ trụ, vì tất cả các con khi hứng chịu chấn thương nhập đời đó và tạo ra ngã gốc, đã mang vào một cảm nhận hối tiếc, không những về những gì đã xảy ra trong chấn thương nhập đời mà cả về sự việc trước đó khi con đến hành tinh này. Bất cứ khi nào con thấy mình khó lòng buông bỏ và bị khắc khoải tại sao mình đã làm một chuyện gì đó, tại sao chuyện đó đã xảy ra và con căm giận về một sự việc đã xảy ra trong quá khứ, thì cái đó thật sự đi trở ngược về cảm nhận hối tiếc nói trên khi con hối tiếc đã đến hành tinh này, hay con hối tiếc cách phản ứng của mình đối với sa nhân.

Trong trường hợp các cư dân nguyên thủy của trái đất cũng vậy, các con cũng có thể cảm thấy hối tiếc, không phải tại sao mình đã đến hành tinh này mà tại sao mình đã phản ứng cách như vậy với sa nhân khi lần đầu tiên con phải chạm trán với chúng. Vấn đề sẽ không được giải quyết hoàn toàn cho đến khi con trở về chấn thương đó, giải quyết ngã gốc cùng những cái ngã khác, và thấy được tại sao con đã đến hành tinh này. Con giải quyết nó và học hỏi những gì con cần học, con thoát ra khỏi cái khuôn đúc đã đưa con đến đây rồi con làm hòa với sự kiện con đang ở đây, làm hòa với việc con đang sống, làm hòa với việc mình là một người đồng sáng tạo không cần phải luôn luôn toàn hảo.

Con đang thử nghiệm cuộc sống và con chỉ đang quan sát kết quả ra sao, rồi con hỏi: “Liệu tôi có muốn tiếp tục thế này hay tôi muốn làm gì khác?” Xong con chuyển đổi tâm thức để gửi ra một thông điệp khác vào tấm gương vũ trụ, và con cứ tiếp tục như vậy.

Các dụng cụ đã sẵn đó để con dùng. Ta cũng nói thêm là quyển sách Các Kiếp của Tôi thật ra được thiết kế để giúp con người vượt qua cơ chế hối tiếc quá khứ, vì khi con nhìn nhận là mình đã ở trong hiện thân trong rất nhiều kiếp sống, đã phải chạm trán với rất nhiều sự việc, đã có nhiều kiếp mình làm những chuyện tồi tệ hơn cả kiếp này, hay mình đã trải nghiệm những chuyện đau đớn hơn kiếp này, thì sự nhìn nhận đó sẽ giúp con bước lui ra một chút và thấy rằng những gì con đã trải nghiệm kiếp này thật chẳng quan trọng gì một cách quyết định. Nó chẳng quan trọng gì một cách vĩ đại.     

Con có khả năng bước sang một bên và nói: “À, so với tất cả những chuyện tôi đã từng trải suốt biết bao kiếp sống, liệu điều này có thật quan trọng lắm không? Nó có thật khủng khiếp đến vậy không? Liệu tôi có cần khắc khoải vì nó, hay là tôi có thể tách mình ra khỏi nó, bớt xem nó là chuyện cá nhân và nói, Aaa! Chuyện này có to lớn gì đâu? Tôi chỉ việc bước đi tiếp.”

Thẳng thắn mà nói, một khi con giải quyết ngã gốc đó, con sẽ cảm thấy những hối tiếc này sẽ chỉ tan biến mất. Một số hối tiếc có thể đòi hỏi con nỗ lực đôi chút vì có thể con đã tạo ra một cái ngã khác để phản ứng lại tình huống đó, cho nên có thể con sẽ cần xem xét khuôn nếp phản ứng này và dần dần nhận diện ra ngã đó, xong một cách ý thức, con quyết định để cho nó chết đi.

Khi con cảm được sự buông bỏ này thì con sẽ giải thoát khỏi nó. Điều này sẽ dễ thực hiện hơn hẳn một khi con đã giải quyết được ngã gốc.