Hỏi: Vì lý do gì mà một số chúng con không có nhiều khả năng vỏ ngoài trong kiếp này, khiến chúng con gặp nhiều khó khăn hơn khi đối phó với thế giới chung quanh, khi tiến bước trên đường đời hay khi giữ một công việc, v. v…? Có phải điều này liên hệ tới tiến trình gỡ bỏ khi chúng con bước gần hơn đến thăng thiên, hay có một lý do nào khác mà chúng con không biết?
Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2022 – Dân chủ và Quả vị Ki-tô. Đăng ngày 24/6/2022.
Đây là một câu hỏi phức tạp vì có nhiều yếu tố cá nhân trong đó. Có nhiều người tâm linh suốt mấy kiếp qua đã xây dựng một thái độ mà chúng tôi đã có đề cập, là thái độ xem cõi vật chất, xem thế giới vật lý là kẻ thù trên đường phát triển tâm linh của mình. Sự kiện này khiến cho nhiều người tạo dựng một lực kháng cự nơi tiềm thức, có nghĩa là họ tạo ra nhiều cái ngã trong ba thể cao khiến họ cưỡng chống lại mọi công việc trong cõi vật lý. Và họ cho đó thực sự là một chỉ dấu tinh tấn tâm linh.
Họ mang lực kháng cự này trong tiềm thức, họ tự phá hoại bản thân vì họ thật sự không muốn làm công việc đó. Họ không nghĩ là họ phải cần có việc làm đó. Họ nghĩ là họ phải có thể là người tâm linh, phải có thể sinh sống làm người tâm linh, hay sống trong một tu viện như họ đã từng làm trong những kiếp trước. Đây không phải là một động lượng tích cực, không phải là một điều tích cực. Và nếu con cảm thấy đây là trường hợp của con thì đây là điều mà con nên cố gắng vượt qua.
Tất nhiên cũng có trường hợp khác là những người đã có trớn sẵn từ tiền kiếp để làm kinh doanh chẳng hạn, để theo đuổi một sự nghiệp, kiếm thật nhiều tiền, và giờ đây họ quyết định là họ muốn là người tâm linh hơn, và vì thế họ không muốn bị lôi kéo vào dòng động lượng cũ. Cho nên một lần nữa, họ cũng khởi lên một lực kháng cự nơi tiềm thức để mình không bị lôi cuốn vào vòng xoáy xây dựng sự nghiệp hay kiếm tiền mà họ đã nếm mùi trong những kiếp trước. Con có thể thấy là trong cả hai trường hợp, nguyên nhân là một sự cưỡng chống nơi tiềm thức. Và trong cả hai, đây không phải là cách tiếp cận tâm linh cao nhất, mặc dù đối với một số người, đó có thể là một trạng thái tạm thời cần thiết hầu khắc phục một số động lực của quá khứ.
Nhưng điều lý tưởng, điều lý tưởng hơn, là con có khả năng tham gia vào các sinh hoạt đời sống vật lý và thành công trong các sinh hoạt đó mà vẫn không bị chúng lôi cuốn mình vào. Con không bị lôi cuốn vào cuộc chạy đua sự nghiệp chẳng hạn, hay cuộc chạy đua làm giàu, nhưng con vẫn có khả năng giữ công việc làm của mình, kiếm tiền đủ sống cho một lối sống vừa phải, và vẫn còn thì giờ rảnh rang để tập trung vào sinh hoạt tâm linh của con. Các đệ tử của chân sư thăng thiên không nên đặt mục tiêu là mình sẽ sống nghèo, sẽ không có một cuộc sống tươm tất, sẽ không có khả năng mua một cuốn sách hay tham dự một hội nghị, vân vân.
Nếu con là một người đang trên đường đạt đến thăng thiên, một người có mục tiêu thể hiện quả vị Ki-tô hay những mức cao của quả vị Ki-tô, thì con sẽ có sẵn một số năng khiếu tự nhiên trong cõi vật lý. Con sẽ không kháng cự lại mà con sẽ nhìn vào năng khiếu đó rồi nói: “À, hẳn là tôi phải làm một số công việc để sinh sống, vậy thì tôi hãy làm cho tốt nhất.”
Và đó là cách con thị hiện các mục tiêu tâm linh của con. Nếu Giê-su đã là một người thụ động chẳng làm được chuyện gì thì thày sẽ có hoàn thành được những công việc của thày cách đây 2000 năm hay không? Cái đó cần một động lượng nào đó. Con sẽ có thể hỏi: “Nhưng Giê-su có những khả năng thực tiễn gì?” Chắc chắn Giê-su có một số khả năng phát biểu, khả năng tương tác với mọi người, vân vân. Hay con có thể nhìn vào vị sứ giả này. Ông không sống chạy theo vật chất nhưng ông đã từng giữ công việc làm khi cần thiết, ông đã thành công trong nhiều việc làm khác nhau và ông đã tự học được nhiều kỹ năng. Nếu ông không có khả năng làm việc vật lý thì làm thế nào ông đã hoàn thành được những việc ông đã hoàn thành, học hỏi kỹ năng mới để xuất bản sách, xuất bản trang mạng, vân vân?
Một khía cạnh tự nhiên ở các tầng cao của đường tu là con không bị dính mắc vào thành quả vật lý. Con không theo đuổi một sự nghiệp trong thế gian, nhưng con có khả năng thực hiện một số công việc thực tiễn, học hỏi kỹ năng, và tất cả những thứ đó là một phần của sinh hoạt tâm linh của con, một phần của Sứ vụ Thiêng liêng của con.