Bài truyền đọc của Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, ngày 26 tháng 11 năm 2006
15.1. Động lực thăng tiến cơ bản của cuộc sống
Con yêu dấu, nếu chuông điện thoại của con reo, con có nhấc máy lên nghe không? Khi con nhấc máy lên, con có nghe đủ lâu để ít nhất nhận biết rằng liệu người ở đầu dây bên kia có cho con biết một thông tin quan trọng hay họ đơn giản chỉ đang cố bán cho con một món hàng. Nếu con thật sự nhận ra người gọi cho con một thông điệp thì con có hết sức lắng nghe thông điệp đó và hiểu nó nói gì không? Chắc chắn rằng, con sẽ dành cho cái điện thoại và người gọi đến một sự tôn trọng nào đó. Vì vậy, thày muốn hỏi con: “Tại sao con lại không dành cho chính cuộc sống sự tôn trọng như vậy?”
À con yêu dấu, con sẽ trả lời rằng con chắc chắn tôn trọng cuộc sống, nhưng thày cũng xin hỏi con điều này có thật không. Con thấy không, bản thân cuộc sống cũng như một cái điện thoại. Mọi hoàn cảnh con gặp phải cũng giống như các cuộc gọi từ chính cuộc sống. Nhưng, có quá nhiều hoàn cảnh trong đời mà con không nhấc điện thoại lên để nghe xem hoàn cảnh đó có phải là một thông điệp quan trọng cho con không, một thông điệp có thể giúp con thăng vượt chính mình – hay thăng vượt giới hạn nào đó – để con có thể tự do và trở nên hơn nữa trong Dòng sông sự Sống.
15.2. Tại sao con cứ gặp đi gặp lại cùng một vấn đề
Hầu hết mọi người bị bịt mắt khi sống trong đời. Họ ngái ngủ, nửa tỉnh nửa mê với những gì đang diễn ra. Họ không nhận ra cuộc sống là một chuỗi những hoàn cảnh liên tục và mỗi hoàn cảnh đều mang một thông điệp giúp họ lên cao hơn và vượt qua những tin tưởng sai lầm, những nhận thức sai lầm đang giới hạn họ và giới hạn khả năng biểu hiện sự sống qua họ. Rất nhiều người trong các con gặp phải các hoàn cảnh xảy ra nhiều lần trong đời. Con thường gào lên: “Tại sao việc này cứ xảy đến với tôi? Tại sao Thượng đế cứ làm điều này với tôi? Tại sao người khác cứ làm điều này với tôi? Tại sao số phận hay may rủi cứ xảy đến với tôi?” Nhưng con lại không dành thời gian quay lại và nói: “Tại sao tôi làm điều này với chính mình?”.
Mỗi một hoàn cảnh trong đời giống như một cuộc gọi điện thoại, và cuộc gọi đó gói ghém một thông điệp. Nhưng con thường không màng nhấc điện thoại lên để nghe thông điệp đó. Thậm chí những người nhấc điện thoại lên – những người quả thật cho rằng có lẽ họ cần học một điều gì đó từ những hoàn cảnh này – cũng thường không thật sự lắng nghe thông điệp đằng sau cuộc gọi. Họ không thật sự lắng nghe bằng tai nội tâm để cố gắng hiểu thông điệp, cố gắng hiểu cái mà họ không thể thấy bằng tâm vỏ ngoài.
Họ lắng nghe thông điệp, họ đánh giá với tâm vỏ ngoài. Vì vậy, họ không thấy thông điệp, họ không nghe thông điệp, vì tâm vỏ ngoài không thấu hiểu được thông điệp đó. Nếu tâm vỏ ngoài của con đã hiểu được thông điệp mà cuộc sống đang cố trao cho con, thì tại sao cuộc sống cứ phải mất công gọi điện cho con bằng cách khiến con cứ phải trải nghiệm nhiều lần cùng một hoàn cảnh?
15.3. Cuộc đời không trừng phạt con
Cuộc đời đang cố trừng phạt con là một nhận thức hoàn toàn sai lầm của tâm thức con người và tự ngã. Thày có thể bảo đảm với con là chính cuộc sống – và cuộc sống do Thượng đế tạo ra, vì vậy chính Thượng đế – cũng không mong muốn trừng phạt con. Đây là quy luật tuyệt đối: một khi con đã học xong bài học mà con cần học từ một hoàn cảnh cụ thể thì con sẽ không gặp phải hoàn cảnh đó nữa.
Khi con cứ gặp phải cùng một hoàn cảnh nhiều lần, đó là bởi vì con chưa học xong bài học. Đó là lý do vì sao cuộc sống cứ gọi và cho con nhiều lần cùng một hoàn cảnh để con có thêm các cơ hội – và thêm thêm nữa – học xong bài học.
Con yêu dấu, thay vì cằn nhằn, thay vì than vãn tại sao chuyện này cứ xảy ra với con hết lần này đến lần khác, thày đề nghị con làm một việc đơn giản: Hãy nhấc điện thoại và lắng nghe thông điệp mà cuộc sống đang cố trao cho con. Sau đó hãy học bài học. Hãy giải quyết những tin tưởng mà con cần giải quyết để con bước lên cao hơn. Thày có thể đảm bảo với con – như thể bằng phép thuật – con sẽ không gặp phải hoàn cảnh đó lần nữa.
Cuộc sống không quá phức tạp. Cuộc sống thật sự rất rất đơn giản. Thông điệp bên dưới mỗi hoàn cảnh con gặp phải trong cuộc đời giản dị là: “Vũ trụ vật chất là một tấm gương”. Ánh sáng Mẫu-Vật sẽ khoác lấy những hình tướng tương ứng với những gì có trong tâm thức con. Chính trạng thái tâm thức của con đã phóng chiếu một hình ảnh lên Ánh sáng Mẫu-Vật. Ánh sáng Mẫu-Vật không làm được gì khác ngoài việc phản chiếu lại hình ảnh đó cho con – cả hình ảnh trong tâm ý thức và hình ảnh ở những lớp tiềm thức của tâm con, của các thể tình cảm, lý trí và bản sắc.
Cuộc sống rất đơn giản. Chính cuộc sống là nguyên lý của sự tăng triển – của sự trở nên hơn nữa, của sự tự thăng vượt. Thông điệp mà cuộc sống đang cố trao cho con là con có thể trở nên hơn nữa. Bằng cách thấy các giới hạn, thấy các tin tưởng giới hạn của mình – về chính mình, về thế giới và về Thượng đế – con có thể vượt thăng giới hạn đó và lên cao hơn, trở nên hơn nữa trong Dòng sông sự Sống của Thượng đế.
Rất nhiều người đã tự hỏi ý nghĩa của cuộc sống, mục đích của cuộc sống, bí mật của cuộc sống là gì. Rất nhiều người đã đi tìm hòn đá hóa kim thần diệu (philosopher’s stone), cây đũa thần, con đường tắt sẽ khiến họ đột ngột có được trạng thái hỷ lạc, hay một trạng thái họ nghĩ họ cần để được hạnh phúc. Nhưng con yêu dấu, bí mật của cuộc sống lại rất giản dị – đó là sự thăng vượt. Điều này không có nghĩa là con cần đạt được một trạng thái toàn hảo xa vời vượt quá tầm với của con. Chỉ đơn giản là mỗi lúc con thăng vượt chính mình, con đang trôi theo Dòng sông sự Sống. Con có tiềm năng trải nghiệm niềm vui, sự hỷ lạc, và đây thật sự là Dòng sông sự Sống.
Thông điệp mà cuộc sống đang cố trao cho con trong mỗi hoàn cảnh là khi con gặp một giới hạn, nếu con sẵn lòng nhìn vào chính mình và nhìn nhận những tin tưởng khiến con trải nghiệm hoàn cảnh đó như một giới hạn và sau đó buông bỏ tin tưởng đó đi, thì con sẽ vượt lên trên giới hạn đó và hoà vào niềm vui của Dòng sông sự Sống.
15.4. Hãy thay đổi cách con nhìn quá khứ
Thày hy vọng bằng việc trao cho con bài giảng này, thày có thể thay đổi cách con nhìn quá khứ của mình. Quá khứ không phải để trừng phạt con. Quá khứ không thật sự muốn nắm giữ con, mặc dù thày biết có nhiều khi quá khứ có vẻ như kiềm giữ con lại hay kéo con vào các khuôn nếp cũ lặp đi lặp lại nhiều lần trong một chu trình dường như vô tận. Sự thật là quá khứ của con, và các hồi ức của con đơn giản chỉ biểu lộ mong muốn của cuộc sống muốn con bước lên cao hơn.
Bất cứ khi nào con bị kéo về quá khứ, thì con hãy xem đây – một lần nữa – như cuộc sống đang gọi điện cho con. Vì cuộc sống luôn gọi cho con chỉ với một mục đích duy nhất, đó là cho con thấy là một lần nữa con có thể vượt qua một giới hạn khác, con có thể thăng vượt nó, con có thể đơn giản buông bỏ và hoà vào Dòng sông sự Sống – và sau đó trở nên hơn nữa bằng cách thăng vượt ý niệm tự ngã cũ.
Hoàn cảnh quá khứ cứ săn đuổi con là những hoàn cảnh trong đó con phản ứng lại hoàn cảnh bên ngoài theo cách con chấp nhận một tin tưởng giới hạn về chính mình. Tin tưởng này vẫn nằm trong tiềm thức của con, và đó là tại sao – khi con bị kéo về các hoàn cảnh quá khứ – con trải nghiệm sự khó chịu, sự hổ thẹn, hay tội lỗi hay những tình cảm tiêu cực khác gây cho con nỗi đau cảm xúc. Nỗi đau này thậm chí có thể xem như là một lời nhắc nhở. Nó nhắc con chưa học xong bài học của mình, nó nhắc con chưa vượt qua tin tưởng giới hạn của mình.
Thậm chí nỗi đau còn là một ơn huệ. Nếu có ai đó đang cố gọi điện cho con và cho con thông điệp có thể cứu cuộc đời con thì con có muốn họ tăng âm lượng của máy điện thoại lên nếu họ làm vậy được? Giả sử con không thể nghe thấy điện thoại, nhưng ai đó có thể bấm nút trên điện thoại của họ và bật to âm lượng để con có thể nghe được, con hãy bắt điện thoại và cứu cuộc đời mình.
Đây là điều chính yếu mà quá khứ làm cho con khi nó nhắc nhở con – hết lần này đến lần khác – về các hoàn cảnh trong đó con đã chấp nhận vài giới hạn. Nếu thoạt tiên con không nghe máy thì cuộc sống sẽ tiếp tục gọi con với âm lượng ngày càng tăng – và do đó nỗi đau cảm xúc cũng tăng dần vì nó cố gắng cuối cùng kéo cho bằng được sự chú ý của con. Thay vì chối bỏ và phủ nhận nỗi đau, con nói: “Được rồi, tôi thấy đủ đau rồi. Tôi sẽ xem xét vấn đề này và vượt qua giới hạn để tôi có thể một lần và mãi mãi vượt qua nỗi đau đó thay vì bị nó đè nặng hết lần này đến lần khác suốt phần đời còn lại hay thậm chí trong nhiều kiếp sống.”
Thay vì phớt lờ quá khứ hay chối bỏ quá khứ hay tìm cách khiến mình bận rộn với hiện tại hoặc tương lai đến độ không còn thì giờ chú tâm vào quá khứ, quả thực sẽ khôn ngoan hơn nhiều nếu con đơn giản nhấc máy và lắng nghe thông điệp từ quá khứ. Nếu con lắng nghe thông điệp đó, con có thể nhanh chóng nhận ra rằng hoàn cảnh trong quá khứ cứ quay đi quay lại là hoàn cảnh trong đó con chưa nhìn thấu suốt một tin tưởng giới hạn và vì vậy con chưa buông bỏ tin tưởng đó.
15.5. Quá khứ trở thành khởi đầu
Vì con chưa buông bỏ tin tưởng đó nên con tiếp tục giữ chặt một tin tưởng bất toàn về chính mình, hay về cuộc đời, hay về Thượng đế, hay về người khác. Thông qua uy lực của tâm, con phóng chiếu tin tưởng giới hạn đó lên Ánh sáng Mẫu-Vật. Tấm gương của Ánh sáng Mẫu-Vật có thể làm gì ngoại trừ phản chiếu lại những hoàn cảnh bên ngoài của con và hoàn cảnh này phản chiếu tình trạng tâm thức của con?
Quá khứ của con trở thành khởi đầu cho hiện tại và tương lai của con. Những tin tưởng bất toàn mà con đã chấp nhận trong quá khứ đang liên tục được tiềm thức của con phóng chiếu lên Ánh sáng Mẫu-Vật. Ánh sáng Mẫu-Vật phải khoác lấy hình tướng của những tin tưởng này và gửi đến cho con những hoàn cảnh và tình huống vật lý phản ánh những tin tưởng đó.
Ánh sáng Mẫu-Vật không muốn buộc con gặp phải những hoàn cảnh khiến con đau khổ. Ánh sáng Mẫu- Vật là tấm gương vì vậy nó có thể làm gì ngoài việc phản chiếu lại những gì con đã gửi vào nó? Chính năng lực của sự sống không muốn con tiếp tục phóng chiếu cùng những hình ảnh bất toàn lên Ánh sáng Mẫu-Vật. Đó là lý do tại sao năng lực của sự sống đang cố giúp con thức tỉnh để con có thể thay đổi hình ảnh con giữ trong tâm – và từ đó thay đổi những gì con đang phóng chiếu lên Ánh sáng Mẫu-Vật.
Đúng vậy, con yêu dấu, cuộc sống thật sự chỉ giản dị như vậy – nếu con chịu chú ý, nếu con chịu nhấc điện thoại và lắng nghe thông điệp. Thật không may, thày biết vài người thật sự có nhấc điện thoại, nhưng con lại trả lời cùng một cách như khi con nghe đoạn thâu âm đang cố bán cho con một sản phẩm, quảng cáo một dịch vụ hay vận động cho một ứng cử viên chính trị. Ngay lập tức tâm con đóng cứng không nghe hoặc con cúp máy và không nghe nữa.
Không phải quá khứ đang cố quấy rầy con bằng cách lặp lại cùng một thông điệp. Đơn giản đó chỉ là tấm gương, tấm gương vũ trụ, chỉ tiếp tục phản chiếu lại con cùng một hình ảnh mà con đang gửi ra ngoài. Không phải cuộc đời đang khiến con bực bội. Chính sự cứng ngắc của tâm con và sự không sẵn lòng nhìn vào các tin tưởng của mình để đánh giá liệu những tin tưởng này có hợp lý không và sau đó thay thế những tin tưởng không hợp lý bằng một sự hiểu biết cao hơn xuất phát từ tâm Ki-tô.
Thày đang cố gắng thức tỉnh con khiến con thấy điều cực kỳ thiết yếu là con phải sẵn lòng nhìn vượt quá những hoàn cảnh bên ngoài trong quá khứ và đi tìm thông điệp nội tâm, bài học nội tâm con cần học từ những hoàn cảnh đó. Nếu con làm vậy một cách chân thật và cởi mở, con sẽ thấy bất cứ khi nào con gặp một hoàn cảnh khiến con đau khổ, đó là vì con đang nắm giữ một tin tưởng bất toàn về chính mình và về cuộc sống. Nếu con thấy được những bất toàn của tin tưởng đó và đạt được sự hiểu biết cao hơn của tâm Ki-tô thì con có thể thay thế tin tưởng giới hạn này bằng nhận biết thật sự con là ai. Điều này sẽ thay đổi hình ảnh con đang phóng chiếu lên Ánh sáng Mẫu-Vật. Và chắc chắn, điều này sẽ thay đổi những gì tấm gương vũ trụ phản chiếu lại con dưới dạng các hoàn cảnh bên ngoài. Những gì thày đang nói với con ở đây không phải là một giấc mơ ban ngày, một lời hứa thiếu thực tế. Những gì thày đang giải thích với con ở đây là quy luật cơ bản nhất của vũ trụ vật chất. Quy luật này Thánh Kinh có nói tới trong câu: gieo gió thì gặt bão.
15.6. Có một cái gì khác hơn khổ đau
Luật của Thượng đế rất giản dị. Con có quyền tự quyết làm bất kỳ điều gì con muốn. Con là người đồng sáng tạo với Thượng đế. Con ở đây để học cách sử dụng khả năng sáng tạo của con để tạo ra các hoàn cảnh mà con có thể sống trong đó được, các hoàn cảnh giúp con tăng triển. Con học bằng hai cách. Một là lắng nghe hướng dẫn nội tâm, từ cái ta cao, từ Hiện diện Ta Là, từ các vị thày tâm linh. Nếu con không lắng nghe sự hướng dẫn hay nếu con không dùng tâm lý luận để tìm hướng đi cho chính mình, thì con phải học bằng cách còn lại, đó là Trường đời Cay đắng trong đó con thấy Ánh sáng Mẫu-Vật phản chiếu lại con những hoàn cảnh vật lý biểu lộ những hoàn cảnh trong tâm con.
Luật của Thượng đế là thế này: Con có quyền tạo ra bất cứ hình tư tưởng nào mà con muốn. Con có quyền phóng chiếu hình tư tưởng đó ra ngoài tâm con. Khi con làm vậy, con chắc chắn sẽ trải nghiệm những hoàn cảnh vật lý biểu lộ hình tư tưởng đó. Con sẽ trải nghiệm những gì con phóng chiếu lên cuộc sống. Con sẽ trải nghiệm những gì con đồng sáng tạo qua uy lực của tâm bằng cách phóng chiếu một hình tư tưởng lên Ánh sáng Mẫu-Vật.
Thượng đế và chính thày và tất cả các thày tâm linh chắc chắn đều ủng hộ quyền đồng sáng tạo bất cứ hoàn cảnh nào mà con muốn. Nhưng các thày muốn con hiểu nếu con đồng sáng tạo những hoàn cảnh khiến con đau khổ, thì con có chọn lựa khác thay vì tiếp tục tạo ra những hoàn cảnh tương tự. Cách duy nhất để ngừng chu trình lặp đi lặp lại dẫn đến khổ đau là thay đổi nguyên nhân của hoàn cảnh bên ngoài. Thày biết rõ trong lịch sử con người đã ngụy biện đủ cách để làm ra vẻ như họ không thể kiểm soát được hoàn cảnh bên ngoài. Họ cho rằng họ đã không tạo ra hoàn cảnh đó mà Thượng đế, số phận, may rủi hay người khác đã tạo ra những hoàn cảnh này. Sự thật thẳng thắn là chính con đã đồng sáng tạo những hoàn cảnh của mình vì con đã hình thành những hình tư tưởng và đã phóng chiếu những hình tư tưởng này lên Ánh Sáng Mẫu-Vật.
Cách duy nhất – cách duy nhất tuyệt đối – có thể thay đổi những hoàn cảnh bên ngoài đó là con hãy thay đổi nguyên nhân của hoàn cảnh. Con có đồng ý là nếu con muốn thay đổi kết quả thì con phải thay đổi nguyên nhân tạo ra kết quả đó? Những gì thày đang nói với con chính là hoàn cảnh bên ngoài của con là kết quả. Nguyên nhân của kết quả này là những hình tư tưởng con giữ trong tâm. Cách duy nhất để thay đổi hoàn cảnh bên ngoài là thay đổi các hình tư tưởng đó!
Bằng cách nào con thay đổi những hình tư tưởng trong tâm? À, không có cách nào khác ngoại trừ nhìn những hình tư tưởng này một cách ý thức – thấy chúng dựa trên tâm thức nhị nguyên, dựa trên ảo tưởng của tâm phản Ki-tô – rồi sau đó buông bỏ chúng một cách ý thức, thay thế những ảo tưởng này bằng sự thật Ki-tô. Con hãy chú ý những gì thày đang nói. Vấn đề ở đây không phải là tìm cách nào đó để biện minh cho những tin tưởng con đã chấp nhận trong quá khứ.
Ồ con yêu dấu, nếu con thành thật nhìn vào điều này, con sẽ thấy có nhiều người khi đối mặt với khả năng họ có một tin tưởng bất toàn, họ sẽ rơi vào phản ứng tự vệ. Phản ứng tự vệ này là một phản ứng mặc định của tự ngã vì giản dị là nó không chịu nhìn nhận là nó có thể sai. Nó rơi vào phản ứng cố gắng bảo vệ hay biện minh cho những tin tưởng của nó.
Thày hy vọng con có thể thấy nếu con tiếp tục biện minh cho một tin tưởng trong quá khứ, con sẽ đơn giản chỉ bồi đắp cho tin tưởng đó. Con sẽ tiếp tục gửi những hình tư tưởng dựa trên tin tưởng ban đầu vào tấm gương vũ trụ. Tất nhiên, tấm gương vũ trụ có thể làm gì ngoài việc gửi trả lại con cùng một hoàn cảnh mà con đã tạo ra ngay từ đầu? Con yêu dấu, con có nhận ra nếu con tiếp tục làm cùng một việc và mong chờ những kết quả khác nhau thì con sẽ bị kẹt trong sự điên rồ cơ bản của tự ngã con người. Con phải bước ra ngoài những khuôn nếp cũ và sẵn lòng nhìn nhận rằng một số tin tưởng trong quá khứ đang giới hạn chính con. Đây không phải là lợi ích cao nhất của con khi giữ lấy các tin tưởng đó. Ngược lại, lợi ích cao nhất của con là buông bỏ chúng.
15.7. Con hơn quá khứ của con
Nhận biết then chốt ở đây là giáo lý nói rằng cốt lõi bản sắc của con là cái Ta Biết. Cái Ta Biết là một đốm sáng của chính Bản thể Thượng đế. Nó chắc chắn nhiều hơn quá khứ của con, hơn bất kỳ hoàn cảnh nào hay bất kỳ tin tưởng nào trong quá khứ. Cái Ta biết có quyền và khả năng mà Thượng đế đã cho con để bước ra ngoài sự đồng hoá của nó với quá khứ. Con có thể làm điều này bất cứ lúc nào, ngay cả bây giờ.
Thày muốn con hiểu rằng có một thế lực trong thế giới này quyết tâm giữ con mắc kẹt vào sự đồng hoá với quá khứ để con nghĩ con không thể buông bỏ quá khứ. Thậm chí con sợ rằng nếu con buông bỏ quá khứ, con sẽ mất đi chính bản sắc của mình. Thế lực này bao gồm tự ngã cá nhân của con, tự ngã của người khác và toàn bộ thế lực đen tối, thế lực phản Ki-tô mà Giê-su gọi là ông hoàng thế gian. Ông hoàng thế gian sẽ liên tục tới gần con. Ông ta sẽ tới để thấy liệu ông ta có thể khiến con dính mắc với quá khứ để con không giản dị sẵn lòng buông bỏ quá khứ, buông bỏ những tin tưởng bất toàn bằng cách nhìn nhận rằng con hơn bất kỳ một tin tưởng bất toàn nào.
Con có thật sự đang nghe thày nói không? Con có quyền và khả năng mà Thượng đế đã ban tặng cho con để buông bỏ bất cứ tin tưởng bất toàn nào trong quá khứ. Con làm điều này bằng cách nào? Bằng cách sẵn sàng nhìn vào các tin tưởng, nhìn nhận rằng chúng không có thật, chúng xuất phát từ tâm thức phản Ki-tô. Sau đó, con nhìn nhận rằng con hơn những tin tưởng đó. Tin tưởng đó giản dị chỉ giống như cái áo cũ sờn rách mà con đã mặc vào một lúc nào đó trong quá khứ. Con có thể cởi nó ra bất kỳ lúc nào và ném nó vào lửa, để cho nó cháy, để nó bị thiêu rụi không còn gì nữa.
Con có thể cởi bỏ ý niệm bản sắc cũ dựa trên tin tưởng đó, và ném nó vào lửa tâm linh của ngọn lửa tím và Ngọn lửa Tha thứ, và con giản dị buông bỏ nó. Ngọn lửa Tha thứ mà các thày còn gọi là ngọn lửa tím hay Ngọn lửa Từ bi, giản dị là bút tẩy vũ trụ cho phép con cởi bỏ ý niệm bản sắc cũ kỹ, sờn rách mà con đã bồi đắp rồi ném nó vào lửa. Thượng đế trong con thật sự là ngọn lửa thiêu huỷ có thể thiêu trụi tất cả ý niệm tự ngã bất toàn mà con đã bồi đắp trong bất cứ kiếp sống trước nào. Con có chọn lựa khác hơn là lặp đi lặp lại mãi các khuôn nếp cũ rích này. Chọn lựa khác là con cởi chiếc áo choàng của ý niệm bản sắc bất toàn và ném nó vào ngọn lửa vui mừng của Thượng đế để nó bị thiêu rụi và con sẽ được tự do như thể bản sắc đó chưa từng tồn tại.
15.8. Chìa khóa chính yếu để buông bỏ
Chìa khoá chính yếu để làm điều này là gì? Chìa khoá chính yếu để buông bỏ một ý niệm tự ngã bất toàn là gì? Đó là sẵn lòng tha thứ. Để tự do khỏi quá khứ, con phải tha thứ và con phải tha thứ vô điều kiện. Tự ngã đánh lừa để con nghĩ rằng để con tha thứ được thì cần phải đáp ứng một số điều kiện. Ví dụ, nhiều người tin để tha thứ cho người đã làm tổn thương mình thì người đó trước tiên phải bị trừng phạt như thế nào đó. Chỉ khi nào người đó bị trừng phạt đủ thì con mới có thể tha thứ cho họ. Và một số người khác nghĩ rằng nếu người đó thật sự thay đổi, thì mới tha thứ cho họ. Dĩ nhiên đây là một tin tưởng giống như con dao hai lưỡi, trong đó một lưỡi dao hướng vào con và vì vậy có khả năng làm con bị thương nặng. Những gì con làm cho người khác là những gì con làm cho chính mình. Đây là lý do thày Giê-su đã nói với con hãy làm cho người khác những gì con muốn họ làm cho con. Ý nghĩa sâu sắc đó là con chỉ làm cho người khác những gì con đã làm cho chính con, cả điều tốt lẫn điều xấu.
Nếu con nghĩ người khác phải đáp ứng những điều kiện nào đó trước khi họ được tha thứ thì con cũng nghĩ con phải đáp ứng những điều kiện trước khi con có thể được tha thứ. Tự ngã của con rất giỏi đưa ra những điều kiện như vậy và đưa ra theo cách mà không ai có thể làm được, gồm cả chính con. Đó là cách tự ngã giữ con bị mắc kẹt trong chu trình không bao giờ muốn tha thứ cho người khác và không bao giờ muốn tha thứ cho chính mình. Tự ngã chủ yếu muốn con tin rằng vì con đã phạm lỗi lầm trong quá khứ, con không thể được tha thứ, con không thể chuộc lỗi, con không bao giờ vượt lên quá khứ và tự do khỏi quá khứ.
Điều cuối cùng tự ngã muốn con nhận ra là con được Thượng đế trao cho quyền và sức mạnh bỏ đi các bất toàn trong quá khứ. Tự ngã không muốn con nhận ra con có khả năng làm điều này. Nó không muốn con biết con có thể làm điều này bằng cách mở lòng nhìn nhận các tin tưởng bất toàn đã khiến con gặp phải những hoàn cảnh vật lý gây cho con nhiều đau khổ. Con có thấy được chìa khoá chính yếu để vượt lên quá khứ là tha thứ – nhưng không phải tha thứ theo cách thế phàm dựa trên những điều kiện bên ngoài. Không, chìa khoá chính yếu để vượt lên quá khứ là tha thứ vô điều kiện.
Khi con không tha thứ cho người kia, thật sự con đang nắm giữ hoàn cảnh cũ. Nghĩa là con đang nắm giữ – dù con có ý thức hay không – nỗi đau được tạo ra trong hoàn cảnh đó khi người kia làm tổn thương con. Nỗi đau kéo sự chú ý ý thức của con và kéo con vào việc nhớ lại hoàn cảnh đó. Bất cứ khi nào con nhớ về hoàn cảnh đó, con lại tăng cường tổn thương nguyên thuỷ, nỗi đau nguyên thuỷ và sự giận dữ nguyên thuỷ đối với người kia. Vì vậy, con cột chính mình với quá khứ và con thật sự củng cố quá khứ.
Khi con không tha thứ cho người kia, con đang hại chính mình vì con đang nắm giữ những hình ảnh và cảm xúc bất toàn, và con đang phóng chiếu chúng lên Ánh sáng Mẫu-Vật. Ánh sáng Mẫu-Vật lý giải là con muốn trải nghiệm tình huống trong đó người ta làm tổn thương con. Ánh sáng Mẫu-Vật sẽ làm gì cho con? À, nó không có chọn lựa nào ngoài việc gửi cho con những hoàn cảnh tương lai trong đó người khác làm tổn thương con. Nó thật sự tin rằng đây là những gì con muốn trải nghiệm, dựa vào việc con đang phóng chiếu một hình tư tưởng và cảm xúc về việc người khác làm tổn thương con vào tấm gương vũ trụ.
15.9. Không tha thứ làm tổn thương con
Cuối cùng con có hiểu là khi con không tha thứ cho người khác, con đang thật sự làm tổn thương chính mình không? Con biện minh như thế nào để không tha thứ cho người khác? Đó có phải là họ không đáp ứng các điều kiện bên ngoài mà tự ngã con đã xác định. Như thể khi người khác không đáp ứng những điều kiện đó, con không thể buông bỏ hoàn cảnh, con không thể tha thứ và vượt lên.
Con có thấy đây cùng một tâm lý khiến con tổn thương trong hoàn cảnh ban đầu? Chuyện gì đã xảy ra trong hoàn cảnh ban đầu đó là người kia đã làm chuyện gì đó với con. Nhưng không phải những gì họ làm khiến con tổn thương. Đó là những tin tưởng bất toàn con nắm giữ về chính mình và cuộc đời đã khiến con phản ứng với hoàn cảnh theo cách làm tổn thương chính con.
Những gì thật sự tạo ra nỗi đau trong hoàn cảnh ban đầu đó là con có một tin tưởng biến con thành nạn nhân thụ động. Con nghĩ khi người ta làm điều gì với con, con chỉ có thể đáp trả bằng cảm xúc tiêu cực khiến con đau đớn. Chính tin tưởng này biến con thành nạn nhân trong tình huống ban đầu.
Thậm chí bây giờ con vẫn nắm giữ tin tưởng con là nạn nhân với suy nghĩ chỉ khi người khác đáp ứng các điều kiện, con mới tha thứ cho họ và buông bỏ hoàn cảnh đó. Bằng việc không tha thứ, con thật sự duy trì hoàn cảnh ban đầu. Con đang phóng chiếu những tin tưởng và cảm xúc từ hoàn cảnh đó lên tấm gương vũ trụ, rõ ràng từ đó gieo gió gặt bão. Con đã phóng chiếu một hình tư tưởng bất toàn lên tấm gương và vì vậy không thể tránh được tạo ra một chuỗi phản ứng chuyển động cuối cùng gửi trả về con các hoàn cảnh vật lý phản chiếu hình tư tưởng đó.
Cái gì có thể phá vỡ hoàn cảnh này? Chỉ có một cách duy nhất phá vỡ nó, và đó là con nhấc điện thoại lên lắng nghe đủ lâu để nhận ra cuộc sống đang cố dạy con rằng chính những tin tưởng của con khiến con đau khổ. Chỉ bằng cách thay đổi những tin tưởng của mình, con mới phá vỡ chu trình trải nghiệm những hoàn cảnh vật lý đặt con vào một tình huống – trong chính tâm con – trong đó con nghĩ tiềm năng phản ứng duy nhất của con là phản ứng như một nạn nhân và cảm thấy đau đớn.
15.10. Con hãy lấy lại uy lực của mình để con chọn một phản ứng
Điều duy nhất có thể thay đổi phương trình đó là con thay đổi cách con nhìn phương trình, cách con nhìn cuộc sống, cách con nhìn chính mình. Con phải lấy lại quyền lực của con để con đáp ứng các hoàn cảnh dựa trên một chọn lựa của ngày hôm nay – bây giờ – thay vì một chọn lựa trong quá khứ. Trong quá khứ, con đã chấp nhận một tin tưởng bất toàn về chính mình. Khi con cho phép tin tưởng đó vẫn còn trong tiềm thức, con không thể lấy một chọn lựa con sẽ đáp ứng tình huống mà con sẽ trải nghiệm trong hiện tại như thế nào. Con đã chọn lựa trong quá khứ, và con chỉ có thể lập lại cùng một khuôn nếp hết lần này đến lần khác.
Những gì có thể phá vỡ hoàn cảnh đó là con biết chuyện gì đang xảy ra, và vì vậy con quyết định quay lại nhìn tin tưởng ban đầu và loại bỏ nó vì nó không có thật. Khi con loại bỏ tin tưởng đó, và lần sau khi con trải nghiệm một tình huống tương tự, con sẽ không còn cái bị đè nặng vai con. Tâm sẽ có thể nói: “Nhưng bạn biết đấy, tôi không phải đáp ứng tình huống này bằng cảm xúc tổn thương, cảm xúc sợ hãi, cảm giác xấu hổ, chỉ trích trừng phạt chính mình và nghĩ tôi là người xấu vì người ta đối xử với tôi như thể tôi là người xấu”.
Thay vào đó, con có thể nhận ra những gì người khác làm với con là sự phản chiếu trạng thái tâm thức của họ. Đó không phải người kia có hình ảnh bất toàn về con, mặc dù điều này có vẻ là như thế dựa trên tâm vỏ ngoài và hành động của họ. Thật sự, người đó có một hình ảnh bất toàn về chính họ, và người đó đang phóng chiếu hình ảnh đó lên con. Nhưng con không cần chấp nhận hình ảnh của người đó về con. Thượng đế ban cho con quyền sống cuộc đời của mình dựa trên những hình ảnh trong chính tâm con. Con có thể tự do chọn lựa đáp ứng với họ – khi con không chấp nhận những hình ảnh của người khác hay những tin tưởng giới hạn khác đến từ quá khứ của chính con.
Chìa khoá để buông bỏ những hình ảnh bất toàn mà con đã chấp nhận trong quá khứ hoặc những hình ảnh bất toàn mà người khác đã chấp nhận là gì? Chìa khoá để không bị ảnh hưởng bởi những tin tưởng bất toàn của người khác hay những tin tưởng bất toàn của chính tự ngã trong quá khứ của con là gì? Đó là tha thứ – tha thứ bằng việc hoàn toàn không dính mắc với những gì họ phóng chiếu vào con hay phóng chiếu từ chính tâm thức con. Đó là chấp nhận có sức mạnh tuyệt đối để tha thứ vô điều kiện cho chính mình và người khác và giản dị để buông bỏ tất cả cảm nhận tổn thương, tất cả cảm nhận đau đớn.
15.11. Không ngừng tha thứ
Thày biết một khi con đã bị kẹt vào vòng xoáy tổn thương và đau đớn, dường như không có lối ra. Thày thật sự đã vượt lên nhân tình thế phàm này và nhiều sinh thể thăng thiên khác cũng vậy. Thày cần nói với con hầu hết mọi người trên trái đất bị mắc kẹt trong một ảo tưởng. Sự thật được nhiều sinh thể thăng thiên chứng minh đó là con quả thật có thể vượt lên vòng xoáy đi xuống từ quá khứ. Con có thể làm vậy bằng cách chuyển đổi quá khứ, không phải bằng cách kiểm soát quá khứ hay kiểm soát người khác. Con chỉ có thể làm vậy bằng cách chuyển đổi cách con nhìn quá khứ để con sẵn lòng buông bỏ tin tưởng mà con đang nắm giữ đến nay.
Không phải là việc tìm ra cây đũa thần mới có thể giải thoát con khỏi quá khứ. Cây đũa thần là nhận biết ý thức của con và việc con sẵn sàng buông bỏ, buông bỏ nỗi đau, buông bỏ tổn thương, buông bỏ tin tưởng là con cần phản ứng với hoàn cảnh một cách tiêu cực, buông bỏ hoàn toàn xu hướng nghĩ rằng con chỉ có thể phản ứng bằng những cảm xúc tiêu cực trong những hoàn cảnh nào đó. Một khi con đã thật sự bước vào tinh thần tha thứ – và cho phép tinh thần tha thứ đi vào thể thấp của con – con sẽ ở trong trạng thái tha thứ không ngừng. Con đã tha thứ cho chính mình và người khác rồi trước khi họ làm bất cứ điều gì với con.
Khi người ta làm một điều gì với con – vì thật sự con không thể kiểm soát hành động của người khác – con đã tha thứ cho họ trước đó rồi. Khi con biết họ đã được tha thứ trước đó rồi, con cũng biết con có thể tự do khỏi các phản ứng tiêu cực cho dù người ta có làm gì với con. Con có thể theo lời khuyên uyên thâm của thày Giê-su, đó là con không chống cự cái ác, nhưng khi một người tát con má bên này, con chìa má bên kia.
Con chỉ có thể chìa má bên kia khi con ở trong trạng thái tha thứ liên tục và vô điều kiện. Khi họ làm một điều gì với con, con không đi vào một phản ứng tiêu cực. Con an trụ trong an bình, con an trụ trong yêu thương, con an trụ trong tha thứ. Con giản dị chìa má bên kia để con có thể cho họ cơ hội nhìn thấy những điều xấu, những bất toàn trong họ.
15.12. Giúp người khác nhận ra ảo tưởng của họ
Chuyện gì xảy ra khi một người làm tổn thương con và con phản ứng một cách tiêu cực và tìm cách làm tổn thương lại? Con có công nhận tin tưởng của người kia về con là một người xấu không? Đó có phải chính là tin tưởng trong hầu hết trường hợp khiến họ làm tổn thương con lúc đầu, có nghĩa là họ tin con đã làm điều gì sai và con đáng bị trừng phạt hoặc bị tổn thương?
Khi con cho phép mình bị tổn thương và phản ứng lại bằng cách cố gây tổn thương cho họ hoặc bảo vệ mình, thì con chỉ củng cố tin tưởng của họ. Con không chỉ củng cố tin tưởng trong tâm của người kia, mà còn củng cố nó trong tâm con. Sau cùng, chỉ vì con có những tin tưởng bất toàn về chính mình nên con cho phép những hành động của họ gây tổn thương con.
Khi con chìa má bên kia, con phá vỡ vòng xoáy. Khi một người gây tổn thương con, con đáp trả bằng tình thương, con thách thức tin tưởng của họ về con là một người xấu hay con đáng bị trừng phạt. Con cho người kia thấy con là người có thể đáp trả bằng tình thương. Vì vậy, họ buộc phải xem lại hành động của mình và hình ảnh của họ về con. Điều này thường giúp họ bước ra ngoài ảo tưởng của họ để họ thấy họ bị kẹt trong những tin tưởng bất toàn về chính họ và về cuộc đời. Họ nhận được một cơ hội vượt qua những tin tưởng đó.
Đúng vậy, con yêu dấu, thày biết rõ có người khi con chìa má bên kia, họ sẽ lại làm tổn thương con. Nhưng con thấy đấy khi con chìa má bên kia cùng với tình thương và tha thứ hoàn toàn – tha thứ vô điều kiện – và người kia vẫn làm tổn thương con, thì hành động làm tổn thương con lần thứ nhì sẽ trở thành sự phán xét người đó. Sự phán xét này sẽ tạo ra một phản ứng từ chính cuộc sống khiến người đó trải nghiệm nghiệp quả quay trở lại nhanh hơn từ những gì người đó gửi vào tấm gương vũ trụ. Nghiệp quả quay trở lại này hoặc khiến người đó thức tỉnh hoặc sẽ khiến người đó sau cùng bị phán xét tới điểm họ sẽ không được phép đầu thai trên trái đất cho đến khi họ thay đổi tâm thức.
Những gì Giê-su thật sự nói đó là nếu người ta làm theo lời khuyên của thày chìa má bên kia và không cưỡng lại cái ác, thì họ cho phép luật của Thượng đế thực thi đầy đủ. Bằng cách làm điều này, luật của Thượng đế sẽ có thể tăng tốc rút cái ác ra khỏi trái đất. Khi con cho phép người khác làm tổn thương con lúc con chìa má bên kia, thì Thượng đế có thể nhập cuộc và rút người đó ra khỏi trái đất. Nhờ đó, con nhanh chóng tới được tình trạng hầu hết những người xấu ác – những người ích kỷ nhất, vị kỷ nhất, duy ngã nhất – sẽ bị rút ra khỏi trái đất. Vì vậy, nhân loại như một tổng thể sẽ đơn giản vượt lên một tầng cao hơn và vượt qua trạng thái tâm thức mà ngày nay con thấy biểu lộ nhiều lần trong một vòng xoáy dường như vô tận làm tổn thương nhau và tìm cách trả thù những tổn thương đó – do đó điều này lại tạo ra một tổn thương mới khiến người kia có lý do tìm cách trả thù.
15.13. Phá vỡ vòng xoáy trả thù
Điều này đã tiếp diễn hết lần này đến lần khác trên hành tinh này, đặt biệt ở Trung đông nơi vòng xoáy trả thù và trả thù để trả thù cứ tiếp diễn. Vòng xoáy đi xuống này chỉ được phá vỡ khi người ta quyết định họ đã thấy đủ. Họ sẽ không tiếp diễn chu trình này, và vì vậy họ sẽ làm một điều hoàn toàn khác thay vì đáp trả nỗi đau bằng nỗi đau, sự trả thù và khao khát trừng phạt. Họ sẽ đáp trả bằng tình thương và sự tha thứ vô điều kiện.
À con yêu dấu, con có thấy bằng cách làm vậy, con sẽ giải phóng mình khỏi các ràng buộc với người đã làm tổn thương con? Khi con nghĩ đến điều này, có ý nghĩa gì không khi một người làm tổn thương con và con lại muốn ràng buộc mình với họ? Nếu con không phải là người thích thú đau thương – thày tin phần lớn các con không phải là kiểu người này – thì tại sao con muốn quay lại và mời họ làm tổn thương con lần nữa? Nếu họ làm tổn thương con, thì đáp trả hợp lý là con đơn giản muốn giải thoát mình khỏi người đó và không bao giờ muốn gặp lại họ. Nếu con đi vào chu trình bị tổn thương và muốn người kia bị trừng phạt, thì con đã trói mình với họ.
Mong muốn trừng phạt người khác có nghĩa là con chỉ sẵn sàng buông bỏ khi con thấy họ bị trừng phạt. Con tự động trói mình với họ cho đến khi con cảm thấy họ nhận đủ trừng phạt, và việc này có thể không xảy ra trong kiếp này hay thậm chí nhiều kiếp nữa. Điều này cũng giống như cách những người Trung đông đã tạo nên dây trói lẫn nhau để rồi các linh hồn này cứ tiếp tục đầu thai hết kiếp này sang kiếp khác. Thày đã nói với con trước đây là tôn giáo hay chủng tộc vỏ ngoài không quan trọng, vì người ta sẽ chuyển đổi vị trí để nhiều người kiếp trước là người Đức đã từng gây ra cuộc diệt chủng người Do thái hoặc kiếp trước là người Ả rập đã ngược đãi người Do thái thì kiếp này đầu thai làm người Do thái. Nhiều người Ả rập bây giờ có tiền kiếp là người Do thái.
Những người này đã không sẵn lòng tha thứ vô điều kiện vì vậy họ đã khiến chính mình cứ lặp đi lặp lại chu trình này. Quả thật có một tâm thức rộng khắp trong thế giới Ả rập tin rằng họ không thể tha thứ cho người Do thái. Có một tâm thức trong cộng đồng người Do thái tin rằng họ không thể tha thứ cho người Ả rập hay người Đức hay các tín đồ Cơ đốc giáo. Khi một người sinh trưởng trong một nền văn hoá nào đó, người này gặp phải một thách thức phải vượt lên trên tin tưởng văn hoá của họ và phải tha thứ vô điều kiện, tha thứ bất kể tin tưởng văn hoá nào. Họ phải nhận ra mình hơn cái tin tưởng văn hoá đó, hơn chủng tộc đó, hơn tôn giáo đó, hơn các liên kết chính trị, hơn các liên kết quốc gia hay hơn bất cứ nhãn hiệu vỏ ngoài nào. Khi con tha thứ bất chấp các nhãn hiệu vỏ ngoài, con cũng giải phóng mình khỏi các nhãn hiệu này. Đó là cách con nâng cao và thăng vượt chính mình để lại hoà vào Dòng sông sự Sống, nhờ đó con trải nghiệm niềm vui vô bờ bến của sự tự thăng vượt liên tục.
15.14. Dụng cụ Mẹ Mary trao để con vượt qua quá khứ
Con yêu dấu, thày có thể tiếp tục bài giảng này bất tận bằng cách cho thêm nhiều ví dụ cho thấy con người đã làm tổn thương chính họ như thế nào bằng việc không tha thứ. Nhưng nếu những gì thày nói vẫn chưa đủ để khiến con suy nghĩ đến việc nhìn lại quá khứ theo một cách nhìn khác thì thày nói thêm nữa để làm gì?
Thày sẽ quay lại phần mở đầu và nói: “Bài giảng này là một cuộc gọi từ Mẹ Vũ trụ. Con hãy nhấc điện thoại lên để nghe thông điệp của Mẹ”. Nếu con cảm thấy con chưa hiểu đầy đủ thông điệp của thày bằng cách đọc và nghe một lần thì thày muốn con nghe lại lần nữa. Thày sẵn lòng lập lại thông điệp nhiều lần cho đến khi con hiểu ý thày.
Con hãy thử tìm đến thày. Hãy yêu cầu thày hướng dẫn nội tâm cho con. Hãy yêu cầu thày cho con thấy thông điệp đằng sau những tình huống bên ngoài mà con gặp phải. Hãy yêu cầu thày và thày sẽ chỉ cho con – nếu con chịu nhấc điện thoại lên và lắng nghe. Thày chúc con được an lành và thày chúc con một mùa Giáng sinh hạnh phúc.
Con yêu dấu, Tinh thần Giáng sinh phải chăng chính là Tinh thần Tha Thứ, là Tánh linh đã thức tỉnh con người để họ có thể tái sinh, để lần nữa khởi đầu cuộc sống mới, khởi đầu một ngày mới? Cuộc đời của Ki-tô, sự giáng sinh của Ki-tô phải chăng là một cuộc gọi điện thoại khác của cuộc sống tìm cách thức tỉnh loài người là họ có thể vượt lên quá khứ và vươn lên một ngày mới trong vương quốc của Thượng đế? Thầy niêm con trong Ngọn lửa Tha thứ Vô điều kiện. Khi con tha thứ vô điều kiện, niềm vui sẽ đong đầy.