Bài truyền đọc của chân sư thăng thiên Elohim Astrea qua trung gian Kim Michaels ngày 8/4/2023, nhân Webinar Phục sinh 2023 – Đem đạo Cơ đốc xuống khỏi thập tự giá.
TA LÀ chân sư thăng thiên Elohim Astrea. Ta đã quyết định dùng cơ hội này để cho các con một số sáng ngộ về cách làm thế nào Hội đồng Nghiệp quả lượng định hoàn cảnh trên trái đất và tìm cách giúp đỡ con người, kể cả việc ta cắt đứt các sợi dây ràng buộc để giải thoát con người, để khi họ rời khỏi hiện thân, họ có thể đi đến những cõi giới cao nhất có thể, và họ được trợ giúp trên con đường thăng tiến cá nhân của họ.
Các chân sư thăng thiên muốn giúp mọi người tăng triển
Ta sẽ đặt trọng tâm vào cuộc chiến ở Ukraine và ta sẽ, ít ra là để mở đầu, tập trung vào những gì xảy ra cho những người lính rời khỏi hiện thân. Trước hết, con cần nhìn nhận là các thày, các chân sư thăng thiên, không có cùng tầm nhìn về tình hình trên trái đất như con người. Ta không nói điều này để chê bai con người. Khi con ở trong một cơ thể vật lý, lẽ tự nhiên con đến từ một bối cảnh đặc thù và con nhìn các tình huống một cách đặc thù. Nhưng hiển nhiên các thày đã thăng vượt tất cả các thành kiến và quan điểm nhân thế đó, cho nên các thày nhìn từ nhãn quan tâm Ki-tô. Tâm Ki-tô đương nhiên thấy rõ sự hợp nhất giữa mọi cách biểu hiện của tâm thức Thượng đế, bởi vì “nếu không có ngài thì không có tạo vật nào được tạo ra”, cho nên tâm thức Thượng đế ở trong mọi thứ và mọi người.
Các thày nhìn mọi người đều là những đứa con của Thượng đế, ít ra là mọi người đều khởi sự như vậy và kể từ đó họ đã đi xuống – rất nhiều người đã đi xuống – một ý niệm bản sắc thấp hơn. Nhiệm vụ của các thày trong tư cách chân sư thăng thiên là giúp cho mọi người tiến bước cho đến mức họ có thể nhận diện nguồn gốc của họ, bản sắc của họ, và tất nhiên họ làm vậy bằng cách nhìn vượt ra khỏi những phân chia vỏ ngoài đã gây chia rẽ giữa loài người và khiến họ xung đột với nhau.
Ý ta muốn nói ở đây là khi các thày nhìn vào một tình trạng như cuộc chiến ở Ukraine, các thày không có những phán đoán của con người. Các thày không phán xét là cái này sai, cái kia đúng, mặc dù tất nhiên các thày thấy rõ là những gì nước Nga đã làm tại Ukraine trong tư cách một quốc gia đã vi phạm định luật tự quyết. Dẫu vậy, điều ta muốn tập trung ở đây là làm thế nào để có thể giúp đỡ từng cá nhân, đặc biệt những người lính, những người dân thường đã phải lìa cõi hiện thân do hậu quả cuộc chiến. Đối với các thày, hoàn toàn không có khác biệt nào trong mong muốn giúp đỡ người Ukraine hay người Nga, nhưng trong cách thực hiện thì có một số khác biệt. Nhưng những khác biệt này trong cách trợ giúp con người không đến từ các thày hay từ tâm thức các thày, mà nó đến từ sự kiện mỗi cá nhân ở cả hai bên đều có những cách tiếp cận khác nhau, đều mang những tâm thái khác nhau.
Hãy cho ta bắt đầu nói đến những người lính Nga. Nhiều người trong số các con sống ngoài nước Nga đã tìm hiểu sự việc đã xảy ra. Con biết là có hàng ngàn, hàng vạn lính Nga đã tử trận. Con cũng biết đã có một số hành vi tàn bạo, một số tội ác chiến tranh do binh lính Nga gây ra đối với thường dân và dĩ nhiên cũng đối với binh lính Ukraine. Con cũng biết là trong y khoa có một nguyên tắc gọi là phân loại để chọn cách chữa trị hiệu quả nhất. Nếu có nhiều thương vong, bác sĩ sẽ xếp họ vào ba loại khác nhau dựa trên lượng định họ có thể được cứu giúp hay không và cách cứu giúp tối ưu là như thế nào. Theo một nghĩa nào đó, các thày cũng làm một lượng định tương tự khi xem xét những người lính Nga. Các thày phải nhìn vào trạng thái tâm thức của họ trước khi họ tham gia cuộc chiến, điều gì xảy ra cho họ trong suốt cuộc chiến, và hiển nhiên trạng thái tâm thức của họ bây giờ một khi họ lìa khỏi cõi hiện thân.
Những lính Nga không thể được giúp đỡ
Có một số lính Nga các thày không thể giúp được. Điều này đặc biệt áp dụng cho những ai đã phạm tội ác chiến tranh hay có hành vi tàn tệ nhất – những ai đã giết hại thường dân, đã hãm hiếp phụ nữ, đã nhắm bom vào các tòa nhà dân sự hay các cơ sở hạ tầng cho dù họ đã làm vậy bằng tên lửa phóng từ xa. Thường thường họ đã thâm căn cố đế trong một tư duy nhất định, và trong cốt lõi, tư duy này là như sau: ở một tầng sâu thẳm trong bản thân họ, họ thừa biết là hành vi của họ vi phạm quyền tự quyết, nhưng ở bề mặt tâm trí, họ không chịu và họ không thể thừa nhận sự thật này. Đặc biệt có nhiều người trong số các chiến binh chuyên nghiệp do nhóm Wagner sử dụng rơi vào hạng người này. Nói cách khác, các thày phải xét xem các thày có thể giúp họ được không. Và nếu tâm họ hoàn toàn đóng chặt, nếu họ nhất định không sẵn lòng nhìn vào hành vi của họ từ một nhãn quan cao hơn thì các thày không thể giúp được họ.
Điều ta đang giảng ở đây là nếu con nhìn con người một cách phổ quát, con sẽ thấy là khi một người rời khỏi xác thân vật lý, y có một cơ hội độc nhất để nhìn lại đời mình cùng trạng thái tâm thức của mình từ bên ngoài – hay nếu có thể nói như vậy – từ một nhãn quan cao hơn. Tuy nhiên, nếu y ở trong một tâm thái vô cùng khép kín trước khi rời khỏi hiện thân, thì y sẽ không thể hay không chịu làm điều đó. Y sẽ không sẵn lòng xem xét đời mình vì y không thể chịu đựng nhìn từ một nhãn quan trung lập những gì y đã làm, những hậu quả y đã gây ra cho người khác và cả hậu quả cho chính bản thân trong tương lai. Có thể nói, những người như vậy không thể chịu nổi việc thừa nhận các nghiệp quả mà họ đã tạo ra.
Những người như vậy, các thày không thể giúp. Vậy thì họ sẽ đi đâu khi họ lìa khỏi hiện thân? Họ đi đến một số tầng cấp khác nhau của cái mà các thày gọi là cõi trung giới (astral plane) là cõi cảm xúc thấp nhất nơi những người có tâm khép kín vốn đi tới. Một số đã ở đó suốt một thời gian rất dài vì trạng thái của họ thấp đến độ họ không thể trở lại đầu thai. Trong cõi trung giới có những cõi giống như địa ngục mà nhiều người thường mường tượng. Đúng thực là thi sĩ Dante khi ông thấy chín vòng địa ngục đã hình dung ra một vài tầng – nhưng chỉ vài tầng chứ không phải tất cả. Những tầng này của cõi trung giới mang hình dạng của địa ngục, và những người lính với tâm vô cùng đóng kín sẽ đi về đó. Và ở đó họ sẽ phải giáp mặt với những người hay những dòng sống ở cùng mức tâm thức như họ. Thậm chí họ phải hứng chịu cùng những hành vi mà họ đã từng hứng chịu trong quân đội Nga hay trong nhóm Wagner khi thượng cấp đã ngược đãi họ, đã không đếm xỉa gì đến họ, đã trù dập họ bằng nhiều cách, và vì thế họ cảm thấy xung khắc. Và họ bị xung khắc chừng nào khi còn sống thì đến khi rời khỏi xác thân họ vẫn xung khắc như vậy.
Thật không có gì để nói thêm. Các điều kiện đặc thù ở cõi trung giới không đặc biệt quan trọng ngoại trừ sự kiện là những người đó, tất nhiên, bị thu hút đến một tầng đặc thù tương ứng với mức tâm thức của họ, tức là họ sẽ bị những sinh thể khác đối xử với họ tồi tệ y như họ đã đối xử tồi tệ với người khác trong kiếp đầu thai vừa rồi của họ, đặc biệt là trong cuộc chiến. Nói cách khác, họ phải trải nghiệm đúng những gì họ đã gây ra cho người khác, chỉ có điều là bây giờ họ là kẻ hứng chịu để họ có thể trải nghiệm sự tàn bạo của chính họ. Những người đã phải hứng chịu hành vi của họ trong cuộc chiến đã chịu đựng những gì? Chính nhờ vậy mà đôi khi – và các thày nhìn sự thể này sau một quá trình lâu năm làm việc với con người – đây là cách duy nhất để cho một dòng sống có thể quay đầu mà nhìn ra: “Tôi không muốn trải nghiệm điều này nữa, có nghĩa là tôi phải thay đổi chính tôi.” Cách này không cứ sẽ hiệu quả đối với mọi người nhưng nó hiệu quả đối với một số, và các điều kiện đặc thù mà họ trải nghiệm không mấy quan trọng.
Những người lính Nga bị bối rối
Bây giờ có một loại dòng sống, một loại binh lính khác là những người, bằng cách này hay cách nọ, đã đặt niềm tin vào tư duy đứng đằng sau cuộc xâm lăng của Nga. Trong quân đội cũng như trong quần chúng có một tư duy tin vào tính ưu việt của nước Nga, của đế chế Nga, rằng Nga có quyền xâm lăng Ukraine vì nhiều lý do. Nói cách khác, họ đã bước vào cuộc chiến với một tư duy mà chúng ta có thể gọi là tư duy ý thức hệ, mặc dù đây không hẳn là điều con thường gọi là ý thức hệ như chủ nghĩa cộng sản. Nhưng đây vẫn là một tư duy ý thức hệ khi họ tin theo lời bịa đặt mà Putin và giới thượng tôn quyền lực Nga đã đưa ra xung quanh cuộc chiến về sự vĩ đại của nước Nga và đế chế Nga cùng nhu cầu phải khôi phục đế chế, phải bảo vệ nước Nga chống lại NATO, hay thậm chí phải giải phóng nhân dân Ukraine khỏi bọn Quốc xã ở Kiev.
Bất kể những lý do được đưa ra trong không gian tuyên truyền của Nga để viện cớ cho cuộc tấn công, có thể nói là họ đã cả tin theo đó. Họ đã đặt tin tưởng vào đó. Nhưng họ lại trải nghiệm là cuộc chiến hoàn toàn không giống như những gì họ chờ đợi, cho nên khi họ lìa cõi hiện thân, họ phần nào bị bối rối. Và sự bối rối có nghĩa là tâm họ cởi mở. Ít ra có một chút cởi mở trong tâm họ, có nghĩa là giờ đây các thày có cơ hội làm việc với họ. Và điều xảy ra là linh hồn hay dòng sống của họ được đưa về một nơi dễ chịu đối với họ.
Không phải là họ sẽ được tặng cho 70 trinh nữ trên thiên đàng như người đạo Hồi tưởng tượng, nhưng họ được đưa đến một nơi có thể gọi là bình yên, ngơi nghỉ, nơi họ có thể nhận được sự chữa lành tâm lý. Rồi lần hồi một khi họ đã bình tĩnh trở lại và họ có đôi chút cảm giác nghỉ ngơi, lành lặn, các thày sẽ cống hiến cho họ cơ hội nhìn lại cuộc đời của họ, nhìn vào tư duy của họ, cái tư duy mà họ đã được nuôi dạy, cái tư duy mà họ đã mang trong cuộc chiến, và họ xem xét nó từ một nhãn quan trung hòa. Nếu họ nắm lấy cơ hội này thì một số sẽ có thể được giúp đỡ, nhưng một số khác thì không. Những người không thể được giúp đỡ – tức là những người không sẵn lòng chấp nhận những điều họ đã nhìn thấy từ một nhãn quan trung hòa – họ sẽ trở về với cùng cái tư duy mà họ đã có khi còn hiện thân và đã từ chối chất vấn. Lại có cả những người không chịu nắm lấy cơ hội xem xét một cách trung hòa và cứ khăng khăng nắm giữ tư duy cũ. Trong trường hợp này, một lần nữa, các thày sẽ không thể giúp họ. Các thày phải để yên cho họ ra đi và họ sẽ loanh quanh luẩn quẩn ở một tầng nào đó nơi cõi trung giới.
Những lính Nga có khả năng xoay chuyển
Nhưng những người nắm lấy cơ hội và sẵn lòng xem xét tư duy từ một tầm nhìn trung hòa, thậm chí sẵn lòng xem xét bối cảnh rộng lớn hơn của nước Nga cùng lý do tại sao Nga đã gây chiến, thì họ sẽ được giúp đỡ – một cách rất từ từ, vì tiến trình này không xảy ra lập tức mà rất lần hồi – để họ nhìn một cách trung hòa vào một số yếu tố trong tư duy cùng hành động của họ cũng như của nước Nga. Có nghĩa là họ sẽ có một sự xoay chuyển nào đó. Xoay chuyển lớn hay nhỏ tùy theo mỗi cá nhân, tùy họ có ý muốn hay khả năng xoay chuyển đến đâu. Nhưng trong số những người xoay chuyển một chút thì một số sẽ ngừng lại ở một điểm nào đó. Họ sẵn lòng xoay chuyển đôi chút nhưng không muốn đi xa hơn. Những người này sẽ đi vào một tầng ở cõi trung giới cao hơn những người kia với tâm hoàn toàn khép kín, họ sẽ không phải hứng chịu cùng những cực hình, nhưng họ vẫn phải chạm mặt những chuyện tương ứng với mức tâm thức mà họ đã không chịu thăng vượt hay xem xét.
Nhưng có những người sẵn lòng xem xét, họ dần dần bước lên cao hơn, và họ nhìn ra là trong suốt thời gian họ lớn lên rồi bị nhập ngũ và tham gia cuộc chiến, họ đã tự cho phép mình cả tin vào một ảo tưởng hoàn toàn, một sự bịa đặt hoàn toàn. Toàn bộ tư duy của người Nga – những lý lẽ bào chữa cùng bộ máy tuyên truyền chung quanh cuộc chiến – là hoàn toàn không thực, hư cấu. Một sự dối trá toàn diện. Và một số người lính đó bị thiệt mạng trong cuộc chiến có thể vươn lên một tầng cấp nơi rốt cuộc họ sẽ có thể nhìn xuyên thấu. Và điều này có nghĩa là giờ đây họ có thể bước lên cao hơn.
Thật ra họ không đi vào cõi cảm xúc. Họ bước vào cõi lý trí nơi họ nhận được sự trợ giúp để mở rộng đáng kể tầm hiểu của họ về thế giới, về cách thế giới vận hành và làm thế nào họ có thể nhìn xuyên thấu các ảo tưởng mà khi còn đầu thai họ đã không thể nhìn thấu. Ở cõi lý trí có một số tầng đặc biệt được thiết lập cốt ý để hỗ trợ cho công việc này. Chúng hơi giống như các khóa nhập thất của các chân sư thăng thiên nhưng, tất nhiên, chúng không phải là khóa nhập thất của các thày vì các khóa này nằm ở phần cao của cõi bản sắc. Nhưng những khóa này thật đặc trưng, có thể gọi là sự phối hợp giữa một trường học với một trung tâm chữa bệnh nơi họ được trợ giúp để khuếch trương tầm hiểu về cách vận hành của thế giới, và làm thế nào trong kiếp đầu thai tới họ sẽ có thể tránh khỏi bị lôi cuốn vào một chuyện hoàn toàn hư cấu như vậy, không cứ là ở Nga mà có thể ở bất cứ nơi nào khác.
Những lính Nga không tin lời tuyên truyền của chính quyền
Xong có một loại người thứ ba là những ai đã không rơi vào lời tuyên truyền của chính quyền Nga trước khi họ tham chiến. Họ đã nhìn ra là việc gây chiến với một dân tộc láng giềng thật không chính đáng, và một số đã nhìn ra điều này vì họ lớn lên trong một môi trường Cơ đốc giáo, và bất chấp lời khẳng định của vị đứng đầu Giáo hội Chính thống Nga nói rằng cuộc chiến được Thượng đế tán thành, họ có thể thấy rõ là việc giết người không bao giờ biện minh được.
Một số trong nhóm người này vẫn tình nguyện nhập ngũ vì họ sẵn lòng bảo vệ quê hương của họ, nhưng họ cũng thấy là khi người ta tấn công một nước khác thì người ta không đang bảo vệ quê hương. Có một số khác thì giản dị không tin những gì họ được tuyên truyền, họ có quan điểm riêng của họ khi lớn lên, và nhiều người trong số này đã không tình nguyện nhập ngũ mà bị gọi phải nhập ngũ. Hạng người này đã sẵn có tâm cởi mở để nhìn thấu các ảo tưởng trước khi họ lìa khỏi cõi hiện thân, và thường thường cách hành xử của họ trong cuộc chiến khiến họ không phạm tội ác chiến tranh hay hành động tàn ác, và họ đã cố hết sức không giết một ai. Khi những binh lính này rời hiện thân, họ sẵn sàng nhận được trợ giúp của các thày, cho nên họ có thể nhanh chóng đạt được cái nhìn toàn bộ về tình hình từ một nhãn quan trung hòa. Vì vậy họ có thể nhanh chóng vươn lên tầng cấp của cõi lý trí nơi họ nhận được thêm giáo huấn cùng hàn gắn.
Sự trừng phạt từ chính tâm thái con người
Nhưng này, cho dù các thày không thể giúp hạng binh lính ở mức thấp nhất, ta vẫn muốn cho con một số nhận xét về những gì thực sự xảy ra cho họ. Họ đi xuống một tầng ở cõi trung giới nơi họ phải chạm trán với đúng y cái tư duy mà họ đã có, cùng một lòng vô cảm, cùng một sự tàn nhẫn mà họ đã có. Nhưng thay vì là thủ phạm gây tội ác cho những nạn nhân, chẳng hạn những người thường dân tay trắng không vũ khí, thì bây giờ họ là nạn nhân, và có những kẻ khác sẽ vô cảm đối với họ, sẽ tàn nhẫn đối với họ, sẽ làm đủ mọi thứ chính họ đã từng làm. Câu hỏi đặt ra là, họ sẽ ở lại trong tình trạng này cho đến bao lâu? Điều này tùy thuộc rất nhiều vào tình trạng khép kín của tâm họ, và tinh trạng khép kín của tâm thì tùy thuộc rất nhiều vào những gì họ đã làm trong kiếp đầu thai trước. Bao nhiêu người họ đã giết hại, tra tấn, hãm hiếp hay bất cứ chuyện gì khác? Vì những hành vi như vậy càng nhiều khi họ biết nơi sâu thẳm là việc mình làm không phải, thì tâm họ sẽ càng đóng chặt hơn nữa. Đối với con, có một điểm đáng suy ngẫm ở đây, và tuy các thày không cần nêu ra trong tư cách là chân sư thăng thiên nhưng ta vẫn muốn con biết vì điều này có thể giúp con hiểu sự thể.
Tất nhiên con có các giáo lý truyền thống về nghiệp quả, và nhiều người xem nghiệp quả là một hình thức trừng phạt. Con làm chuyện gì sai trái như giết người, rồi con bị gửi xuống tầng này của cõi trung giới, một môi trường địa ngục nơi con phải chịu sự tra tấn như một hình phạt. Đây là cách nhìn của rất nhiều người, họ gọi đó là nghiệp xấu. Nhưng hiển nhiên đây không phải là cách nhìn của các chân sư thăng thiên. Dù sao thì nếu con theo lối nhìn truyền thống đó về nghiệp quả, con sẽ bảo là đối với một người lính cá biệt, nếu anh ta càng giết nhiều người trong cuộc chiến thì nghiệp quả anh tạo ra càng nặng nề, và thời gian anh phải ở lại trong môi trường địa ngục đó sẽ càng dài cho đến khi anh nhận trừng phạt đích đáng. Cho nên từ góc nhìn này, sẽ tốt hơn cho anh nếu anh chết vào thời điểm anh đã chết, vì nếu anh đã sống lâu hơn thì anh đã có thể giết nhiều người hơn và tạo nhiều nghiệp hơn.
Như ta vừa nói, từ tầm nhìn của các chân sư thăng thiên, nghiệp quả không phải là sự trừng phạt. Không có ai đang trừng phạt ai, và các chân sư thăng thiên cũng không trừng phạt ai. Sự trừng phạt là chính trạng thái tâm của người đó. Cho nên như ta vừa nói, anh ta càng giết nhiều người thì anh càng chìm sâu vào tâm thái của anh, là cái tâm thái cho phép anh giết người rồi tự biện minh, hay tiếp tục giết người mà không cần biện minh. Càng chìm sâu vào tâm thái này thì theo một nghĩa nào đó, sẽ càng dễ hơn cho những người chết sớm so với những người ở lại trong hiện thân lâu hơn và giết nhiều người hơn. Con thấy con có thể nói, giống như nhiều người Nga cũng nói: “Ồ, thật đáng buồn những người lính của chúng tôi phải thiệt mạng.” Nhưng trong một số trường hợp, việc họ bị thiệt mạng thật ra là một ân sủng vì số phận họ sẽ tệ hơn nhiều nếu họ ở lại hiện thân và giết nhiều người hơn.
Tất nhiên điều này không có nghĩa là các thày mong thấy người ta bị chết hay lìa khỏi cõi hiện thân. Ta chỉ cho con điều này để con suy ngẫm vì một phần những gì ta cố làm ở đây là cho con một góc nhìn khác về loại tình huống như thế này. Các thày nói gì giờ đây? Từ một tầm nhìn thăng thiên, các thày chỉ nói được là các thày có một mối quan tâm duy nhất, đó là: Làm thế nào giúp cho con người tăng triển. Làm thế nào các thày có thể giúp mọi người tăng triển? Như ta vừa nói, có một số người các thày sẽ không thể giúp trực tiếp, và giản dị họ sẽ phải tiếp tục học Trường đời Cay đắng là nơi họ đã theo học, thường từ nhiều kiếp sống, để đạt đến trạng thái tâm thức thấp kém đã khiến họ có thể làm những chuyện họ làm.
Nhưng có một số thì các thày có thể giúp được và các thày sẽ cố giúp, và mục đích của các thày luôn luôn là giúp họ tăng triển. Khi một người lìa cõi hiện thân, mục đích các thày là giúp họ chữa lành và tăng triển cho tới mức khi họ đầu thai tiếp tới, họ có thể gặp một hoàn cảnh cao hơn kiếp vừa qua. Ngược lại, những người các thày không thể giúp, những người phải đi vào các tầng địa ngục, họ sẽ ở đó một thời gian, rồi ít nhất một số sẽ trở lại hiện thân ở một thời điểm nào đó, nhưng họ sẽ không trở lại trong một hoàn cảnh tốt hơn kiếp trước. Rất có thể họ sẽ phải trở lại trong một hoàn cảnh tệ hơn – một số sẽ tái đầu thai ở Nga, một số ở Bắc Hàn, một số ở Trung quốc, nhưng rất nhiều người trong bọn họ sẽ đầu thai ở Phi châu ở những khu vực có chiến tranh bộ lạc.
Còn những người mà các thày có thể giúp và đã nâng cao tâm thức, họ sẽ đầu thai trong những hoàn cảnh thuận lợi hơn cho sự tăng triển. Một số sẽ vẫn tái đầu thai ở Nga nhưng với một mức tâm thức cao hơn, và tất nhiên nước Nga sẽ thay đổi, trong khi một số khác sẽ đầu thai ở các nước khác, một số ở cả các nước dân chủ phương Tây. Tất nhiên, một phần đáng kể những lính Nga đã thiệt mạng tại Ukraine và sẵn lòng được giúp đỡ sẽ đầu thai tại Ukraine trong kiếp tới. Đó là chuyện thường xảy ra trong nhiều trường hợp có chiến tranh giữa hai nước. Như các thày đã từng nói, nhiều binh lính và quan chức Đức quốc xã thời Đệ nhị Thế chiến đã đầu thai ở Israel.
Thay đổi sắp đến với nước Nga
Một điểm cân nhắc nữa mà ta muốn lưu ý con ở đây là một số các con nhìn vào nước Nga rồi nghĩ: “Thật chẳng có gì đã thay đổi. Hầu hết ai nấy vẫn ủng hộ cuộc chiến, nền kinh tế không đến nỗi tệ lắm, đến bao giờ nước Nga mới thay đổi đây?” À, như Mẹ Mary có trả lời một câu hỏi ở buổi hội thảo trực tuyến kỳ trước, nếu con có thể thấy được những gì đang xảy ra ở các tầng bản sắc, lý trí và cảm xúc thì con sẽ thấy là thay đổi sắp sửa đến với nước Nga, và nước Nga sẽ thay đổi trong những năm tới. Cho dù cuộc chiến có kéo dài bao lâu, nước Nga sẽ thay đổi. Sự thay đổi đã bắt đầu. Nó đã trở nên không thể đảo ngược. Và con có thể thấy chuyện này khi chính quyền ngày càng cuồng nộ hơn trong việc trấn áp bất cứ ai phản đối chiến tranh. Thậm chí con thấy thanh thiếu niên bị bắt giữ chỉ vì đã lỡ thốt ra chữ cấm trên mạng xã hội. Loại quốc gia nào sẽ làm chuyện này ngoại trừ một quốc gia tuyệt vọng? Đây là một chỉ dấu tuyệt vọng. Thật sự, việc bất cứ nước nào giết hại hay bỏ tù công dân mình rõ ràng là một hành động tuyệt vọng. Và mặc dù họ không thừa nhận một cách ý thức, nỗi tuyệt vọng có mặt là vì họ biết tình thế đang vuột khỏi tầm tay họ. Họ không thể kéo dài được mãi mãi.
Lực kéo tâm thức tập thể Nga
Nhưng điều ta muốn nói đến ở đây là khi con nhìn vào những người lính đã lìa hiện thân do chiến tranh, họ không còn ở trong một xác thân vật lý. Nhưng con đừng nghĩ điều này có nghĩa là họ hoàn toàn cắt đứt khỏi nước Nga. Như các thày đã giải thích, mỗi quốc gia có một tâm thức tập thể. Tâm thức này có một thành phần cảm xúc, lý trí, bản sắc. Những binh lính Nga đã thiệt mạng ở Ukraine vẫn bi buộc vào tâm thức tập thể này ở các cõi cảm xúc, lý trí, bản sắc. Ngay cả những người lính đi vào các cõi địa ngục cũng bị buộc vào tâm thức của người Nga. Họ vẫn đang lôi kéo tâm thức người Nga.
Những người lính nào đã nhận được, đã chấp nhận sự trợ giúp của các thày và đã nâng cao trạng thái tâm thức của mình, thì họ sẽ kéo tâm thức tập thể đi lên. Còn những người lính đi vào cõi trung giới sẽ kéo tâm thức tập thể đi xuống. Điều này có nghĩa là họ sẽ lôi kéo những ai đang nắm quyền quyết định, từ Putin trở xuống cho đến dưới cùng, kể các những người trong quân đội mang cùng một tâm thái khép kín. Có nghĩa là họ lôi kéo những người này ngày càng trở nên cực đoan hơn, ngày càng sẵn sàng lấy những biện pháp cùng cực hơn – một điều mà con thấy rồi đó nhưng con sẽ ngày càng thấy nhiều hơn, tùy theo cuộc chiến kéo dài bao lâu. Và mục đích thực sự của chuyện này – nếu có một mục đích như vậy – dĩ nhiên là để quyền tự quyết trải bày ra, với tiềm năng đem lại kết quả tích cực là mọi chuyện có thể trở nên cực đoan đến độ những ai đang đầu thai sẽ bắt đầu nhìn thấy, bắt đầu thừa nhận là mọi chuyện đã quá mức, quá cùng cực rồi.
Tại sao người ta lại gây nỗi này cho tôi?
Một số những binh lính đang ở trên lãnh thổ Ukraine và chưa thiệt mạng, cũng như nhiều binh lính bị thương đã trở về Nga hay vẫn còn ở Ukraine, họ đã bắt đầu nhìn thấy điều đó. Chẳng hạn một người lính đã cả tin vào toàn bộ lời tuyên truyền của Nga bảo rằng anh đang chiến đấu cho quê hương của anh, đang làm một công việc quan trọng, đang hy sinh đời mình để làm một việc gì thật quan trọng cho đất nước, rồi anh bị đưa tới Ukraine. Trước hết, anh ta không được huấn luyện, không được cung cấp thiết bị hẳn hoi, thậm chí cả thức ăn ngon miệng, lều chõng hay túi ngủ cũng không có. Anh bị vứt ra ngoài đó cùng với một nhóm người. Họ cũng không có vũ khí thích hợp. Họ không có hậu thuẫn thích hợp. Ngay cả thượng cấp thích hợp hay lãnh đạo giỏi, họ cũng không có. Xong anh được lệnh xung phong trên cánh đồng trống trơn về phía quân lính Ukraine đang thủ sẵn trong chiến hào kiên cố. Anh có khẩu súng trường, nhưng quân Ukraine có súng máy. Bất cứ ai có trí thông minh tối thiểu cũng thấy được đây là chuyện tự sát. Và bất cứ ai cũng thấy được anh không đang phục vụ đất nước anh bằng cách đó. Anh đang không giúp gì cho nước anh vì anh sẽ bị bắn hạ mà không có hy vọng bắn quân thù.
Đâu là mục đích của chuyện này? Nếu anh ta sống sót thì nhất định một tiến trình suy nghĩ sẽ khởi lên trong anh. Không thể nào không có một tiến trình suy nghĩ: “Tại sao? Tại sao họ lại muốn tôi chết mà không cho tôi cơ hội chiến đấu? Tại sao họ lại gửi tôi ra đây để bỏ mạng? Tại sao họ không lo huấn luyện và trang bị cho tôi? Tại sao họ không có sĩ quan tài giỏi? Đâu là mục đích cuộc chiến này? Tại sao chúng ta lại đi làm chuyện này?” Tất cả những câu hỏi đại loại như vậy, nhưng có thể anh sẽ không muốn chia sẻ với ai. Thậm chí anh có thể không muốn nghĩ tới một cách ý thức nhưng các câu hỏi sẽ thấm vào khắp tâm tiềm thức của anh. Không thể nào khác được, vì con người không thể đối mặt với cái chết mà không tự hỏi trong tâm: “Tại sao? Tại sao chuyện này lại xảy ra cho tôi?” Và khi anh nhận ra nước anh đã cưỡng bức anh vào tình cảnh này, anh không thể không nghĩ ngợi: “Tại sao họ lại gây ra nỗi này cho tôi? Họ nói nước Nga là một quốc gia quan trọng, vì vậy tôi rất quan trọng là một người Nga và việc tôi phục vụ nước tôi là quan trọng. Nhưng họ lại ném tôi vào một tình huống tôi không thể phục vụ nước tôi. Tôi chỉ đang bỏ mạng một cách vô nghĩa. Tại sao họ lại gây ra nỗi này cho tôi?”
Một chấn động to lớn
Nếu con có thể thấy được những gì các thày nhìn thấy từ cõi thăng thiên, con sẽ nhìn ra là trong thể lý trí của người Nga, của cả nước Nga như một quốc gia, tất cả các câu hỏi đó đang quay cuồng như thế nào. Tiến trình này đã có trớn. Nó khởi đầu với những người lính ở mặt trận và những người dân có nhận biết cao, nhưng nó đang thấm sâu vào những vòng tròn ngày càng lan rộng trong quần chúng, tùy theo tầng tâm thức của họ. Người ở những tầng cao nhất nhìn thấy trước nhất, còn người ở những tầng thấp nhất sẽ nhìn thấy chót cùng. Nhưng nó đang lan truyền qua toàn tâm thức. Thế rồi tất nhiên ở tầng cảm xúc, làm sao mà không có cảm xúc được khi bị đẩy ra chiến trường chống chọi với súng máy mà không được trang bị hẳn hoi? Làm sao không có cảm xúc mãnh liệt khi vừa thoát chết trong gang tấc? Không, con không thể, trừ khi con là một kẻ bị rối loạn nhân cách (psychopath) hay ái kỷ (narcissist) hoàn toàn tê dại. Nhưng một người bình thường sẽ có cảm xúc rất mãnh liệt.
Con có thể là một bà mẹ Nga yêu nước cho nên bà hãnh diện khi thấy con mình ra chiến trường. Nhưng khi con bà trở về tật nguyền, hay bà nhận tin anh ta đã hy sinh hay bị mất tích, hay bà không nhận được tin tức gì hết, không biết anh đang ở đâu, còn sống hay đã chết, thì bà không thể nào không có cảm xúc dữ dội. Chuyện cũng sẽ tương tự nếu đây là một người thân. Nếu con thấy được cảm thể tập thể của người dân Nga, con sẽ thấy một sự chấn động to lớn. Con sẽ thấy những cơn lốc xoáy hình thành, mỗi ngày mỗi kéo nhiều người hơn vào vòng của chúng. Rồi nếu con có thể bước lên tầng bản sắc, một lần nữa con lại thấy những câu hỏi nhức nhối được đặt ra về bản sắc dân tộc Nga. Nguyên tiến trình này đã khởi sự khi cuộc chiến bắt đầu, do nhiều người với tầm nhận biết cao nhất bỏ nước ra đi, nhưng con có thể mường tượng là khi ở ngoài nước, tất nhiên họ vẫn bị buộc chặt vào các cảm thể, trí thể, bản sắc thể và họ vẫn lôi kéo các thể này.
Chu kỳ thay đổi không thể đảo ngược ở Nga
Sau khi cuộc chiến bùng nổ, nhiều người ở Nga đã bắt đầu âm thầm chất vấn bản sắc dân tộc mình: “Liệu chúng ta có thật sự cần xem mình là một đế chế? Chúng ta có thật sự cần cao trội hơn mọi người? Và đặc biệt, chúng ta có cần dùng vũ lực để cao trội hơn mọi người?” Tất cả những câu hỏi này dẫn đến gì? À, nó dẫn đến suy nghĩ là khi Putin và những người lân cận với của ông quyết định xâm lăng Ukraine, thì họ đã khởi đầu một chu kỳ không thể nào đảo ngược sẽ mang lại thay đổi cho nước Nga. Không phải là thay đổi đã chưa xảy ra ở Nga – chủ yếu do ở Nga có nhiều người tâm linh cho dù họ có theo đợt truyền pháp này hay một giáo lý tâm linh nào khác, đồng thời ở Nga cũng đã có sự tăng triển và như các thày có nói, kịch bản lý tưởng là sự tăng triển này sẽ tiếp diễn từ từ – nhưng điều Putin đã làm là đặt nước Nga vào một vòng xoáy ốc nơi tiến trình thay đổi từng bước bị đình chỉ để nhường chỗ cho những biến đổi vũ bão hơn xảy ra. Cần phải có một biến cố bên ngoài dữ dội đánh thức đa số quần chúng Nga nhanh chóng hơn, và biến cố này không thể đảo ngược, không thể chặn đứng.
Lẽ tự nhiên từ nhãn quan thăng thiên, các thày sẽ mong muốn một sự tăng triển từng bước, hòa bình, cho cả Ukraine lẫn Nga. Nhưng một lần nữa, mọi chuyện đều tùy thuộc vào luật tự quyết, và chắc chắn nhân dân Nga không phải là không có trách nhiệm trong việc cho phép thiểu số thượng tôn quyền lực hành xử như họ đã hành xử, và do đó nhân dân Nga cũng sẽ bị tác động và sẽ phải thay đổi nhanh hơn và đột ngột hơn rất nhiều. Ngay cả tại Ukraine, các thày đã có đề cập đến tình trạng chia rẽ trước khi cuộc chiến xảy đến, thì bây giờ tiến trình thay đổi cũng đã gia tốc đến độ Ukraine cần xây dựng một bản sắc dân tộc mà trước đây Ukraine không có.
Tình trạng những người lính Ukraine
Còn những người lính Ukraine thì sao? Đa số những điều nói trên cũng sẽ áp dụng, theo nghĩa là chỉ có một số ít binh lính Ukraine ở trong một trạng thái tâm thức rất thấp – những kẻ giết người mà không cảm thấy thương cảm hay hối hận, và tất nhiên nếu họ không sẵn lòng thay đổi, họ cũng sẽ đi vào các tầng trung giới. Nhưng tuyệt đại đa số binh lính Ukraine đã rời hiện thân thuộc về phạm trù những người lập tức sẵn lòng nhận được sự trợ giúp từ các thày, vì họ không ở trong cùng tư duy như lính Nga. Họ thấy rõ là họ đã bị tấn công và họ phải bảo vệ đất nước cùng gia đình của họ chống lại kẻ tấn công. Không phải là họ không thấy được việc giết người là sai trái, họ biết rõ điều này, nhưng họ cảm thấy không có chọn lựa nào khác hơn là tự vệ.
Tiến trình chữa lành và tình huynh đệ
Khi họ rời hiện thân, họ thường cởi mở hơn với việc xem xét tâm thái của mình cùng các hành động của mình từ một nhãn quan trung hòa, cho nên rất nhiều người hơn có thể được trợ giúp để họ vươn đến các tầng ở cõi lý trí. Và điều xảy ra tại các lớp nhập thất ở cõi lý trí là không phải sẽ có một lớp cho lính Nga và một lớp cho lính Ukraine. Cả hai đều học chung với nhau. Và giờ đây họ tương tác với nhau, họ dần dần nhìn vào tình thế với một tầm hiểu chung. Kỳ thực, họ thường tha thứ cho nhau, và kết quả là họ đạt đến một tình huynh đệ và một cảm nhận hợp nhất.
Ở đó có một tiến trình chữa lành đã khởi sự, và trong những năm sắp tới, tiến trình này có thể ảnh hưởng cả hai dân tộc, và mong thay, nó sẽ giúp cho mọi người tiến lên nhanh hơn bình thường. Bởi vì khi những người lính Nga – những người có khả năng được giúp đỡ – rời khỏi hiện thân, họ không còn mong muốn thấy nước Nga chiến thắng và Ukraine bị chinh phục hay tiêu diệt. Và những người lính Ukraine khi rời cõi hiện thân, họ không có lòng căm thù người Nga. Họ không muốn nước Nga bị tàn phá, nhưng hiển nhiên, họ muốn Ukraine tiếp tục là một quốc gia riêng biệt. Và hầu hết mọi lính Nga cũng đạt đến cùng kết luận. Họ thấy rõ tất cả chỉ là trò hư cấu, sự biện minh cho chiến tranh là hoàn toàn hư cấu, vì người Nga với người Ukraine phải có khả năng sống chung với nhau trong hòa bình và nhìn nhau như anh em. Và họ muốn điều này nhiều hơn là thấy Ukraine bị chinh phục và nước Nga trở thành một đế chế vĩ đại. Những người lính này có thể đạt được một tầm hiểu. Đã có những ví dụ lính Nga giết lính Ukraine rồi bị giết – hay trường hợp ngược lại cũng vậy – thì cả hai gặp nhau ở lớp nhập thất và giờ đây họ có thể làm hòa. Họ có thể tha thứ lẫn nhau. Họ có thể nhận ra đây không phải là chuyện cá nhân, mà họ đã bị hoàn cảnh ép buộc phải hành xử như vậy. Có một tiến trình chữa lành đã khởi sự nơi những người lính từ cả hai bên chấp nhận trợ giúp của các thày và đã vươn lên một mức cao hơn.
Vươn lên khỏi mọi dính mắc và mọi điều kiện trên trái đất
Trên đây là một số suy nghĩ mà các thày muốn trao cho con để con có một tầm nhìn khác hơn. Con cũng hiểu là khi con ở trong một kiếp hiện thân làm người, khi con đang đầu thai, con nhìn vào tình huống và con hình thành trong tâm một kết quả đặc thù mà con muốn thấy xảy ra. Và ngay cả từ tầm nhìn thăng thiên, các thày cũng nhìn vào tình huống và mong muốn nhân dân Ukraine có đất nước riêng biệt, mong muốn nhân dân Nga tăng triển tối đa từ biến cố này. Không chắc là họ sẽ duy trì được một nước Nga thống nhất – ngay bây giờ đang có một sự bất an về những gì sẽ xảy đến cho Nga sau cuộc chiến. Nhưng vượt khỏi những mối quan tâm này – và con có thể nói là những quan tâm này phát xuất từ mong muốn giúp cho càng nhiều người tăng triển càng tốt – mối quan tâm trên hết của các thày là giúp cho con người tăng triển. Không phải là các thày gắn bó, hay tập trung vào một thành quả nhất định, mà các thày luôn luôn tập trung vào việc giúp con người tăng triển, rồi sau đó kết quả cụ thể trong cõi vật lý chỉ có tầm quan trọng thứ yếu, vì trong cách các thày nhìn thế giới, tất cả mọi sự việc đều là cơ hội tăng triển.
Và thày Giê-su đã nói gì trong bài truyền đọc đầu tiên hôm nay về câu chuyện Phục sinh? Mục đích của mọi câu chuyện là tác động tích cực đến người tiếp nhận câu chuyện. Đấy, tất cả mọi thứ trên trái đất đều là một câu chuyện, cho nên các thày xem mọi điều kiện chỉ là những câu chuyện có mục đích trao cho con người một cơ hội tăng triển. Và các thày luôn luôn tìm cách giúp đỡ bất cứ nhóm người nào tăng triển, để họ dùng bất kỳ câu chuyện nào mà họ chấp nhận để giúp họ tăng triển. Chính vì vậy mà điều kiện vật lý cụ thể, kết quả vật lý cụ thể, đối với các thày chỉ là một phương tiện cho một cứu cánh.
Tất nhiên con có thể nhìn lại lịch sử loài người và thấy được là khi con người bước vào tâm thức nhị nguyên, khi họ bước vào ảo tưởng tách biệt, thì họ không thể xem các điều kiện vỏ ngoài là phương tiện để đạt cứu cánh. Những điều kiện đó tự thân trở thành cứu cánh. Và đó là tại sao họ mới quá dính mắc với việc thị hiện một kết quả nhất định đến độ họ sẵn lòng giết người hay gây chiến để thị hiện. Con có thể trở nên dính mắc với giấc mơ xây dựng một đế chế vĩ đại đến độ con sẵn sàng dùng những biện pháp cùng cực để thị hiện nó. Nhưng tất nhiên khi con làm vậy, con cũng sẽ đụng phải một sự chống đối cùng cực, cho nên cuối cùng con thường tự hủy diệt chính mình, và con cũng thường hủy diệt cái đế chế con đang cố tạo ra, như con thấy rõ với Hitler và giấc mộng thiết lập đế chế Quốc xã bao trùm cả địa cầu.
Nếu có một bài học lịch sử thì đây chắc chắn là một bài học: Nếu con trở nên dính mắc với một kết quả, sẽ có lúc kết quả này phải bị đập vỡ tan tành để con có thể tự giải thoát khỏi dính mắc. Và đây là vì sao đối với một đệ tử tâm linh, việc nhìn vào dính mắc của mình thật quan trọng. Con có dính mắc vào một kết quả đặc thù hay không? Xong con bắt đầu chất vấn nó. Nhưng tất nhiên điều này thày Giê-su đã vừa trình bày rồi, cho nên ta sẽ không bàn thêm, mặc dù tất nhiên trong vai trò của ta là Elohim của Tia thứ Tư, ta cắt mọi người tâm linh ra khỏi dính mắc của họ, ra khỏi tâm thức tập thể, ra khỏi cõi trung giới, ra khỏi cõi lý trí, ra khỏi cõi bản sắc.
Và với lời này, ta cảm ơn con đã chú ý. Ta cảm ơn con đã sẵn lòng vật lộn với những điều kiện này. Và ta hy vọng là những ai đến từ Nga hay từ Ukraine có thể nhìn vượt ra khỏi cuộc xung đột này và thấy được là con trước hết không phải là người Ukraine hay người Nga. Trước hết con là người tâm linh, và tất cả các con đều đến từ cùng một nguồn cội, và các con đều đang bước trên con đường trở về nguồn cội đó bằng cách vươn lên khỏi mọi dính mắc, mọi điều kiện, mọi cảm nhận bản sắc trên trái đất. Điều này, ta sẽ hân hoan giúp con hoàn thành mỗi lần con thỉnh gọi ta đến cắt đứt cho con tự do.
Astrea, TA LÀ.