Avatar và những cái ngã được tạo ra trên một hành tinh tự nhiên

Hỏi: Trong một webinar trước, thày Saint Germain có đề cập đến những cái ngã tách biệt mà các avatar tạo ra trên hành tinh tự nhiên rồi đem xuống địa cầu. Xin các chân sư có thể triển khai hơn về điểm này? Những ngã tách biệt đó xuất xứ từ đâu so với những ngã tách biệt do chấn thương nhập đời tạo ra trên địa cầu? Và làm thế nào con có thể để cho chúng chết đi trên một hành tinh phi tự nhiên khi biết rằng chúng đã được tạo ra trên một hành tinh tự nhiên? Vì hai môi trường khác hẳn nhau như vậy, liệu công việc này có khả thi hay không?


Trả lời của chân sư thăng thiên Saint Germain qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2021 – Là Cánh cửa Mở cho Hành tinh Địa cầu. Đăng ngày 28/10/2021.

Những cái ngã mà con tạo ra trên địa cầu do chấn thương nhập đời, đã được tạo ra như một phản ứng đối với các điều kiện mà con gặp trên địa cầu bởi các sa nhân, bởi tâm thức sa ngã và tâm thức tập thể của địa cầu, và hiển nhiên tâm thức này thấp hơn rất nhiều so với một hành tinh tự nhiên.

Những cái ngã mà con tạo ra trên một hành tinh tự nhiên không phải là để đáp ứng hay phản ứng lại bất cứ điều gì, và chắc chắn không phải để phản ứng lại những điều kiện nhị nguyên hay thấp kém. Nhưng con cần nhìn nhận là ngay cả trên một hành tinh tự nhiên, làm thế nào con tăng triển được chứ? Làm thế nào con có thể khởi sự với một ý niệm bản sắc nhỏ như cái chấm rồi mở rộng sự nhận biết của con ra? Con làm được vậy bằng cách trước tiên tạo ra một cái ngã dựa trên cái ta – hay cái ý niệm bản sắc – nhỏ như chấm đó, rồi con đồng sáng tạo qua ngã đó cho tới khi con sẵn sàng khuếch trương ngã đó. Đây là tiến trình mà con vẫn tiếp tục làm. Con không ngừng tạo ra những cái ngã, và đó là cách con tự nhìn mình trong quan hệ với môi trường chung quanh. Và cho dù con trưởng thành hơn trong trải nghiệm trên một hành tinh tự nhiên, con vẫn mang những ngã đó.    

Vấn đề đặt ra lúc đó là như sau: Liệu con ở lại trên hành tinh tự nhiên và cố khắc phục ngã ở đó, hay là con quyết định đi đến một hành tinh phi tự nhiên bởi nhiều lý do khác nhau? Trong nhiều trường hợp, điều đã đem con tới một hành tinh phi tự nhiên là vì con đã tạo ra một số ngã nào đó mà con không sẵn sàng hay chưa sẵn lòng buông bỏ. Đó có thể là một cái ngã khiến con cảm thấy mình phải giúp đỡ người khác – khi con chứng kiến người khác bị khổ đau, con muốn giúp họ. Đó cũng có thể là một cái ngã khiến con nghĩ mình có khả năng quyết định những gì sẽ thị hiện hay không được thị hiện trên một hành tinh, và khi con nhìn địa cầu thì con thấy rất nhiều điều mà theo ý con không nên có mặt, cho nên con mới quyết định đến đây để thay đổi chúng đi.

Những ngã này không được tạo ra do con phản ứng lại cái gì cả. Chúng được tạo ra trong khuôn khổ chính tiến trình tăng triển của bản thân con. Có thể nói chúng là một phần của tiến trình tăng triển đó, chúng xuất phát từ cách con tự nhìn mình như thế nào trên một hành tinh tự nhiên khi con trở nên trưởng thành hơn, nhận biết nhiều hơn, có nhiều khả năng đồng sáng tạo những thứ con muốn nhiều hơn. Cho dù những thứ đó được tạo ra trong một môi trường rất khác, nhưng chúng vẫn do con tạo ra trong tâm lý của con, và con đã đem theo tâm lý đó với con đến một hành tinh phi tự nhiên.

Con hoàn toàn có thể khắc phục được chúng tại đây, trên một hành tinh phi tự nhiên. Hơn vậy nữa, có thể nói là con có thể khắc phục chúng dễ dàng hơn ở đây trên một hành tinh phi tự nhiên, vì sự tương phản giữa môi trường ở đây với môi trường trên hành tinh tự nhiên to lớn đến độ nó bó buộc những ngã đó phải biểu lộ ra và nó bó buộc con phải phản ứng lại. Nó bó buộc con phải nhìn thấy chúng, và do đó nó khiến cho việc khắc phục dễ dàng hơn – nếu con sẵn lòng nhìn thay vì gạt bỏ chúng.

Nhưng để đương đầu với những cái ngã được tạo ra trên một hành tinh tự nhiên như thế, trước tiên con cần khắc phục cái ngã gốc [tức ngã nảy sinh từ chấn thương nhập đời trên địa cầu], bởi vì chừng nào con còn bị kẹt trong các khuôn nếp phản động đó, hay bị kẹt trong các vật trên điạ cầu, thì con sẽ không thể nhìn thấy những cái ngã mà con đã đem theo mình đến đây.  

Chấn thương nhập đời và cách tiếp cận trái đất

Hỏi: Con đã đi trên đường tu tâm linh một thời gian dài, và con hoàn toàn hiểu và chấp nhận khái niệm tự quyết cũng như những ngã tách biệt phản ứng. Nhưng con vẫn cảm thấy hoàn toàn yếu đuối trước những năng lượng và sự hung hãn của người khác. Cho dù con không chấp nhận những lời họ nói và những điều họ làm với con, con vẫn không thể thoát khỏi sự tấn công của họ. Nó giống như thể con đứng trước mặt họ hoàn toàn trần trụi và con không thể chống cự lại sự tấn công, con không thể tự vệ. Mặc dù con có một tâm thức khá phát triển, điều này không giúp ích cho con. Con vẫn cảm thấy nhiều đau đớn trong hầu hết mọi tương tác với thế gian. Con tương tác một cách rất tích cực và cố gắng biểu hiện tâm Ki-tô của mình, con cố tự biểu đạt trong tình thương, ánh sáng và tinh thần cống hiến. Con vẫn không thể thích nghi được với cách người ta hành xử và phản ứng hung hãn, cách người ta chối bỏ con, từ chối tình thương của con. Mặc dù con thông cảm, đó vẫn luôn luôn là một chấn động và một nỗi đau nhói. Xin thày chỉ cho con thấy những gì có thể con chưa thấy, những cái ngã nào có thể đang có mặt, và con có thể làm gì để tự giải thoát khỏi tính nhảy cảm và dễ tổn thương thái quá này.


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2021 – Chấm dứt Thời đại Ý thức hệ. Đăng ngày 18/6/2021.

Con yêu dấu, những gì con mô tả là trải nghiệm mà hầu hết mọi avatar đến địa cầu đều trải nghiệm. Con đến đây với ý định giúp đỡ người khác. Con làm vậy do lòng yêu thương và ý muốn giải thoát họ. Thế rồi khi con cố bày tỏ hay giải thích cho họ thấy làm cách nào họ có thể tự do, thì hoặc họ làm ngơ, hoặc trong nhiều trường hợp họ chối bỏ con một cách hung hãn, họ muốn mạt sát con, bịt miệng con, chứng minh là con sai, hay thậm chí họ tấn công thể xác của con.

Đây là một trải nghiệm mà tất cả chúng ta đã đến đây như một avatar đều kinh qua, tức là ở một thời điểm, chúng ta phải chạm trán với cú sốc là mặc dù chúng ta ở đây để giúp mọi người nhưng người ta lại không muốn chúng ta trợ giúp, họ chối bỏ và tìm cách bịt miệng chúng ta rất hung hãn. Đối với hầu hết mọi người, đây là kinh nghiệm đã tạo ra cái mà các chân sư gọi là chấn thương nhập đời – chấn thương lớn đầu tiên mà con hứng chịu sau khi đến trái đất. Nó có thể mang những hình thức khác nhau đối với mỗi người, nhưng luôn luôn có sự chấn động khi con đến trong tinh thần thân thiện nhưng lại gặp một phản ứng hung dữ.

Điều con thật sự cần làm là sử dụng các giáo lý và dụng cụ các chân sư đã ban ra để con phát hiện chấn thương nhập đời, không phải theo nghĩa là con chỉ hiểu nó một cách trí thức mà con thực sự trải nghiệm nó. Và con đi thấu suốt tiến trình nhìn ra cái ngã được tạo ra do hệ quả của chấn thương nhập đời, và để cho ngã này chết đi. Và hơn thế, con còn nhìn ra những cái ngã khác cũng được tạo ra để con tự bảo vệ hay tránh né trải nghiệm đó tái diễn.

Đó là những dụng cụ quan trọng. Nhưng con cũng cần làm điều mà sứ giả này đã làm từ khi ông chạm mặt với chấn thương nhập đời nguyên thủy và buông bỏ nó. Ông đã nhận ra lý do khiến ông trải nghiệm chấn thương đó là vì ông đã đến địa cầu với một thái độ nào đó, một số kỳ vọng và một tư duy nào đó. Và đây chính là điều ông cần xem xét và thoát khỏi hầu được giải thoát khỏi địa cầu.

Ta khuyên con nên dùng các dụng cụ, đặc biệt là bài tập hình dung của ta để con đi xuyên qua các lớp vỏ và quay trở lại rạp hát đó nơi con đứng trên sân khấu và nhìn vào những cái ngã tách biệt đó. Nhưng con cũng yêu cầu ta trợ giúp và con quán chiếu trong tâm xem thái độ cơ bản của mình trên địa cầu là gì? “Tôi nghĩ tôi đang ở đây để làm gì, tôi muốn thực hiện những gì, tôi nghĩ những gì cần phải xảy ra trên địa cầu? Đâu là thái độ cơ bản của tôi đối với người khác? Tôi nghĩ họ phải làm gì hay không được làm gì? Tôi nghĩ họ phải hồi đáp tôi như thế nào?”

Sau đó con cần nhìn nhận là một avatar không cứ đang ở đây để đem lại một thay đổi tích cực trên địa cầu, mà một avatar cũng ở đây để học một điều gì đó từ địa cầu. Và điều con cần học từ địa cầu là những gì con chưa học hỏi trên một hành tinh tự nhiên, những gì con chưa nhìn thấy nơi chính mình trên một hành tinh tự nhiên, đặc biệt là liên quan đến quyền tự quyết. Nhiều avatar mang thái độ là mình thật sự tôn trọng quyền tự quyết vì mình không cưỡng ép ai hay không cư xử hung hãn với ai, và do đó con cho rằng mọi người khác cũng không được cư xử hung hãn với con.

Nhưng trên hết, con cần nhìn nhận là trên một hành tinh như địa cầu, điều này không có gì bảo đảm. Thật là chí lý khi Giê-su dạy rằng: “Hãy làm cho người khác những gì con muốn người khác làm cho con.” Nhưng thày không hề nói là nếu con không làm một số chuyện cho người ta thì người ta cũng không làm những chuyện đó cho con. Thày không bao giờ nói như vậy. Và lý do chính là quyền tự quyết – và với mức tâm thức thấp hơn trên địa cầu, không có gì bảo đảm là nếu con không đối xử hung hãn với người khác thì họ cũng sẽ không hung hãn với con. Con cần nhìn nhận điều này.

Và con cần hiểu ra và chấp nhận đây không chỉ là một vấn đề tự quyết, mà là vấn đề tình trạng tâm thức tập thể trên hành tinh này. Nếu con mang kỳ vọng trong con là con không được bị đối xử tệ mạt khi con không hung hãn, thì đây là một kỳ vọng không thực tế. Nó rất thực tế trên một hành tinh tự nhiên nhưng nó không thực tế trên một hành tinh phi tự nhiên.

Con cần xem xét: “Tại sao tôi có niềm tin đó? Nó đến từ đâu? Nó biểu lộ điều gì về thái độ thật sự của tôi liên quan đến tự quyết, tức là tôi không hoàn toàn chấp nhận quyền tự quyết?” Bởi vì nếu con đã hoàn toàn chấp nhận quyền tự quyết thì con đã không mang kỳ vọng là người khác phải đối xử với con như thế nào. Con không thể chờ đợi như vậy nếu con hoàn toàn chấp nhận quyền tự quyết.

Sứ giả này đã kinh qua một tiến trình, một tiến trình lần hồi nhận ra là ông đã không hoàn toàn chấp nhận quyền tự quyết khi ông đến đây. Ông không hung hăng và ông sẽ không cưỡng ép ai cả. Nhưng ông không hoàn toàn chấp nhận quyền tự quyết. Và do đó ông đã có một số kỳ vọng. Và những kỳ vọng này đã khiến ông phản ứng lại một cách nhất định khi ông gặp sự chối bỏ và hung dữ trên địa cầu. Và để thoát khỏi khuôn nếp phản ứng đó, ông đã phải xem xét kỳ vọng cùng thái độ của mình đối với hành tinh, đối với con người, đối với những người sống trong nhị nguyên, đối với sa nhân, và ông phải khảo sát toàn bộ cái tư duy đã đưa ông đến địa cầu, đã khiến ông quyết định bước xuống một hành tinh như thế này.

Và đó là điều tất cả các con – các avatar – cần làm để được tự do khỏi hành tinh này, để vươn lên cao hơn tư duy đã đưa con đến đây. Bởi vì cái tư duy đã đưa con đến đây sẽ không thể đưa con rời khỏi nơi này, mà nó chỉ có thể giữ con lại ở đây cho tới khi con thăng vượt nó, vì đây chính là điều mà con thực sự mong muốn thực hiện khi con đến đây.

Phải, con đã mong muốn có tác động tích cực lên hành tinh này. Nhưng làm thế nào con tác động tích cực lên hành tinh chứ? Không phải bằng cách thay đổi người khác mà thay đổi chính con. Con tác động tích cực lên hành tinh bằng cách khắc phục mọi khuôn nếp trong tâm lý của mình, và khi làm vậy, con kéo cả tập thể đi lên và mở ra cơ hội cho người khác cũng thăng vượt tâm thực của họ.

Sẽ có những người không muốn thăng vượt tâm lý của họ và đó là những người sẽ hung hãn với con. Nhưng con không thể cho phép họ chi phối trải nghiệm của con trên địa cầu. Và do đó con cần tự giải thoát khỏi các khuôn nếp đó hầu con có thể đứng giáp mặt với sự hung hãn của họ, con có thể đứng trần trụi trước mặt họ mà họ vẫn không thể khiến con tê liệt hay làm con đau đớn.

Vị sứ giả này, từ tuổi thơ ấu trong kiếp này và chắc chắn trong những kiếp khác nữa, đã có cùng trải nghiệm đó, tức là ông đã cảm nhận một sự thôi thúc từ bên trong muốn thân thiện với mọi người, muốn sống năng động, bước vào xã hội và đóng góp tích cực. Nhưng gần như tất cả mọi tương tác của ông với người khác đều tạo ra một nỗi đau trong tim ông. Ông đã không vượt qua được tâm trạng này cho đến khi ông bắt đầu nhìn vào những vấn đề vô cùng thâm sâu đã đưa ông tới đây – là thái độ của ông đối với những gì ông nghĩ mình phải hoàn thành, những gì phải xảy ra hay không được xảy ra cho ông trên địa cầu.

Tất cả chúng ta cũng từng có cùng vấn đề đó. Chúng ta phải xem xét nó – cái gì đã đưa chúng ta đến đây và cái gì sẽ cho phép chúng ta thăng vượt nó, sẽ cho phép những cái ngã này chết đi, những niềm tin này chết đi, và giản dị chúng ta sẽ cảm thấy tự do, tự do để rời bỏ địa cầu mặc dù mình đã không thực hiện được gì trên địa cầu, mặc dù mình không hoàn thành được bất kỳ phần nào trong viễn kiến đã khiến mình muốn đến đây, bất kỳ những gì mình nghĩ có khả năng làm được ở đây. Nhưng con vẫn có thể bỏ lại địa cầu đằng sau trong an bình và nói: “Tôi đã quá đủ những trải nghiệm mà tôi có thể có trên hành tinh này rồi.” Đây là một điều khả thi.    

Nhiều người trong các con không xa điểm đó lắm như con nghĩ. Cho dù con có thể cảm thấy nỗi đau, và vẫn cảm thấy niềm tuyệt vọng tại sao nỗi đau không biến đi sau tất cả những gì mình đã làm để tu sửa bản thân, sau tất cả những cố gắng về tâm lý lẫn tâm linh, tại sao mình vẫn cảm thấy nỗi đau. Tại sao nó không ra đi?

Dẫu sao, nhiều người trong các con đã đến gần với điểm xoay chuyển hơn là mình tưởng, thường thường là một sự xoay chuyển tinh tế qua đó con thay đổi cách con nhìn cuộc sống trên địa cầu. Và con ngộ ra là trên một hành tinh phi tự nhiên, không có gì là quan trọng một cách tối hậu. Và nếu không có gì quan trọng tối hậu thì cũng không có gì quy định được con. Và nếu không gì quy định được con thì tại sao lại có bất cứ gì trên địa cầu quy định được cách con trải nghiệm sự hiện diện của mình trên địa cầu?

Và chỉ khi nào con có thể hiện diện trên địa cầu, có thể chạm trán với sự hung hãn của người khác, chạm trán với chính những điều đã cho con chấn thương nhập đời đó mà không phản ứng lại, thì con mới thực sự tự do.

Tất cả các con đều có khả năng làm được điều này. Con hãy tin ta, tất cả các con đều có thể làm được bằng cách sử dụng các dụng cụ, không phải một cách máy móc mà một cách sáng tạo, bằng cách kêu gọi sự trợ giúp của các chân sư, bằng cách sẵn lòng tiếp tục nhìn ngày càng sâu hơn cho tới khi con đạt đến cốt lõi trong cách con nhìn sự có mặt của mình trên một hành tinh như địa cầu. Chỉ khi nào con tự giải thoát khỏi cách con tiếp cận địa cầu thì con mới có thể giã từ địa cầu.

Về lòng gắn bó với người khác

Hỏi: Từ rất lâu, con đã cố gắng trừ bỏ những phàm linh đằng sau sự dính mắc của con đối với quá khứ, đặc biệt với những người mà còn từng có quan hệ hay những người đã khuất. Nhưng con không thể nào buông những phàm linh đó ra. Con đã chân thành sử dụng các dụng cụ được chỉ dạy và con đã cố tu sửa tâm lý của mình, nhưng con thấy rất ít tinh tấn. Xin thày vui lòng nhận xét về những niềm tin đứng đằng sau xu hướng khi chúng ta kháng cự lại không buông bỏ những người mà chúng ta đã từng có quan hệ?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2020 – Là Mẹ Thiêng liêng. Đăng ngày 5/9/2020.

Đây là một câu hỏi phức tạp vì nguyên nhân khiến con gắn bó với một số người thật là cá nhân. Nhưng chúng ta có thể nói đến một số nhóm chính. Nói cách khác, niềm tin cụ thể mà con có như một cá nhân có thể là một niềm tin rất đặc trưng, nhưng nó thuộc về một số loại người nhất định.

Một loại người là khi con có một cái ngã muốn tận tụy giúp đỡ những người đó. Một số avatar đã đầu thai cùng với sa nhân khi họ đến địa cầu lần đầu tiên, và họ đã hình thành một ý muốn mãnh liệt muốn cứu giúp sa nhân đó và đưa người đó vào con đường tích cực. Đối với loại tin tưởng này, ta khuyên con nên đọc quyển sách Những kiếp của tôi [My Lives with Lucifer, Satan, Hitler and Jesus], trong đó có mô tả nhân vật chính đã trải qua nguyên một tiến trình tự giải thoát khỏi mọi dính mắc với Lucifer, tức dòng sống mang tên Lucifer trong sách.

Con cũng có thể bị dính mắc với việc giúp đỡ các avatar khác hay giúp đỡ các dòng sống là cư dân nguyên thủy trên địa cầu. Và ở đây, con cần bắt đầu nhìn vào quyền tự quyết, hay ý chí tự do. Con cần bắt đầu nhìn nhận là mọi người khác đều có quyền tự quyết của họ, cho nên con không thể cứu được ai cả. Con không thể thay đổi được ai cả. Đây có thể là một cuộc khai ngộ khó khăn để con vượt qua. Vị sứ giả này đã bỏ ra bao nhiêu năm trời phấn đấu với vấn đề này trong nội tâm của ông cho đến khi ông ngộ ra là ông phải buông bỏ mọi mong muốn thay đổi người khác – bởi vì nếu không, nó sẽ giam ông trong một vòng luẩn quẩn cho đến hết kiếp này và có thể còn lâu hơn nữa.

Con cần nhận ra ở đây là con có quyền tự quyết cá nhân của con và người khác cũng có quyền tự quyết cá nhân của họ. Con cần giải thoát ý chí tự do của con ra khỏi ý chí tự do của người khác. Đây là cách duy nhất để con giúp cho ý chí tự do của con được thực sự tự do. Con cần nhìn nhận ở đây là nếu con là một học trò của chân sư thăng thiên và nếu con thành thật mong muốn hội đủ tư cách thăng thiên trong kiếp này, con không thể bị dính mắc vào những ai có thể sẽ không thăng thiên sau kiếp này. Do đó con phải gắng sức về điểm này, con cần nhìn ra những cái ngã đó và để cho chúng chết đi. Nếu con có dính mắc thì hiển nhiên cũng có một cái ngã mà con chưa nhìn thấy, vì vậy con cần nỗ lực cho tới khi con thấy được nó, và con cần tiếp tục sử dụng các dụng cụ cho tới khi con thấy được nó.

Một loại người khác là con có thể có một cái ngã mong muốn kiểm soát người khác, cho nên con sẽ không buông cho người đó ra đi, vì con cảm thấy con phải giữ lại một chút kiểm soát. Điều này lại có thể xuất phát từ một ý muốn lành mạnh muốn giúp đỡ người kia, nhưng đó vẫn là một cái ngã kiểm soát, nó muốn kiểm soát hay thậm chí muốn sở hữu người kia. Ta không nói đây là trường hợp của đa số những người tâm linh, nhưng tất cả các con đều có thể đang mang những cái ngã được tạo ra từ rất lâu về trước mà con chưa buông bỏ. Con cần sẵn lòng nhìn vào điều này.

Sự kiện cơ bản là như sau: Bất kỳ dính mắc nào cũng đến từ một cái ngã tách biệt. Nếu con vẫn còn một dính mắc thì con vẫn có một cái ngã tách biệt mà con chưa thấy. Cho nên con hãy dùng các dụng cụ mà các chân sư đã ban cho con, con hãy suy ngẫm các lời dạy, nhìn vào bản thân, xem xét các tin tưởng của mình. Tại sao con lại dính mắc với người đó, điều gì con cảm thấy mình phải làm, điều gì con thực sự cảm thấy đã phải xảy ra hay đã không được xảy ra? Và con hãy tiếp tục làm vậy cho đến khi con phơi bày được những niềm tin vi tế mà con mang đang giữ con dính chặt với người kia. Tất cả đều xoay quanh sự kiện là con tin rằng mình phải làm một việc gì đó trên địa cầu.

Như vị sứ giả này đã mô tả, một khi con giải quyết chấn thương nhập đời của con, ngã gốc của con cùng những cái ngã tách biệt khác, con sẽ tới điểm nhận ra điều này: rằng ở nơi đây trên trái đất, không có công việc gì mà con phải làm. Không có điều gì mà con bị bắt buộc phải làm, không có điều gì mà con bị ép buộc phải làm. Rất có thể con vẫn sẽ làm một số công việc vì con là cánh cửa mở cho Hiện diện TA LÀ của con, nhưng những việc này không xuất phát từ một cái ngã tách biệt.

Nhiều người tâm linh chối bỏ hoặc trốn tránh cuộc sống

Hỏi: Nếu chúng con có một trình độ tâm thức cao hơn trung bình, tại sao nhiều người tâm linh lại gặp nhiều khó khăn để xoay xở trong thế giới bên ngoài và lo liệu cuộc sống như người ta thường sống bên ngoài? Cuộc đời làm việc của nhiều người tâm linh vô cùng hỗn độn và họ rất khó khăn kiếm tiền và giữ tiền? Và người tâm linh nói chung hình như cũng kém khả năng nhất để đối phó với những thử thách của thế giới vật chất – tại sao vậy? Tại sao lại có sự chênh lệch này? 


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Estonia năm 2017. Đăng ngày 9/9/2019.

Con yêu dấu, câu trả lời nằm trong quyển sách đó. Trong sách, chúng tôi có mô tả nhiều avatar đến địa cầu đã bị cú sốc và chấn thương rất nặng bởi các điều kiện trên địa cầu. Hệ quả là các con đã dựng lên một nỗi căm giận nào đó, một nỗi phẫn uất nào đó, một sự miễn cưỡng không muốn tham gia vào cuộc sống trong cõi vật lý. Điều này phần nào có thể là do cú sốc và chấn thương mà con đã trải nghiệm ở đây. Đó cũng có thể là do con cảm nhận rằng mọi chuyện đã có thể khác hơn, rằng con đã từng kinh nghiệm một thế giới nơi mọi chuyện đều khác. Và do đó trong tiềm thức, nhiều người trong các con có khuynh hướng chối bỏ địa cầu nói chung. Trên căn bản, con nghĩ: “Tôi sẽ không tham gia hoàn toàn vào cuộc sống ở đây. Tôi sẽ chỉ làm tối thiểu tuyệt đối để bảo đảm sinh nhai mà thôi.”  

Và do đó nhiều lần con đã để mặc cho hoàn cảnh quyết định việc làm cho con cũng như thời gian con làm việc. Nhiều người trong số các con cũng có một cách trốn tránh nỗi đau bắt nguồn từ thuở chấn thương nguyên thủy khi con mới đến đây. Để trốn tránh nỗi đau nguyên thủy này, con đã lập ra một cơ năng bù đắp, là khi có một tình huống nào đó có vẻ khơi lại vết thương cũ, con liền tìm cách rút lui khỏi tình huống. Cho nên mỗi khi con có việc làm nào khả dĩ sẽ khơi lại vết thương, con sẽ lánh xa ra và tìm công việc khác. Cho nên cả đời con trở thành một cuộc rượt đuổi để tìm ra một nơi nào không có ai sẽ nhấn vào chỗ đau và khuấy lên vết thương của con. 

Con làm một chuyện mà chúng tôi gọi là những quyết định trốn tránh. Thay vì con lấy quyết định về những điều gì mà con muốn trong cuộc sống, con lại bị thúc đẩy bởi những gì con không muốn, và con lấy những quyết định mà con nghĩ sẽ khiến con tránh được những điều con không muốn.  

Cho nên lối thoát duy nhất khỏi tình trạng này là con thực sự xem xét những gì được viết trong sách, nhìn vào toàn bộ tiến trình và quyết định xem con có đang ở điểm con sẵn sàng rời bỏ địa cầu hay chưa, và sau đó con tập trung vào việc hội đủ các điều kiện để thăng thiên. Nhưng hầu hết các con chưa hẳn tới được điểm đó bởi vì con còn cần đi qua một giai đọan đặc thù trước khi con sẵn sàng rời khỏi trái đất. Và giai đoạn này là con thực sự chấp nhận cuộc sống trên trái đất và con tham gia vào đó một cách tích cực. Điều này không có nghĩa là con phải làm giống như những người không tâm linh, mà chỉ có nghĩa là con chấp nhận con ở đây. Con chấp nhận hành tinh này là như vậy. Và sau đó con tự nhủ: “Đằng nào tôi cũng ở đây rồi – tại sao tôi lại không có cuộc sống tốt đẹp nhất? Tại sao không thực sự thưởng thức đời sống ở đây? Tại sao không cảm thấy hài lòng về chính mình như một người trên địa cầu? Tại sao không hài lòng về đời mình? Tại sao không hài lòng về hành tinh, về người khác, về thế giới vật lý?” Hãy ôm lấy cuộc sống thay vì cố trốn chạy nó.

Và nếu con nhảy được bước nhảy vọt này, thì trước hết phần đời còn lại của con sẽ thú vị hơn, nhưng ngoài ra đó cũng sẽ là một chuẩn bị cần thiết cho việc thăng thiên thực thụ, bởi vì có một số người kể cả những học trò của chân sư tưởng rằng thăng thiên có nghĩa là rút lui khỏi mọi khía cạnh của đời sống. Nhưng rất hiếm khi là như vậy.

Một số người có thể có nhu cầu rút lui trong một chu kỳ nào đó, nhưng trong hầu hết trường hợp con không thể thực sự thăng khỏi địa cầu, con không thể trở nên không dính mắc với địa cầu cho tới khi con ôm lấy cuộc sống ở đây. Cho nên có một sự cân bằng tế nhị mà con phải bước. Một đằng, con không muốn bị lôi cuốn vào những ham muốn không thể thoả mãn là luôn kiếm nhiều tiền hơn, nhiều danh vọng hơn hay bất cứ gì khác. Nhưng đằng khác, con không muốn từ chối những mong muốn của con và quyết định rằng không có gì thú vị trên trái đất này, và với tư cách là một người tâm linh, con sẽ bước trên con đường khổ ải, luôn luôn cảm thấy bất mãn về địa cầu bởi vì sự bất mãn là một cách để khắc phục vướng mắc. Nhưng con yêu dấu, cảm thấy bất mãn không phải là cách để vượt qua vướng mắc. Cảm thấy hài lòng về chính mình mới là cách nhanh hơn và thú vị hơn để vượt qua vướng mắc.   

Trong nhiều trường hợp, con càng bất mãn thì con sẽ càng khó vượt qua vướng mắc vì con dựng lên một vướng mắc mới đối với sự bất mãn. Như nhiều tín hữu đạo Cơ đốc đã từng bước trên con Đường Thương khó, tuy họ có bỏ được một số vướng mắc đối với một vài khiá cạnh của cái gọi là “đời sống trần tục” hay “đời sống xác thịt”, nhưng họ lại vừa dựng lên một phàm linh nội tại mới, một vướng mắc to lớn mới với điều mà họ xem là đau khổ.    

Vì vậy, một lần nữa, con hãy quyết định xem con muốn làm gì trong phần đời còn lại của mình. Con có muốn tiếp tục khuôn nếp cũ là con sống trên hành tinh này, con không thể tránh khỏi phải ở đây, nhưng trong tiềm thức con lại chối bỏ cuộc sống ở đây, khiến cho đời con khó khăn hơn? Hay con muốn làm sự chuyển vọt mà quyển sách đó – cùng nhiều giáo lý khác của các chân sư – sẽ giúp con làm, tức là con ôm lấy ít nhất một số khía cạnh của cuộc sống trên địa cầu và hài lòng về bản thân, hài lòng về tất cả những sinh hoạt đó, hài lòng về sự có mặt của con trên địa cầu?   

Sẽ dễ dàng hơn nếu con có một kinh nghiệm tích cực và sau đó vượt qua các dính mắc một cách tự nhiên, hơn là cố ép mình khắc phục các dính mắc. Con có thể ép mình khắc phục một dính mắc đặc thù nào đó nhưng cái giá con phải trả là con dựng lên một dính mắc mới, và điều này sẽ không giúp con thăng thiên.

Làm sao biết được mình là avatar

Hỏi: Làm sao một người có thể tìm ra mình là một avatar, hay một cư dân nguyên thủy của địa cầu, hay một loại gì khác nữa?


Trả lời của ông Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Estonia năm 2017. Đăng ngày 9/9/2019.

Không hiểu bạn có đọc quyển sách mới hay chưa? Tôi xin trả lời câu hỏi này, và quyển sách mới đó là “My Lives with Lucifer Satan Hitler and Jesus”. Từ “avatar” đã được sử dụng trong một số giáo lý trước đây – một số là của các chân sư thăng thiên và một số giáo lý tâm linh khác nữa. Tôi không chắc chắn 100% nhưng tôi nghĩ từ này có thể đã được bà Blavatsky và giáo lý Thông thiên học đề xướng. Không hiểu trong số các bạn có ai biết rõ hơn không?

Và tất nhiên, từ này được dùng trong phim Avatar. Trong các trò chơi máy tính cũng có khái niệm avatar. Nhưng trong nhiều giáo lý của các chân sư thăng thiên, một avatar được xem là một sinh thể vô cùng tiến hóa đã đến trái đất. Cũng có một số giáo lý nói rằng, chẳng hạn, Giê-su là một avatar, và đó là lý do thày đặc biệt đến như vậy.

Điều này trớ trêu, vì như tôi vừa nói chuyện với một vị hồi nãy, giáo lý của các chân sư dạy rằng Giê-su không phải là đứa con duy nhất của Thượng đế, rằng thày đã từng có nhiều kiếp đầu thai, và trong một số kiếp này, thày không nhất thiết là đã luôn luôn làm điều phải. Cho nên có một phần giáo lý kéo Giê-su xuống khỏi bệ, nhưng có một phần giáo lý khác lại vẫn duy trì quan điểm thờ thần tượng và bảo rằng khi thày xuống thế gian, thày đã rất đặc biệt rồi. Sự thể này tất nhiên là phản tác dụng.

Cho nên cuốn sách này (My Lives with Lucifer, Hitler and Jesus) cố gắng vượt quá việc huyền thoại hóa và thần tượng hóa tất cả các khái niệm đó, kể cả về Giê-su. Nó cố gắng đưa ra quan niệm một avatar là một người không là dân cư nguyên thủy của địa cầu, không là một sa nhân, và cũng không là một người đã phải đến đây do nghiệp quả.

Có những người, những dòng sống đã đầu thai ở đây từ những hành tinh khác và đã tạo nghiệp nơi những hành tinh đó, chẳng hạn khi hành tinh đó được thăng lên thì họ đã không đủ nâng tâm thức, nên đã phải chuyển tới địa cầu nơi mức tâm thức thấp hơn. Nhưng một avatar không đến đây đầu thai vì lý do đó, mà đã lựa chọn đến đây với một mục đích trong tâm là, trên cơ bản, tham gia vào một sứ mạng cứu nguy và nâng cao địa cầu lên một tầng tâm thức cao hơn.

Trong cuốn sách mới này có nói rằng, trên cơ bản, hầu hết những người rất tâm linh và cởi mở đối với các giáo lý tâm linh – kể cả giáo lý của chân sư thăng thiên nhưng không chỉ của chân sư thăng thiên – đều là avatar. Giả thuyết hợp lý là nếu bạn là một người rất tâm linh từ rất lâu và cũng rất cởi mở, thì rất có thể bạn đã tới đây như một avatar.

Trong sách nói rằng Giê-su đã từng là một avatar, nhưng có rất nhiều vị khác nữa, hay đúng hơn, có hàng triệu người là avatar đã đến địa cầu. Điều mà các chân sư mong muốn chúng ta làm là xóa bỏ khoảng cách mà chúng ta thường đã dựng lên giữa chúng ta và các chân sư, là khi chúng ta đặt chân sư lên một cái bệ không thể nào với tới. Các chân sư mong muốn chúng ta nhận ra là rất nhiều người đã đến địa cầu với một mục đích giúp cho điạ cầu thức tỉnh, và để đánh thức địa cầu thì chúng ta phải đánh thức chính mình. Đấy là không muốn nói tới một số cư dân nguyên thủy của trái đất cũng là người tâm linh.

Làm thế nào bạn có thể tìm ra nguồn gốc của mình là thế này hay thế kia? Bạn chỉ có thể biết được trong nội tâm qua trực giác. Nhưng như một giả định chung chung, tôi sẽ nói rằng bạn là avatar nếu bạn có tâm cởi mở đối với những giáo lý này, trừ khi bạn có trực nhận mạnh mẽ bạn là thế khác. Cuốn sách này là một cuốn tiểu thuyết, và nó được viết ở ngôi thứ nhất, tức là “tôi đã trải nghiệm điều này”, “tôi đã làm công việc kia”. Tất nhiên, tên tôi được in ngay trên bìa sách, nhưng không có nghĩa cuốn sách là một tự truyện. Tôi không xem là mình đã trải qua tất cả mọi điều mô tả trong sách, nhưng tôi cảm thấy tôi đã trải qua một số, và quyển sách là một bản trích yếu tất cả những trải nghiệm của nhiều avatar khi họ đến đây.

Trong sách có mô tả một số hành tinh nơi không hề có chiến tranh, bạo động hay đủ loại thị hiện khác, cho nên chúng có tên là hành tinh “tự nhiên”. Một avatar là một sinh thể đến từ một hành tinh tự nhiên như thế, trực tiếp xuống một hành tinh như địa cầu. Cho nên như tôi vừa nói, có một số người khác từ một số hành tinh không phải là hành tinh tự nhiên cũng đã đầu thai ở đây. Nói cách khác, nếu hành tinh đó ở một mức thấp hơn hành tinh tự nhiên, và khi hành tinh đó thăng lên, người đó đã được chuyển sang địa cầu vì đã không nhảy vọt lên theo, thì những người như vậy không phải là avatar. Họ đến từ hành tinh khác nhưng không phải là avatar.

Một avatar là một sinh thể đến từ một hành tinh tự nhiên nơi không có chiến tranh, bạo lực, sát hại hay hỗn loạn. Điểm này vô cùng quan trọng, vì như các chân sư đã giảng qua những bài truyền đọc và bây giờ qua sách, bạn không thể nhảy thẳng từ một hành tinh tự nhiên xuống một hành tinh như địa cầu mà không trải nghiệm khủng hoảng và chấn thương. Cho nên để chữa lành, nhiệm vụ của mỗi avatar bây giờ là: thứ nhất, hoàn thành sứ mạng mà bạn đã đến đây để thực hiện, và thứ hai, rời khỏi nơi đây.

Chúng ta phải nhìn nhận là chấn thương có đó, rồi chúng ta phải chữa lành. Bởi vì nếu không, chúng ta sẽ bị kẹt mãi trong khuôn nếp đó. Như được mô tả trong cuốn sách, nhân vật chính phải chạm trán với sa nhân, bị sa nhân đối xử tệ hại, và rồi anh ta đã bắt đầu phản ứng lại sa nhân, rơi vào chu kỳ phản ứng khi anh giao chiến với sa nhân, và với ý định cao thượng nhất, anh đã cố gắng ngăn cản chúng giết hại và gây đau khổ cho người khác. Anh ta tưởng rằng cách duy nhất để ngăn chặn chúng là phải tiêu diệt chúng.

Nhưng ngay cả khi chúng ta không chiến đấu trực diện với sa nhân, thì cũng có một số khuôn nếp phản ứng khác mà chúng ta có thể mắc phải. Chẳng hạn như khi chúng ta nghĩ mình không thể thách đố chúng, rằng mình phải quy phục chúng, hay đứng ngoài và im miệng không thốt lên lời nào có thể khiến chúng nổi giận. Và còn có nhiều khuôn nếp phản ứng khác nữa, và khi nào chúng ta còn khuôn nếp phản ứng lại sa nhân thì chúng ta sẽ không thể thăng thiên. Và bởi chúng ta đến từ mức đó cho nên chúng ta phải ý thức được khuôn nếp, phải giải quyết và thăng vượt khuôn nếp.

Khác biệt trong tiến trình thăng thiên giữa các avatar và cư dân nguyên thủy của địa cầu

Hỏi: Xin có câu hỏi về sự khác biệt trong tiến trình thăng thiên giữa các avatar và các cư dân nguyên thủy của địa cầu.


Trả lời của chăng sư thăng thiên Serapis Bey qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Estonia năm 2017. Đăng ngày 6/9/2019.

Chỉ có khác biệt nhỏ giữa tiến trình thăng thiên của các cư dân nguyên thủy của địa cầu với tiến trình của các avatar, nhưng đó là một sự khác biệt rất phức tạp, theo nghĩa là các cư dân nguyên thủy cảm thấy gắn bó hơn với địa cầu, và do đó việc rời bỏ địa cầu trong tình trạng tối tăm, dày đặc hiện nay sẽ thực sự khó khăn hơn đối với họ.

Nói vậy không có nghĩa là không có một cư dân nguyên thủy nào đã thăng thiên, nhưng có rất nhiều người hơn đã đạt đến một mức phát triển tâm linh nào đó rồi lại không sẵn lòng thăng thiên bởi vì họ cảm thấy trọng trách đối với trái đất và không thể bỏ nó lại đằng sau.

Chúng tôi đã có giải thích là khi thăng thiên, con người bỏ lại địa cầu cũng như mọi thứ trên địa cầu một cách vĩnh viễn. Tất nhiên, con có thể trở thành một chân sư thăng thiên để tiếp tục làm việc với trái đất nhưng con phải thực sự buông bỏ mọi mong muốn nhìn thấy bất kỳ thay đổi nào trên trái đất. Điều này khó hơn cho các cư dân nguyên thủy do tinh thần trách nhiệm của họ.

Đối với một avatar, con đến địa cầu như chúng tôi đã giải thích, với một ý muốn cụ thể muốn nhìn thấy thay đổi. Nhưng con cũng nhìn nhận rằng đây không phải là một hành tinh mà con đã góp phần đồng sáng tác ngay từ buổi đầu. Không phải con đã góp phần đưa địa cầu xuống mức thấp kém hiện tại, và do đó con không cảm thấy cùng gánh nặng trách nhiệm hay gắn bó đối với trái đất.   

Và đó là tại sao con thực sự nhìn ra rằng ý muốn nguyên thủy của con không phải là cao nhất có thể có. Nhưng con có thể từ bỏ ý muốn này và sau đó con có thể ra đi, khi con nhận ra là con muốn bước tới trên đường phát triển của con, hay thậm chí là con thực sự có thể đóng góp cho địa cầu từ cõi thượng thăng nhiều hơn là trong kiếp đầu thai. Nhưng ngay cả khi con có khả năng thăng thiên như một avatar, tất nhiên là con vẫn có thể quyết định ở lại trong đầu thai, vì ở đây con có thể neo trụ ánh sáng và là một cánh cửa mở, và con có thể nêu gương cho người khác.

Cho nên tiến trình thăng thiên không khác nhau trên bản chất, nhưng nói thật, một lần nữa, con cần hiểu rõ thế nào là tiết lộ tuần tự. Trong quyển sách của đợt truyền pháp trước, những lời dạy được đưa ra đã được điều chỉnh để thích nghi với trình độ tâm thức tập thể thời đó cũng như trình độ của các học trò, và do đó lời dạy đã đơn giản hóa tiến trình thăng thiên phần nào.    

Con cũng có thể nói là những lời dạy hôm nay về sự thăng thiên cũng đã được điều chỉnh cho phù hợp với tâm thức tập thể và trình độ học trò ngày hôm nay, và do đó cũng đã được đơn giản hóa. Điều này không có nghĩa là lời dạy cũ hay lời dạy hôm nay là sai lầm, mà chỉ có nghĩa là nhiều chi tiết hơn có thể được cung cấp do hành tinh đã tiến bước. Những gì được đưa ra bây giờ sẽ tạm đủ cho một số học trò thăng thiên, và khi hành tinh được nâng lên cao hơn nữa, một số lời dạy khác sẽ được đưa ra để giúp cho một số đông học trò hơn cũng thăng thiên. 

Ta cần nói thêm ở đây là đối với các cư dân nguyên thủy của địa cầu, có một yếu tố phức tạp phụ trội. Nếu con là một avatar, con xuống hành tinh này, con tương tác với sa nhân khiến con rơi vào nhị nguyên. Nhưng bởi vì sa nhân biểu lộ một hình thức cùng cực của nhị nguyên, cho nên phần nào con sẽ dễ dàng hơn thấy được cách hành xử của họ là xấu xa, và con biết nhất định phải có một cách hành xử cao hơn. Trong nghĩa đó đối với một avatar, việc rút ra khỏi tình trạng nhị nguyên và thăng thiên sẽ dễ dàng hơn.

Đối với một cư dân nguyên thủy của địa cầu, cũng tương đối dễ dàng để họ thấy được cách cư xử của sa nhân là không tốt. Nhưng con hãy nhớ những gì chúng tôi đã giải thích, trước khi sa nhân được phép xuống địa cầu thì các cư dân ở đây đã tạo ra một vòng xoáy hướng hạ rồi, và đã trở nên đui mù do tâm thức nhị nguyên rồi. Họ đã tự làm chuyện đó chứ không phải sa nhân đã hướng dẫn hay ép buộc họ làm. Đó là sự lựa chọn của các cư dân nguyên thủy, và chính vì vậy mà việc thấy được và vượt qua các chọn lựa hạn chế của mình là điều khó khăn gấp bội.

Trong tương lai tất nhiên, đến lúc chúng tôi sẽ đưa ra một số lời dạy mới, qua vị sứ giả này hay một sứ giả nào khác, tùy theo thời điểm, để giúp cho các dòng sống trên địa cầu thăng hoa dễ dàng hơn. Chúng tôi đã có gợi ý về điều này nhưng cho tới giờ vẫn chưa thực sự đưa ra lời dạy nào đầy đủ để đáp ứng nhu cầu đặc biệt của họ.