Các khả năng vỏ ngoài trên đường quả vị Ki-tô

Hỏi: Vì lý do gì mà một số chúng con không có nhiều khả năng vỏ ngoài trong kiếp này, khiến chúng con gặp nhiều khó khăn hơn khi đối phó với thế giới chung quanh, khi tiến bước trên đường đời hay khi giữ một công việc, v. v…? Có phải điều này liên hệ tới tiến trình gỡ bỏ khi chúng con bước gần hơn đến thăng thiên, hay có một lý do nào khác mà chúng con không biết?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2022 – Dân chủ và Quả vị Ki-tô. Đăng ngày 24/6/2022.

Đây là một câu hỏi phức tạp vì có nhiều yếu tố cá nhân trong đó. Có nhiều người tâm linh suốt mấy kiếp qua đã xây dựng một thái độ mà chúng tôi đã có đề cập, là thái độ xem cõi vật chất, xem thế giới vật lý là kẻ thù trên đường phát triển tâm linh của mình. Sự kiện này khiến cho nhiều người tạo dựng một lực kháng cự nơi tiềm thức, có nghĩa là họ tạo ra nhiều cái ngã trong ba thể cao khiến họ cưỡng chống lại mọi công việc trong cõi vật lý. Và họ cho đó thực sự là một chỉ dấu tinh tấn tâm linh.

Họ mang lực kháng cự này trong tiềm thức, họ tự phá hoại bản thân vì họ thật sự không muốn làm công việc đó. Họ không nghĩ là họ phải cần có việc làm đó. Họ nghĩ là họ phải có thể là người tâm linh, phải có thể sinh sống làm người tâm linh, hay sống trong một tu viện như họ đã từng làm trong những kiếp trước. Đây không phải là một động lượng tích cực, không phải là một điều tích cực. Và nếu con cảm thấy đây là trường hợp của con thì đây là điều mà con nên cố gắng vượt qua.

Tất nhiên cũng có trường hợp khác là những người đã có trớn sẵn từ tiền kiếp để làm kinh doanh chẳng hạn, để theo đuổi một sự nghiệp, kiếm thật nhiều tiền, và giờ đây họ quyết định là họ muốn là người tâm linh hơn, và vì thế họ không muốn bị lôi kéo vào dòng động lượng cũ. Cho nên một lần nữa, họ cũng khởi lên một lực kháng cự nơi tiềm thức để mình không bị lôi cuốn vào vòng xoáy xây dựng sự nghiệp hay kiếm tiền mà họ đã nếm mùi trong những kiếp trước. Con có thể thấy là trong cả hai trường hợp, nguyên nhân là một sự cưỡng chống nơi tiềm thức. Và trong cả hai, đây không phải là cách tiếp cận tâm linh cao nhất, mặc dù đối với một số người, đó có thể là một trạng thái tạm thời cần thiết hầu khắc phục một số động lực của quá khứ.

Nhưng điều lý tưởng, điều lý tưởng hơn, là con có khả năng tham gia vào các sinh hoạt đời sống vật lý và thành công trong các sinh hoạt đó mà vẫn không bị chúng lôi cuốn mình vào. Con không bị lôi cuốn vào cuộc chạy đua sự nghiệp chẳng hạn, hay cuộc chạy đua làm giàu, nhưng con vẫn có khả năng giữ công việc làm của mình, kiếm tiền đủ sống cho một lối sống vừa phải, và vẫn còn thì giờ rảnh rang để tập trung vào sinh hoạt tâm linh của con. Các đệ tử của chân sư thăng thiên không nên đặt mục tiêu là mình sẽ sống nghèo, sẽ không có một cuộc sống tươm tất, sẽ không có khả năng mua một cuốn sách hay tham dự một hội nghị, vân vân.

Nếu con là một người đang trên đường đạt đến thăng thiên, một người có mục tiêu thể hiện quả vị Ki-tô hay những mức cao của quả vị Ki-tô, thì con sẽ có sẵn một số năng khiếu tự nhiên trong cõi vật lý. Con sẽ không kháng cự lại mà con sẽ nhìn vào năng khiếu đó rồi nói: “À, hẳn là tôi phải làm một số công việc để sinh sống, vậy thì tôi hãy làm cho tốt nhất.”

Và đó là cách con thị hiện các mục tiêu tâm linh của con. Nếu Giê-su đã là một người thụ động chẳng làm được chuyện gì thì thày sẽ có hoàn thành được những công việc của thày cách đây 2000 năm hay không? Cái đó cần một động lượng nào đó. Con sẽ có thể hỏi: “Nhưng Giê-su có những khả năng thực tiễn gì?” Chắc chắn Giê-su có một số khả năng phát biểu, khả năng tương tác với mọi người, vân vân. Hay con có thể nhìn vào vị sứ giả này. Ông không sống chạy theo vật chất nhưng ông đã từng giữ công việc làm khi cần thiết, ông đã thành công trong nhiều việc làm khác nhau và ông đã tự học được nhiều kỹ năng. Nếu ông không có khả năng làm việc vật lý thì làm thế nào ông đã hoàn thành được những việc ông đã hoàn thành, học hỏi kỹ năng mới để xuất bản sách, xuất bản trang mạng, vân vân?

Một khía cạnh tự nhiên ở các tầng cao của đường tu là con không bị dính mắc vào thành quả vật lý. Con không theo đuổi một sự nghiệp trong thế gian, nhưng con có khả năng thực hiện một số công việc thực tiễn, học hỏi kỹ năng, và tất cả những thứ đó là một phần của sinh hoạt tâm linh của con, một phần của Sứ vụ Thiêng liêng của con.

Tai nạn và nghiệp quả

Hỏi: Khi máy bay bị rớt thì đó là một tai nạn hay chỉ là một điều tất yếu? Các tai nạn có tùy thuộc vào trạng thái nội tâm của phi hành đoàn hoặc người chỉ huy máy bay ở một giây phút nhất định hay không?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2021 cho nước Nga – Khắc phục tâm thức thượng tôn và cảm nhận bất toàn, thương tổn, tập trung ra bên ngoài. Đăng ngày 26/5/2021.

Ta sẽ nói về đủ các loại tai nạn. Ta cũng biết một tai nạn hàng không luôn luôn gây ấn tượng rất mạnh vì nó thường gây thiệt mạng cho mọi người trên chiếc máy bay. Nó cũng là một sự cố rất đột ngột. Nhưng hiển nhiên, con cũng thấy là số người bị thiệt mạng trong tai nạn xe cộ nhiều hơn gấp bội tai nạn hàng không.  

Vậy đâu là nguyên do xảy ra tai nạn? Trong nhiều trường hợp, vấn đề khá phức tạp. Nếu con nói đến một chiếc xe có một người hay ngay cả một vài người bị thương tích hay tử vong, thường thường đó là do nghiệp chướng của những người đó. Và tất nhiên cũng do trạng thái tâm thức của họ.

Trong nhiều trường hợp, sự khác biệt giữa một tai nạn xảy ra hay một tai nạn được tránh khỏi, có thể rất nhỏ. Có thể chỉ là một giây phút lơ đãng dẫn đến tai nạn, và điều này có thể tránh khỏi cho dù nghiệp chướng là gì.

Khi con nói đến trường hợp một chiếc máy bay với hàng trăm hành khách thì ở một mức độ nào đó, đây là nghiệp chướng không nhất thiết của mọi người mà của đa số. Tất nhiên là có phi hành đoàn, các kiểm soát viên không lưu, có thể cả các toán bảo trì, toán sửa chữa, liệu họ đã bảo trì máy bay đầy đủ hay không. Vấn đề có thể nằm ở tầng cao hơn trong công ty hàng không, liệu chủ trương bảo trì của công ty là gì, hay họ có xu hướng chấp nhận rủi ro khi phi cơ không được bảo trì nghiêm ngặt theo đúng quy chuẩn. Cho nên nhiều vấn đề phức tạp có thể góp phần vào tai nạn, và khi càng có nhiều người dính dấp vào thì vấn đề sẽ càng phức tạp hơn.

Phật Gautama đã có giảng về lý duyên khởi. Vậy con có thể nhìn vào một tai nạn hàng không và bảo rằng có một bộ phận của chiếc máy bay bị mỏi mệt khiến cho động cơ ngừng chạy và máy bay rớt xuống. Nhưng đó không phải là nguyên nhân duy nhất.

Có nguyên một loạt những yếu tố khác mà ta vừa mô tả sẽ góp phần vào kịch bản. Và như ta vừa trình bày, càng có nhiều người liên lụy vào thì bức tranh sẽ càng phức tạp hơn. Nếu con có khả năng nhìn từ nhãn quan thăng thiên, con sẽ thấy, chẳng hạn, đây là một chiếc phi cơ đang bay cao trên bầu trời với 300 hành khách trên đó. Con có thể nhận thấy những sợi dây năng lượng, những sợi chỉ năng lượng đang nối liền hào quang những người đó với quê hương của họ, với gia đình, với công việc làm ăn của họ.

Các sợi dây này kéo dài vào tận tầng cảm xúc, lý trí và bản sắc. Và con có thể nhìn ra một mạng lưới vô cùng phức tạp những mối ràng buộc năng lượng. Đó có thể là sự ràng buộc vào nơi họ đang bay tới, ràng buộc vào nơi họ vừa rời khỏi, thậm chí cả ràng buộc vào những vùng họ đang bay qua. Đây là một mạng nhện vô cùng phức tạp với những tuyến đường năng lượng chằng chịt, và không những thế, là một mạng nhện năng động thay đổi không ngừng.

Trong một số trường hợp, con có thể thấy là ngay thời điểm chiếc phi cơ cất cánh, tai nạn đã được quyết định rồi. Nhưng có những lần khác, đó có thể là một khuôn đúc vẫn đang trong tiến trình chuyển đổi dẫn đến tai nạn, nhưng đôi khi một cách thật sát nút, tai nạn lại có thể được ngăn chặn. Có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng, và việc bảo rằng chỉ có một nguyên nhân cụ thể duy nhất thật là vô nghĩa.

Điều con có thể làm khi con lấy máy bay là, tất nhiên, thỉnh cầu cho chức năng kỹ thuật và cơ học của chiếc máy bay được bảo đảm, sự an toàn của phi hành đoàn, của mọi người trên máy bay, cùng những điều kiện bao quanh máy bay chẳng hạn như thời tiết, các chuyến bay khác và sự an toàn của chuyến bay của con.

Con cũng có thể thỉnh gọi cái Ta Ki-tô và Hiện diện TA LÀ chỉ đạo con không nên đáp một chuyến bay nếu chuyến này có tiềm năng tai nạn và nếu tai nạn này không nằm trong Sứ vụ Thiêng liêng của con. Cho nên con có thể có một vài biện pháp cá nhân để sự an toàn được tối đa khi con du lịch.

Lập trình bộ não hay lập trình tâm?

Hỏi: Mặc dù các nhà khoa học tin rằng bộ não của chúng ta phát triển do những gì chúng ta trải nghiệm trong thế gian và là kết quả của lịch sử cá nhân mỗi người, nhưng họ cũng nói rằng bộ não hoạt động 90% một cách tự động. Chỉ có 10% hoạt động của não là ý thức. Điều này có nghĩa là trong thời gian còn lại, nó chạy các chương trình của nó nhưng nó khiến chúng ta tin rằng chính chúng ta là người lấy quyết định theo rất nhiều cách.

Câu hỏi của con cho các chân sư là việc lập trình bộ não đó có chỉ là kết quả của rất nhiều trải nghiệm mà nhân loại đã có trong lịch sử tiến hóa của giống loài (phylogenetic) hay không? Và nếu vậy, đó có phải là một lập trình ngẫu nhiên, kết quả của sự tình cờ? Hay đó là một lập trình có chủ ý, và do ai, ai đã tạo ra các cơ chế tương tự như bản năng sử dụng các chương trình sinh học? Việc này liên hệ thế nào với lịch sử cá nhân của mỗi người hết kiếp này đến kiếp khác? Và tất cả những cái ngã mà chúng ta mang theo do các trải nghiệm cá nhân thì sao? Làm cách nào bộ não vật lý liên lạc với ba thể cao?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2020 – Chọn lựa tương lai cho Hoa Kỳ. Đăng ngày 15/10/2020.

Bộ não vật lý nối kết rất chặt chẽ với ba thể cao của con. Thật ra chúng ta có thể nói, bộ não vật lý một phần là cánh cửa thông thương để ba thể cao biểu đạt trong cõi vật lý, và phần khác là cánh cửa mà qua đó ba thể cao nhận được ấn tượng từ cõi vật lý.

Thật không đúng như các nhà khoa học nói rằng tất cả các lập trình đó nằm trong bộ não. Nhiều lập trình không nằm trong não vật lý. Có một số lập trình trong não vật lý nhưng chúng chỉ là các chương trình liên quan đến sự tồn tại của cơ thể cùng sự truyền giống. Những loại chương trình này cũng có thể tìm thấy ở các loài động vật. Và con có thể nói, đúng vậy, chúng được tạo ra bởi quá trình tiến hóa rất dài của động vật khi một số chương trình được thiết lập để đảm bảo sự sống còn của một giống loài. Những thứ đó được lập trình vào não vật lý cùng hệ thống thần kinh của con. Đây là cái người ta thường gọi là bản năng.

Nhưng ngoài bản năng ra và khi nói đến tâm lý con người, thì tâm lý này không nằm trong bộ não. Phần lớn tâm lý không tùy thuộc vào bộ não. Thỉnh thoảng não có thể ảnh hưởng nếu nó bị thương tích vật lý thì nó có thể ảnh hưởng đến tâm lý của con khi nó làm suy giảm các khả năng tâm lý. Tuy vậy khi nói đến các chương trình tâm lý thì các chương trình này nằm trong các thể cảm xúc, lý trí và bản sắc của con dưới dạng những cái ngã tách biệt, hay dưới dạng một tư thế sẵn sàng đón nhận các tà thể đại chúng, các quỷ dữ tập thể đi vào. Các tà thể này có khả năng chiếm hữu tâm trí một người, và các thày đã có dạy rất nhiều về điều này trong các bài giảng.

Vấn đề là rất nhiều những lập trình này đã – nếu có thể nói như vậy – tiến hóa im ỉm trong tiềm thức khi rất nhiều người nếm những trải nghiệm đủ loại suốt một thời gian rất dài, dài hơn hẳn chiều dài lịch sử được ghi chép. Chẳng hạn, chúng ta có thể nói là một số nhóm sắc tộc, một số dân tộc, một số chủng tộc đã mang một số lập trình nhất định từ thuở xa xưa.

Và tất nhiên còn có một loại lập trình do sa nhân tạo ra suốt một thời gian rất dài từ khi chúng được phép đầu thai trên trái đất. Sa nhân đã cố tình thiết lập vô số những chương trình như vậy nhằm suy đồi tâm lý con người, tạo ra những khuôn nếp phản ứng sẽ giúp chúng kiểm soát con người. Các thày đã giảng dạy rất nhiều về sự kiện này mà con có thể tìm thấy trong nhiều lời dạy.

Câu hỏi về chủ nghĩa tối giản (minimalism)

Hỏi: Con muốn biết là chủ nghĩa tối giản (minimalism) hay chủ nghĩa tối thiểu, có nhận được cảm hứng từ các chân sư thăng thiên hay không?


Trả lời của chân sư thăng thiên Saint Germain qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Estonia năm 2019. Đăng ngày 17/12/2019.

Không. Và lý do là vì tất nhiên trong Thời đại Hoàng kim, con người sẽ không tối giản. Họ sẽ muốn hơn nữa, họ sẽ nỗ lực để có hơn nữa, họ sẽ không ngừng tìm cách thăng vượt và tăng triển. Bởi vì đó là cách xã hội phát triển.

Con thấy đó, con yêu dấu, có một tâm thức rất quỷ quyệt, rất tinh tế – hay ta có thể nói – tâm thức gian xảo của rắn, đã được cài đặt vào thế giới phương Tây. Tâm thức này được tạo ra phần nào bởi chủ nghĩa tiêu dùng, chủ nghĩa tư bản không kềm chế của những người tìm cách làm giàu ngày càng giàu hơn, sở hữu ngày càng nhiều hơn cùng một thứ. Và tâm thức này bảo rằng việc con muốn hơn nữa là chuyện sai trái, vì con đang dùng hết tài nguyên của hành tinh, hay ở phương Tây người ta tiêu thụ quá đáng trong khi ở các nước thế giới thứ ba thì người ta đói nghèo. Rõ ràng là trong Thời Hoàng kim, rất nhiều tình trạng như vậy sẽ chuyển đổi. 

Nhưng một trong những chuyển đổi lớn nhất sẽ xảy đến là trong Thời Hoàng kim sẽ có thêm rất nhiều tài nguyên. Có nghĩa là mọi người khắp thế giới sẽ đều có thể có một mức sống vật chất tươm tất. Đương nhiên, điều này không có nghĩa là ai ai cũng sẽ sống như vua chúa, mà có nghĩa là mọi người sẽ không chỉ có đủ mà sẽ có nhiều hơn là đủ.

Và đó là tại sao chủ nghĩa tối thiểu không đến từ các chân sư thăng thiên. Đó là một hình thức tự phủ nhận, nó rất dễ khiến cho con người phủ nhận tiềm năng tiến bộ tâm linh của mình. Bởi vì trên thực tế, khi con tiến bộ tâm linh, khi con nâng cao tâm thức của mình đến tầng 96 và cao hơn nữa, con sẽ muốn hơn nữa. Không nhất thiết con sẽ muốn có nhiều hơn cùng một thứ, nhưng con sẽ muốn có nhiều hơn những gì con đang có.

Con có thể nói là sẽ có một dạng cao hơn của chủ nghĩa tối thiểu, qua đó con người không còn chú tâm vào khía cạnh vật chất của cuộc sống. Họ sẽ chú tâm vào các khía cạnh tâm linh của cuộc sống, cho nên họ sẽ chỉ cần của cải vật chất vừa đủ để có lối sống mà họ mong muốn rồi tập trung vào sự tìm kiếm tâm linh. Họ sẽ không dành quá nhiều thời gian và nỗ lực để kiếm tiền, để mua thêm nhiều đồ dùng, hay có nhà lầu xe hơi hay cái này cái nọ. Nhưng họ sẽ có đủ và không cảm thấy thiếu thốn bất cứ gì.

Nhưng điều đó khác hẳn chủ nghĩa tối thiểu, vì chủ nghĩa tối thiểu muốn tạo ra một triết lý, rồi phóng chiếu ra là con người phải bước vào một vai trò và cứ theo đó mà hành xử. Đây chủ yếu cũng là những gì chủ nghĩa cộng sản từng làm. Trong bài truyền đọc hồi nãy, ta có nói là chủ nghĩa đó cố tạo dựng một lý tưởng quy định con người Sô viết phải như thế nào. Và sa nhân thì mê làm chuyện này lắm. Chúng đã làm chuyện này suốt chiều dài lịch sử, như ý tưởng một người đạo Cơ đốc phải hành xử ra sao. Hiện còn rất nhiều người vẫn cố sống làm sao cho đúng với một lý tưởng bảo rằng: đây là cách sống mà một tín đồ ngoan đạo Cơ đốc, hay đạo Hồi, hay đạo Phật, hay đạo Ấn, hay đạo Sikh hay bất cứ gì khác, phải sống như thế nào. Ngoài ra còn có đại nghĩa bảo vệ môi trường, nó định ra những gì con phải làm để giữ cho dấu chân cacbon được tối thiểu. Người ta dựng lên tất cả những lý tưởng đó.

Nhưng thực sự, điều các chân sư khuyến khích con làm là con hãy nâng cao tâm thức của mình, con tập trung vào việc tăng triển tâm linh. Và khi con tập trung vào việc tăng triển tâm linh thì con sẽ tự nhiên tìm được một sự quân bình trong lối sống vật chất của con, chứ không phải vì con tự ép buộc mình phải sống theo một lý tưởng giả tạo được người ta lập ra.

Đơn giản là con tự nhiên không chú tâm vào các khía cạnh vật chất của cuộc sống, cho nên liệu sẽ quan trọng lắm không nếu con lái loại xe nào, hay chiếc xe sẽ cho con địa vị nào trong xã hội, hay nó sẽ vượt tốc độ quy định bao nhiêu cây số, hay động cơ của nó sẽ to đến chừng nào, hay điều này điều nọ? Tất cả những thứ đó không ăn nhập gì với con nữa.

Cho nên đó là một hình thức quân bình mà con tự tìm ra, trong khi chủ nghĩa tối thiểu không phải là một lối sống quân bình. Các chân sư luôn luôn khuyến khích sự quân bình trong mọi khía cạnh của đời con.

Câu hỏi về tóc, lông và đầu hói

Hỏi: Không hiểu có cách giải thích tâm linh nào cho việc có nhiều lông trên cơ thể? Và ngược lại, việc rụng tóc hay hói đầu cũng có nguyên nhân tâm linh nào không? Và có cách chữa trị tâm linh nào không? 


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Washington D.C., Hoa Kỳ, năm 2019. Đăng ngày 11/12/2019.

Con có để ý câu trả lời của Giê-su về việc con không nên xem mình quá hệ trọng? Trên đường tu tâm linh, con cần duy trì một khoảng cách nào đó, một sự quân bình nào đó. Các thày đã quá nhiều lần nhìn thấy học trò của mình đâm đầu vào lối suy đoán trí thức vô cùng chi tiết về vấn đề này hay vấn đề nọ. Cho nên con mới thấy rất nhiều người khi họ tìm thấy đường tu tâm linh lần đầu tiên, họ muốn giải thích mọi chuyện trong đời họ như thể nó có ý nghĩa quan trọng gì đó. Có thể là số tử vi của họ, thần số học của họ, màu mắt của họ, cái này của họ, cái kia của họ, qua đó họ thỏa mãn nhu cầu cảm thấy là mình đặc biệt. Cho nên họ tìm xem có điểm gì độc đáo nơi bản thân sẽ cho họ cảm giác đặc biệt. Thế là họ dựng lên đủ cách giải thích tỉ mỉ tại sao đặc tính này cho thấy nguyên nhân này, và họ là thế này, họ là thế kia.

Thật sự sẽ tới một điểm khi con trưởng thành hơn, con bỏ lại tất cả những thứ đó và con nói: “Cho dù chuyện có lông trên cơ thể mang ý nghĩa tâm linh gì đi nữa thì nó có quan trọng gì không? Nó có hệ trọng gì không? Tôi có cơ thể mà tôi đang có, tôi sử dụng cơ thể tốt nhất, tôi không để nó quy định tôi, tôi không để nó điều khiển đời tôi. Cho nên tôi sẽ làm những gì tôi cần làm để chăm sóc nó, xong tôi tập trung chú ý vào việc phát triển tâm linh của tôi.”

Thực tế ở đây là một khi con nhìn vào, con bắt đầu suy ngẫm lời dạy của đức Phật về lý duyên khởi, con sẽ thấy là mọi sự việc trên trái đất đều nối kết và đan chéo với nhau thành một tổng thể phức tạp không sao tả xiết, ít ra đối với tâm con người. Cho nên cái ý tưởng bảo rằng việc hói đầu, chẳng hạn, có một nguyên nhân tâm linh, cho thấy là con chưa nắm bắt được những sợi dây kết nối kia phức tạp đến chừng nào và mọi thứ gắn liền với nhau đến chừng nào. Đơn giản là con không thể nghĩ ra một cách giải thích đơn giản nào với một nguyên nhân độc nhất cho rất nhiều hiện tượng của thế giới vật lý.  

Chẳng hạn, chỉ để nói qua, và mặc dù các thày tất nhiên đã nhìn nhận là ngành di truyền học không toàn hảo và chưa đầy đủ, nhưng có chút chứng cớ là cơ thể của con mang sẵn một di sản gen nhất định. Cho nên nếu con sinh ra trong một gia đình đặc thù thì chứng hói đầu đã nằm trong gen con rồi. Thật chỉ có vậy thôi. Chuyện này không liên hệ gì với con, với dòng sống của con, với quá trình của con. Giản dị đó chỉ là nơi con đã có cơ hội sinh ra trong kiếp này.

Cho nên điều lành mạnh là con hãy bước lui lại một chút và đừng lo đến chuyện tìm kiếm những lời giải thích sơ sài quá đáng – một nhân độc nhất cho một quả độc nhất – về từng hiện tượng trong đời sống. Nếu con mang xu hướng này thì nó đến từ một ngã tách biệt. Và con sẽ được lợi lạc nếu con sử dụng các dụng cụ tâm linh để xem xét và khắc phục ngã này. Và con sẽ cảm thấy thoải mái, tự do hơn hẳn về cơ thể của mình cũng như về việc con ở trong cơ thể.

Về việc sử dụng lò vi sóng

Hỏi: Câu hỏi của con là về việc sử dụng lò vi sóng (microwave oven). Một số người tin rằng việc sử dụng lò vi sóng có hại cho sức khỏe vì cấu trúc của thức ăn bị phá vỡ, cho dù là thức ăn được nấu chín hay được hâm nóng trong lò. Có thật vậy không? Và có phải công nghệ này là do thày Saint Germain truyền rải xuống?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Hàn quốc năm 2019. Đăng ngày 14/10/2019.

Phải, công nghệ đằng sau lò vi sóng được Saint Germain truyền rải vì nó là một phần của sự tăng triển không ngừng của mức nhận thức về nhiều dạng sóng năng lượng khác nhau. Nhưng ta xin nói thế này, ta không khuyên các đệ tử của chân sư thăng thiên sử dụng lò vi sóng một cách thường xuyên.

Không nhất thiết là vì nó có hại đến độ nó khiến cho sức khỏe của con bị suy giảm trong ngắn hạn. Nhưng sức nóng từ lò cũng có một tác động nội tại bên trong thức ăn sẽ giảm thiểu không những giá trị dinh dưỡng mà cả các năng lượng vi tế trong thực phẩm. Trong triết học phương Đông có khái niệm về khí, hay khái niệm prana, được xem là một năng lượng vi tế vượt khỏi cõi vật lý nhưng vẫn là một thành phần của thức ăn. Và tất nhiên cũng có các kỹ thuật tu tập yoga nhằm dùng hơi thở để tiếp nhận prana.

Trong thức ăn có rất nhiều loại năng lượng vi tế vượt khỏi những gì con người thời nay xem là chất dinh dưỡng vật lý. Ta cũng biết là đã có những nghiên cứu được các nhà khoa học duy vật thực hiện trong cõi vật lý cho thấy việc sử dụng lò vi sóng không có hại, nhưng nó vẫn có một tác dụng vi tế hơn, theo nghĩa là nó lấy đi các năng lượng tinh tế hơn trong thức ăn. Do đó mặc dù nó không có tác động vật lý, nhưng khi con là người tâm linh thì con cần nhận biết về tác động vi tế này của nó.

Tuy nhiên còn có một khía cạnh phần nào tâm lý hơn. Nếu con nhìn cách người ta sử dụng lò vi sóng khắp thế giới, con sẽ thấy người dùng lò chủ yếu là những người cảm thấy vô cùng bận bịu cho nên không có thì giờ nấu ăn theo cách thông thường. Vậy họ làm gì? Họ phải làm vội một bữa ăn, và loại món ăn nào nấu nhanh nhất với lò vi sóng? Đúng vậy, một bữa ăn được làm sẵn ở nhà máy, được đóng gói trong gói bịt kín mà họ có thể ném vào lò vi sóng, hâm lên rồi cứ thế mà ăn.

Rõ ràng loại thức ăn này không có cùng chất lượng, cùng giá trị dinh dưỡng như những món ăn con tự nấu lấy và bỏ ra nhiều thời gian hơn để chuẩn bị. Cho nên rõ ràng là từ góc độ tâm linh, việc dùng thức ăn được nấu nướng theo cách truyền thống sẽ tốt lành hơn loại thực phẩm được nấu hay được hâm lại trong lò vi sóng.

Một lần nữa, ta không nói là con không bao giờ được nấu với lò vi sóng, vì con không cần phải cực đoan về vấn đề này. Nhưng đằng khác, ta không khuyên con dùng lò vi sóng một cách thường xuyên – chắc chắn không phải như là công cụ nấu nướng chính yếu của con.

Tầm nhìn tâm linh về phương pháp thụ tinh nhân tạo IVF

Hỏi: Thưa thày Giê-su, con xin hỏi thày về phương pháp thụ tinh nhân tạo (IVF – in-vitro fertilisation). Xin thày giảng điều gì xảy ra trong quy trình này từ một quan điểm tâm linh? Với phương pháp này, có mấy cái phôi được tạo ra một cách nhân tạo, xong một số phôi không cần thiết sẽ bị loại bỏ. Điều gì xảy ra cho các tế bào khi các phôi đó bị giết chết? Có sinh thể nào khác đi vào hiện thân qua quy trình này không? Liệu chúng có mang ngọn lửa ba nhánh? Các đệ tử cả nam lẫn nữ trên đường tu tâm linh có nên chấp nhận quy trình này không?  


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Estonia năm 2017. Đăng ngày 9/9/2019.

Con yêu dấu, có một sự hiểu lầm trong câu hỏi về IVF hay ngay cả về việc mang thai nói chung. Con yêu dấu, không phải là với mỗi quả trứng được sinh sản trong cơ thể người mẹ thì sẽ có một linh hồn được chỉ định cho quả trứng đó. Chỉ sau khi sự thụ tinh đã thành công và có triển vọng sống còn thì một linh hồn mới được chỉ định. Thậm chí điều này có thể không xảy ra ngay sau khi trứng thụ tinh mà có thể xảy ra chậm hơn. Có nhiều lý do khiến cho một linh hồn có thể muốn chờ thêm trước khi lấy quyết định có đầu thai hay không trong lần thụ thai này.

Cho nên không có vấn đề gì khi có mấy phôi được tạo ra rồi một số bị loại bỏ, vì vào thời điểm đó chưa có linh hồn nào được chỉ định, và vì vậy điều này không tạo ra vết thương hay gánh nặng cho linh hồn. Nhưng này con, một linh hồn bước vào hiện thân qua phương pháp IVF không khác gì một linh hồn bước vào hiện thân qua sự thụ tinh tự nhiên. Thật không có gì quan trọng vì như ta vừa trình bày, linh hồn chỉ được chỉ định sau khi thai có triển vọng sống còn.

Vậy thì IVF chỉ đơn giản là một kỹ thuật được cống hiến cho rất nhiều phụ nữ không thể thụ thai vì một số lý do thể chất. Cho nên đây là một kỹ thuật đã đơn giản phát xuất từ nền công nghệ mà Saint Germain đang truyền rải trong khuôn khổ Thời Hoàng kim.

Con cần nhận ra ở đây là sa nhân – ít ra một số sa nhân – đã quyết định hạn chế dân số loài người. Và chúng đã đưa ra đủ mọi cách để giảm mức sinh, giảm khả năng sinh nở của phụ nữ hầu giảm dân số và ngăn cản trẻ em được chào đời. Cho nên có một số phụ nữ vì lý do thể chất – có thể do một số thực phẩm mà họ ăn vào hay bất kỳ vấn đề nào khác – đã không thể thụ thai một cách tự nhiên. Và vì vậy đây chỉ là một phương thức để vượt qua trở ngại này và giúp cho trẻ em ra đời.

Tuy nhiên, những điều nói trên không áp dụng cho phôi được nuôi trong ống nghiệm vì ống nghiệm là một môi trường hoàn toàn nhân tạo không có sự tham gia của con người. Cho nên tuy ta sẽ không nói một cách tuyệt đối là sẽ không bao giờ có tình trạng trẻ em được sinh ra trong một môi trường hoàn toàn nhân tạo, nhưng trong hiện tại thì điều này không được các thày hỗ trợ. Đó là vì, do nhiều lý do khác nhau, sự tương tác giữa trường năng lượng của đứa bé sắp ra đời với trường năng lượng của người mẹ là một điều thật quan trọng. Cho nên đây không phải là lời nói cuối về những em bé được gọi là “em bé ống nghiệm”, nhưng trong hiện tại thì các thày có sự phân biệt rõ ràng giữa IVF và ống nghiệm.

Căng thẳng và áp lực trong trí thể

Hỏi: Câu hỏi là liệu có bao nhiêu người thời nay cảm thấy một áp lực tinh thần rất lớn và khó lòng giữ được sự bình tĩnh, an bình của mình. Người đặt câu hỏi cho biết là anh thường nghe nhạc hay theo dõi chương trình phát thanh để ”kềm chế” áp lực tinh thần dồn dập. Câu hỏi của anh cho các chân sư thăng thiên là liệu đây có chỉ là một vấn đề cá nhân hay là một vấn đề phổ biến trong xã hội gắn liền với sự bất an trong trí thể.   


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Estonia năm 2017. Đăng ngày 11/9/2018.

Chúng tôi các chân sư thăng thiên đã có đề cập đến vấn đề mà chúng tôi gọi là sự quá tải trong trí thể, hay quá tải thông tin. Hiển nhiên có rất nhiều nguyên do khiến cho con người cảm thấy căng thẳng nhiều hơn trong trí thể của mình, nhưng một nguyên do chủ yếu là cái thiết bị nho nhỏ mà tất cả các con đều mang trong túi cho phép con truy cập tức thì tin tức từ khắp mọi nơi trên thế giới. Bỗng nhiên trí thể của con bị yêu cầu phải đối phó với một khối lượng thông tin và một chiều rộng thông tin to lớn mà con không hề có trong các thời đại trước. Chỉ riêng việc phân loại và cất giữ thông tin này thôi cũng đã là một nỗ lực đáng kể cho tâm trí.

Thêm vào đó tất nhiên, còn có một lý do chung chung là thế giới trong thế kỷ qua đã trở nên ngày càng duy lý, ngày càng tập trung vào nhiững chuyện đầu óc. Mọi người đều biết nhiều hơn và họ cũng đòi hỏi muốn biết nhiều hơn. Thế giới say mê nền công nghệ dựa trên việc tiếp cận kiến thức một cách đường thẳng và khoa học, đến độ trí thể con người bị tràn ngập bởi thông tin.

Nếu chẳng hạn con thử nhìn một người trung bình cách đây một trăm năm phải biết bao nhiêu điều so với ngày nay, thì con sẽ thấy khối lượng thông tin bây giờ nhiều hơn gấp bội. Ngoài ra, người ta chú trọng nhiều hơn đến cách suy nghĩ duy lý trí, và điều này một lần nữa là một thách đố mà trí thể phải đương đầu.

Có biết bao người thời nay đặt câu hỏi về cuộc sống. Có những câu hỏi cơ bản sâu xa về cuộc sống, nhưng cũng có nhiều câu hỏi khác về đời sống thực tiễn thường nhật. Vì con người không được dạy dỗ hay không được chỉ bảo về khả năng trực giác của mình, cho nên họ không thể sử dụng trực giác để tìm ra câu trả lời, vì thế họ phải cố tìm trả lời qua trí thể. Và như chúng tôi đã từng đề cập, có một giới hạn nào đó cho những gì họ có thể hiểu được về sự sống qua tâm đường thẳng phân tích.

Có nhiều người đã nâng cao tầm nhận biết của mình đến một mức nơi một số câu hỏi về sự sống trở nên quan trọng đối với họ. Họ không thể bác bỏ hay làm ngơ trước những câu hỏi này. Họ không thể dồn nén chúng xuống, gạt chúng sang một bên hay hoàn toàn không để ý đến chúng. Cho dù họ không hẳn ý thức là họ đang suy nghĩ về chúng, trí thể của họ vẫn không ngừng xử lý những câu hỏi như thế, cố sức tìm ra một lời giải đáp duy lý, đường thẳng. Nhưng vì không thể có một lời giải đáp như vậy, cho nên một sự căng thẳng liên tục được tạo ra trong trí thể.

Tất nhiên có một số cách thức để đối phó với vấn đề này. Một cách là qua sự tỉnh thức – một phong trào đã trở nên thịnh hành trong những năm gần đây. Một cách khác là yoga. Và hiển nhiên, một cách khác nữa là các giáo lý của chân sư thăng thiên, các bài thỉnh, bài chú. Nhưng thật sự, cách hay nhất để con giải quyết vấn đề này là ngộ ra rằng có những câu hỏi mà lý trí không thể trả lời, nhưng nếu con có khả năng trực giác thì con có thể nhận được trả lời từ một tầng mức cao hơn.

Con thấy đó, con yêu dấu, có một số câu hỏi về sự sống, tựa như “Tôi là ai?” không thể nhận được trả lời ổn thỏa từ lý trí, từ tâm trí thức đường thẳng. Con có thể cảm nhận được phần nào con là ai qua thể bản sắc của con, nhưng thể bản sắc này không đến nỗi đường thẳng, duy lý, phân tích như trí thể. Con cần vô hiệu hóa tâm phân tích thì con mới có thể nối kết với thể bản sắc, và tất nhiên là cuối cùng, con sẽ cần nhận được lời giải đáp từ một cõi vượt khỏi vật chất để biết được mình là ai, tại sao mình lại ở đây. Và một lần nữa, điều này có nghĩa là con cần sử dụng các khả năng trực giác của con, các khả năng không đường thẳng, không phân tích của con.

Trên cơ bản, khi con không làm được vậy thì con sẽ cảm thấy sự căng thẳng gia tăng. Nhiều người đã nâng tầm nhận biết của mình đến một mức họ có thể – một cách tự nhiên – đương đầu với các câu hỏi đó và tìm được lời giải đáp, nhưng nếu họ không thể làm được thì đúng vậy, chỉ còn lại sự căng thẳng mà thôi.

Thực phẩm và chế độ ăn uống

Hỏi: Thực phẩm và chế độ ăn uống quan trọng như thế nào, và ảnh hường cơ thể chúng ta như thế nào?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Hòa Lan năm 2016. Đăng ngày 17/3/2017.

Điều mà chúng tôi, các chân sư thăng thiên, đã thấy rất nhiều lần trong nhiều năm từ các học trò tâm linh, là các con lớn lên trong một xã hội không đặc biệt biết đến nhiều vấn đề. Thực phẩm và việc ăn uống chỉ là một trong những vấn đề đó. Xong các con trải qua một giai đoạn thức tỉnh, các con biết đến đường tu tâm linh và khám phá nhiều thứ khác. Rồi các con bước vào giai đoạn chú ý rất nhiều đến một số khía cạnh của đường tu, và tất nhiên một trong những khía cạnh này là ăn uống những gì và thực phẩm ảnh hưởng cơ thể mình ra sao. Nhiều người đi qua giai đoạn tập trung vào cơ thể, tập thể dục, điều chỉnh chế độ ăn uống, làm này làm nọ. Tất cả những thứ đó đều hoàn toàn chính đáng và là một giai đoạn tự nhiên trên đường tu. Nếu con đang ở trong giai đoạn này, con nên chú tâm vào những gì trực giác con cảm hứng.

Vấn đề mà chúng tôi thấy liên tục nơi nhiều đệ tử khi họ thức tỉnh và tìm được một giáo lý cụ thể, là họ sử dụng giáo lý đó để quyết định, với tâm vỏ ngoài, là họ sẽ sống đời mình như thế nào. Chẳng hạn trong vấn đề ăn uống. Có nhiều giáo lý tâm linh khuyến cáo một chế độ ăn uống nhất định, và họ quyết định: “À, tôi sẽ theo cách ăn uống này.” Chuyện này chính đáng trong một thời gian, vì khi con là người tương đối mới trên đường đạo, con có nhu cầu thử nghiệm nhiều thứ và tích tụ kinh nghiệm để từ đó trau dồi tính phân biện.

Trong các tổ chức trước của chân sư thăng thiên, chúng tôi có đưa ra hướng dẫn về ăn uống. Hiện nay như con đã để ý, chúng tôi không còn làm vậy nữa. Lý do là vì trên đường tu, sẽ tới một điểm khi con cần hòa điệu với cơ thể của mình, cơ thể của chính cá nhân mình. Con không thể quyết định với tâm vỏ ngoài: “Tôi sẽ theo cách ăn uống này, và tôi sẽ theo nó suốt đời vì thày tâm linh của tôi bảo như vậy.” Điều này có thể hữu ích trong một thời gian, nhưng sẽ đến lúc con cần nói: “Nhưng cơ thể đặc thù này đang cần gì vào điểm đặc thù này của hành trình tăng trưởng của tôi?”

Trong số các con, hầu như không có ai mà có thể bảo rằng, ví dụ, “Vào tuổi 20 tôi sẽ chọn một chế độ ăn uống và nó sẽ ích lợi cho tôi cho đến chết.” Gần như không ai có thể làm được vậy bởi vì khi con là đệ tử tâm linh, con nâng cao tâm thức mình nhanh đến nỗi sẽ tới lúc cơ thể của con cần đến một chế độ ăn uống khác, hầu thích ứng với sự phát triển tâm linh của con. Ở giai đoạn truyền pháp hiện tại, chúng tôi mong muốn các đệ tử sử dụng giáo lý của chúng tôi để cải sửa tâm lý và đạt đến sự hòa điệu nội tâm. Vậy thì con hãy sử dụng hòa điệu đó để quyết định cách ăn uống nào thích hợp nhất cho mình – hoặc con không cần gì cả, vì một số trong các con không cần một chế độ ăn uống nào đặc biệt.     

Ta muốn đề cập đến một đề tài mà chúng tôi đã có nói tới, là lòng căm thù Mẹ. Chúng tôi có nói là nhiều đệ tử tâm linh đã không hoàn toàn chấp nhận là mình đang hiện thân trong cõi vật lý. Con đã không làm hoà hoàn toàn với sự kiện là con đang trong hiện thân vật lý do chấn thương nhập đời, do cơn sốc khi chạm trán với những gì xảy ra trên hành tinh này. Chúng tôi hiểu rõ điều này, chúng tôi thông cảm nỗi khó khăn đó, nhưng khi con làm việc với chấn thương nhập đời của mình, làm việc với tâm lý mình, sẽ tới một điểm khi con cần làm hòa với xác thân vật lý của con. Con cần thực sự chấp nhận là con đang ở trong xác thân vật lý. Con cần nhận ra là con chỉ ở trong xác thân này một thời gian mà thôi. Thời gian có vẻ rất dài, nhưng ta có thể cam đoan với con là một khi con đứng ngoài xác thân và nhìn từ góc độ đó – ở ngoài xác thân, dù con vẫn chưa thăng thiên – thì con sẽ thấy một kiếp sống thật sự chỉ rất ngắn ngủi trong tiến trình liên tục là bản thể của con.

Con có thể nhìn bao quát hơn và nói: “Tôi chấp nhận là tôi đang ở trong cơ thể này, và chỉ một thời gian thôi. Nhưng trong khi tôi ở đây, tôi sẽ chấp nhận nó. Tôi sẽ dùng cơ thể mà tôi hiện có tốt nhất, vì tôi muốn tiến bộ tâm linh tối đa trong kiếp này, và tôi cũng muốn thị hiện sứ vụ thiêng liêng của tôi.” Thật là quan trọng khi con đạt tới điểm con hoàn toàn chấp nhận cơ thể của con. Và cũng quan trọng là con vượt xa hơn điểm đó, và con đạt tới mức con thực sự yêu thương cơ thể của mình. Liệu con có thể yêu thương mỗi phần trong cơ thể? Liệu con có thể yêu thương mỗi tế bào trong cơ thể của con?

Con yêu dấu, tại sao thời nay bệnh ung thư lại gia tăng? Đó là các tế bào đang tự hủy diệt, nhưng đó là vì tế bào không cảm thấy nó được thương yêu bởi người đó, bởi sinh thể đang cư ngụ trong thân xác. Con có nhu cầu thương yêu cơ thể của mình, và con yêu dấu, con hãy lưu ý, vấn đề không phải là con chỉ thương yêu nó khi nó hoàn toàn mạnh khỏe và không làm phiền con chút nào.

Thử thách thực sự là nếu con đau ốm, nếu con bị bệnh kinh niên. Nhưng con vẫn hãy cứ yêu cơ thể! Con yêu các tế bào, yêu các bộ phận, yêu thân xác này. Thật sự điều này quan trọng hơn chuyện ăn uống vật lý rất nhiều. Khi con tới mức chấp nhận và yêu thương cơ thể, con sẽ dễ hòa nhập hơn hẳn với nó. Khi con không chấp nhận cơ thể, nó gần như một cái gì mà con kháng cự lại, và con không thể nào hòa nhập với cái mà con kháng cự. Kháng cự và hòa nhập đối nghịch với nhau, cho nên khi con tới mức chấp nhận và yêu thương cơ thể, con sẽ có thể hòa điệu và hỏi: “Cơ thể của tôi đang cần gì?”

Ta cũng khuyến khích con cố gắng đạt tới điểm khi con nhận ra là, tất nhiên, trên thế giới có rất nhiều vấn đề có thể làm hại cơ thể của con, có rất nhiều loại thực phẩm, hóa chất và ô nhiễm có thể làm hại cơ thể, và con cần ý thức điều này phần nào. Con cần không dùng một số chất độc và một số chất ô nhiễm nếu con có thể tránh được. Ta muốn chỉ ra cho con là khi hoạt động ở mức công suất đáng lý bình thường, cơ thể vật lý thật sự là một dụng cụ giả kim (alchemical). Nó có khả năng hấp thụ một số chất mà không bị ảnh hưởng, vì nó có thể biến hóa những chất đó.

Điều ta muốn nói không phải là con không nên thận trọng. Ta không đang bảo con ăn bất cứ thứ gì con muốn, cho dù những nhà du già (yogi) ở một mức chứng đạt nào đó có thể ăn bất cứ gì mà vẫn không hại đến cơ thể. Ta không nói như vậy, mà ta nói: “Con hãy cẩn thận, nhưng con đừng cẩn thận quá đáng. Đừng cực đoan về chuyện ăn uống.” Trên hết, ta muốn con xem xét câu hỏi sau đây: “Con đang sống trong một vũ trụ thù địch hay một vũ trụ thân thiện?”

Con có thể nhìn vào hành tinh địa cầu, con có thể nhìn thấy tất cả những điểm bất toàn cuả nó, con có thể nhìn thấy vấn đề này hay ô nhiễm kia hay độc chất nọ, và con có thể rơi vào một tâm trạng cho rằng cõi vật chất, cõi của Mẹ, là kẻ thù địch của con. Nó đang tìm cách hãm hại con, nó cố tình muốn làm hại cơ thể của con.

Điều ta khuyến khích con nên làm là đi theo lời dạy của thày Saint Germain để chuyển hóa tâm thức mình như trong thuật giả kim, chấp nhận Thời đại Hoàng kim, chấp nhận cách Thời đại Hoàng kim sẽ thị hiện như thế nào. Con hãy tự hỏi: “Thời Hoàng kim có thể nào thị hiện trong một vũ trụ thù địch?” Không, nó cần một vũ trụ thân thiện. Rồi con có thể chuyển hóa giả kim trong tâm thức như thế này: “Tôi đang sống trong một vũ trụ thân thiện. Tôi đang sống trong cõi của Mẹ, và cõi Mẹ sẽ không làm hại tôi khi tôi cẩn trọng. Có thể có một số thức mà một số người ăn vào sẽ bị tổn hại, nhưng tôi không cần quan tâm quá đáng vì cơ thể của tôi có khả năng biến hóa thức ăn đó.”

Con thấy đó, con bước vào một trạng thái của tâm không dựa trên sợ hãi, không dựa trên ngờ vực, nhưng con bước vào một trạng thái sống thênh thang trong một vũ trụ thân thiện. Con xuôi chảy với Dòng sông sự Sống, và con cho phép mình thật sự tận hưởng cuộc sống. Thậm chí con có thể bước vào một trạng thái nơi con bắt đầu có khả năng lượng định – khi con gặp một cách ăn uống hay một quan điểm về thức gì nên ăn hay không nên ăn – con có khả năng trụ nơi trái tim, hòa điệu với Bản thể của ta, và con có thể hỏi ta một câu rất đơn giản: “Mẹ Mary, liệu thức ăn này có tốt cho con hay không?” Nếu con hòa điệu, con sẽ biết được nó sẽ tác động con tốt như thế nào, con sẽ cảm thấy luân xa nơi tim con như dâng lên. Còn nếu không, con sẽ có một cảm giác chìm nghỉm nơi luân xa tim. Nếu một việc gì đó không có tác động nào thì con lo lắng làm gì?

Con cũng có thể đạt tới một điểm khi con hòa điệu với cơ thể đến độ con không cần đến tâm vỏ ngoài, con không cần một chương trình cứng nhắc để quyết định mình nên ăn gì hay không được ăn gì. Con chỉ giản dị hòa nhập: “Cơ thể tôi đang muốn ăn gì đây?” Như con cũng biết, nhiều phụ nữ khi mang thai, thèm ăn một số loại thức ăn. Trong một số trường hợp, đó có thể chỉ là một thèm khát thấp kém, nhưng trong đa số trường hợp, đó là vì người mẹ hòa điệu với linh hồn đứa con đang nhập vào. Linh hồn, để hội nhập nhiều hơn vào cõi vật lý, cần đến sự rung động của một số loại thực phẩm. Và điều này cũng xảy ra ở mọi lúc. Có những giai đọan khi vì một lý do mà con không nhất thiết biết rõ bằng tâm ý thức, con cần ăn một loại thực phẩm nào đó vì cơ thể con đang cần đến nó để phát triển tới một mức nào đó.

Con yêu dấu, con có hiểu không, nguyên nhân của sự lão hóa là do cơ thể không tuân thủ tiến trình tự nhiên. Chúng tôi có giảng là lý tưởng nhất, tiến trình tự nhiên cho tâm con, cho tâm hồn của con, phải là chính con nâng cao tâm thức của mình trong suốt đời mình. Trạng thái tự nhiên của cơ thể con cũng vậy, cơ thể luôn luôn cần được biến hóa vào trạng thái ngày càng cao hơn. Trong một thế giới lý tưởng – mà hiện nay việc thị hiện vẫn còn rất xa – nhưng trong một thế giới lý tưởng, cơ thể của con sẽ không lão hóa một chút nào. Không nhất thiết là nó sẽ trẻ ra, nhưng nó luôn luôn được biến hóa một cách tích cực suốt đời con, đồng bộ nhịp nhàng với sự nâng cao tâm thức của con.

Thay vào đó, mọi người lại đi tin vào ảo tưởng do sa nhân tạo ra là cơ thể bắt buộc phải già đi và phải chết do bệnh tật hay già yếu. Rất nhiều khi, con không ý thức được là cơ thể con không phải là một đơn vị cố định bắt buộc phải hư hỏng đi, mà cơ thể thực sự là một tiến trình có khả năng tăng trưởng không ngừng. Nó sẽ đi qua một số giai đoạn, và ở một giai đoạn nào đó, con có thể cần đến một loại thực phẩm hay một chế độ ăn uống nào đó. Cho nên con hãy cho nó thức ăn đó, thay vì dùng tâm bác bỏ chiều hướng của nó.

Con có thể đạt tới điểm khi con nhận ra là đôi khi, vì một lý do mà con không cần phân tích, con cảm thấy muốn ăn một thức nào đó. Rồi con ăn và cảm thấy thú vị. Điều gì khiến cho con thú vị rất ít khi làm hại cơ thể của con trừ khi nó chứa độc chất mà con không ý thức. Chúng tôi khuyến khích con nên tiếp cận chế độ ăn uống cho bớt cứng nhắc, trực giác nhiều hơn. Quá nhiều người nhìn chuyện ăn uống một cách trí thức, phân tích. Khi con nâng cao nhận biết, con có thể có được một cái nhìn trực giác về ăn uống, và điều này chúng tôi biết con có khả năng làm được khi con sử dụng các dụng cụ và giáo lý mà chúng tôi đã trao cho con.

Cần tránh loại nhạc nào?

Hỏi: Làm thế nào chúng con định được loại nhạc nào cần tránh? Phải chăng chỉ là vấn đề tránh loại nhạc khiến mình buồn bã hay xao động, hay chúng con cần xem đến cách hòa âm, nhịp điệu, phong cách hay cách trình bày – chẳng hạn nhạc điện tử hay nhạc cực lớn như trong rạp chiếu phim? Liệu có tiêu chuẩn nào không?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary, ngày 18/7/2015, qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Los Angeles.

Con yêu dấu, cách giản dị nhất để lượng định âm nhạc là rèn luyện khả năng cảm nhận trong tim mình, xem tiếng nhạc có nâng cao năng lượng của con hay kéo năng lượng xuống thấp. Con có thể xác định được điều này bằng cách hòa điệu vào luân xa tim của con. Điểm này không chỉ áp dụng cho âm nhạc mà nói chung, con có thể phát triển khả năng nhạy cảm đủ để cảm nhận mọi điều mà con gặp trong cõi vật lý. Con có thể đi vào một nhà hàng, và nếu con hoà điệu với luân xa tim, con có thể xem qua thực đơn và cảm được món nào nâng lên hoặc kéo xuống rung động của con. Nếu không có món nào nâng cao rung động của con, con có thể bước ra và tìm một nhà hàng khác. Với âm nhạc cũng vậy.

Nhiều người có quan điểm là họ bắt buộc phải nghe nhạc, nhưng quan điểm này đến từ đâu nếu không từ ngành công nghiệp muốn bán nhạc nhiều hơn? Con không bắt buộc phải nghe nhạc. Con chắc chắn không bắt buộc phải nghe nhạc một cách liên tục. Tại sao con lại sợ im lặng? Im lặng có thể là bối cảnh mà con đang cần để nghe thấy cái ta tâm linh của con hay các chân sư. Nhưng thôi được, nếu âm nhạc và một số loại nhạc nào đó tạo cảm hứng cho con và nâng cao năng lượng của con, mở rộng tâm thức của con, thì bằng mọi cách con hãy lắng nghe. Nhưng con có thể dễ dàng cảm được nhạc đó tác động thế nào trên con. Và cũng tùy theo mỗi người, mỗi người nghe nhạc với tâm thức khác nhau.

Ta cũng biết trong quá khứ, chúng tôi đã nói một số loại nhạc cần tránh. Lời dạy này, phần lớn, vẫn còn giá trị và giá trị cho nhiều người. Tuy nhiên, bất cứ gì cũng có ngoại lệ, cho nên vào thời buổi hôm nay, chúng tôi không muốn đưa ra những lời dạy cứng nhắc, cố định, về những điều cần tránh hay cần nghe. Tất nhiên có những loại nhạc mà hầu hết mọi người phải tránh: tất cả những gì kéo thấp năng lượng, có nhịp giựt lệch lạc khiến năng lượng bị đẩy xuống luân xa gốc và do đó khuấy động luân xa đó lên, làm phát sinh mơ tưởng và ham muốn tình dục quá độ.

Nhưng cũng có một số loại nhạc mà nhiều người tâm linh gọi là âm nhạc tích cực, hưng phấn, không nhất thiết sẽ đưa năng lượng xuống thấp và cũng không đưa lên cao. Rất có thể loại nhạc này sẽ kéo sự chú ý của con khỏi việc lắng nghe trái tim. Vậy điều quan trọng là như sau: Con hãy cảm nhận âm nhạc đang tác động thế nào trên năng lượng của con, liệu nó nâng cao hay kéo thấp, và con hãy quyết định dành ra một thời gian để con lắng nghe sự im lặng.

Đau đớn có mục đích tâm linh nào không?

Hỏi: Mục đích của đau đớn là gì? Đau đớn có mục đích tâm linh nào không? Đó có phải là một lời cảnh báo rằng chúng ta đang không đi theo đúng hướng tâm linh?


Trả lời của chân sư thăng thiên MORE. Đăng ngày 5/8/2014.

Hãy để ta bắt đầu với đau đớn thể xác. Tất nhiên, đó là tín hiệu cho thấy cơ thể, các dây thần kinh trong cơ thể, cảm nhận được khi một bộ phận nào đó của cơ thể bị tổn thương. Dây thần kinh sau đó sẽ gửi lên bộ não một tín hiệu, và đây là tín hiệu cho thấy tâm ý thức của con cần chú ý tới khu vực đau đớn và cần làm gì đó để né tránh nguyên nhân cơn đau hoặc chữa lành. Vì vậy, ở cấp độ thể chất, đau đớn chỉ đơn giản là một tín hiệu cảnh báo của cơ thể.

Ở cấp độ cảm xúc, đúng là đau đớn cảm xúc là một tín hiệu cho thấy con đã mất quân bình và do đó con đang không đi đúng hướng. Tuy nhiên cũng phải nhìn nhận quyền tự quyết vận hành như thế nào trong cõi vật lý. Thật vậy, người khác có thể vi phạm cơ thể vật lý của con cũng như các thể tình cảm, lý trí và bản sắc của con.

Trong trường hợp đó, đau đớn không luôn luôn có nghĩa là con đang đi sai hướng. Con có thể hoàn toàn vô tội trong một tình huống và con đang bị đối xử tồi tệ bởi những người lạm dụng quyền tự quyết của họ. Điều này vẫn có thể khiến tình cảm con bị đau đớn và cảm giác này là lẽ tự nhiên. Tuy nhiên, khi con khởi lên cảm xúc tiêu cực, một cái nhìn tiêu cực về tình huống thay vì đáp ứng một cách chấp nhận hơn, thì con sẽ khuếch đại nỗi đau. Và điều này có thể gây sự tổn thương cho linh hồn mà con sẽ đem theo từ kiếp này sang kiếp khác.

Con nhận thấy là khi con bỏ lại xác thân vật lý trong cái mà hầu hết mọi người gọi là cái chết, khi con bước vào kiếp sống kế tiếp, con sẽ gần như luôn luôn không còn giữ lại vết tích gì trên cơ thể mới của con về nỗi đau mà con đã cảm nhận trên cơ thể cũ. Điều này có nghĩa là dù con có phải đau đớn trong cảm thể trong kiếp này, nếu con phản ứng một cách vô tư và chấp nhận, thì con cũng sẽ không tạo ra trong cảm thể một vết hằn nào mà con sẽ mang từ kiếp này sang kiếp khác. Nhưng nếu con không thể phản ứng được như vậy, con có thể sẽ tạo ra một vết hằn trong cảm thể sẽ gây đau đớn trên cơ thể vật lý ngay cả trong kiếp tới. Cơ thể sắp tới mà con khoác vào sẽ phần nào phóng hiện ra những vết hằn trong ba thể cao hơn.  

Đau đớn không có một chức năng hay một giá trị gì cao cả hơn. Chúng tôi không xem đau đớn là một phương tiện giáo dục mà chúng tôi sẽ sử dụng. Con hoàn toàn có khả năng bước đi trên đường tâm linh và hội đủ tư cách để thăng thiên mà không phải cảm thấy đau đớn, dù là đau đớn trên phương diện tình cảm, lý trí hay bản sắc. Đau đớn chỉ là dấu hiệu cho thấy con đã bước vào Trường đời Cay đắng trong kiếp này hay trong một tiền kiếp.

Điều ta muốn nói là đau đớn không phải là điều gì chúng tôi muốn, hoặc sẽ muốn bắt các học trò chúng tôi phải chịu đựng. Chúng tôi không sử dụng đau đớn như một phương tiện dạy dỗ. Tuy nhiên, con phải cẩn trọng và nhìn nhận một thực tế khó thấy là khi con mang những vết thương và vết hằn từ những kiếp trước mà con chưa giải quyết, rất có thể một vị thày tâm linh đích thực – dù là thày đang hiện thân hay chân sư thăng thiên – sẽ phải thách thức những ảo tưởng đã gây ra vết thương đó. Và tất nhiên, điều này có thể khiến con cảm nhận nỗi đau khi con mang theo những năng lượng mà con chưa biến hóa. 

Vì vậy có rất nhiều người, trong quan điểm của họ, đã trải qua kinh nghiệm cảm xúc bị đau đớn do chúng tôi, các chân sư thăng thiên, hoặc do một đạo sư hiện thân như Guru Ma. Nhưng con hãy lưu ý, đó chỉ là kinh nghiệm của họ. Không phải chúng tôi đã cố tình hay cố ý gây ra đau đớn, cũng không phải chúng tôi xem đó là một phương tiện giáo dục, mà đó chỉ đơn giản là khi con bắt đầu xem xét một ảo tưởng, con sẽ chạm vào năng lượng chưa biến hóa mà ảo tưởng đã tạo ra và do đó con cảm thấy nỗi đau.

Nếu có thể, chúng tôi sẵn lòng giúp mọi người tránh được nỗi đau. Với mục đích đó, chúng tôi đã ban ra những bài nguyện tràng hạt và bài chú để con có thể biến hóa phần lớn năng lượng của con trước khi con xem xét đến ảo tưởng. Chúng tôi chỉ có tình thương vô bờ bến đối với học trò chúng tôi và chúng tôi sẽ vui mừng biết mấy nếu các con có thể đối mặt với những động lực và ảo tưởng của quá khứ mà không cảm thấy đau đớn. Đây là điều khả dĩ nếu các con đã chuyển hóa đủ số năng lượng và chuyển vọt tâm thức mình, như chúng tôi đã chỉ dạy nhiều lần.

Ăn thịt có sai quấy không?

Hỏi: Ăn thịt có sai quấy không?


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 17/11/20212.

Như ta có giải thích ở nơi khác, sẽ có một ngày khi tâm thức tập thể của nhân loại tăng triển tới một mức độ chỉ còn một số ít người dùng thịt mà thôi. Tuy nhiên, điều kiện này còn lâu nữa mới đạt được. Do đó ngay bây giờ, điều không thể tránh khỏi và cũng là điều cần thiết, là một phần lớn của nhân loại tiếp tục dùng thịt. Vậy nếu nhìn lý tưởng thì phải nói ăn thịt là điều sai trái. Tuy nhiên trong hoàn cảnh hiện tại, việc ăn chay không thích hợp cho mọi người.   

Chế độ ăn uống là một vấn đề rất cá nhân. Đối với một số người, ăn chay là đúng đắn, nhưng đối với những người khác, việc ăn chay có thể là một chế độ ăn uống quá khắt khe cho mức phát triển tâm linh hiện thời của họ. Đối với một số người đã tiến cao về tâm linh, điều này có thể phản tác dụng và ngăn cản họ hoàn thành một cách hữu hiệu những công việc mà họ đã đến đây để thực hiện.   

Xâm mình không đem lại quyền năng tâm linh

Hỏi: Con có 6 cái hình xăm trên người, một con rồng, một con rắn hổ mang, một con báo, một con cá mập, một nàng tiên cá và vị thần Ai Cập Anubis. Hình xăm sắp tới sẽ là một nàng tiên. Chẳng phải là người ta nhận được quyền năng từ hình xăm hay sao? Và lý do gì khiến cho người ta chọn một hình xăm nào đó? Liệu trong tiềm thức có một lý do sâu xa hơn là ý nghĩa thông thường của hình xăm?


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 17/11/2012.

Ngược với sự suy nghĩ của nhiều người, kể cả những người đi theo phong trào tâm linh thổ dân (native spirituality), con sẽ không nhận được quyền năng tâm linh nào từ một hình xăm. Con có thể nhận được năng lượng từ một hình xăm, nhưng đó không phải là năng lượng tâm linh.

Rất nhiều thứ mà người ta làm để tô điểm, trang sức cho cơ thể vật lý kỳ thực thể hiện một thái độ xem thường thánh đường xác thân. Những thứ đó bao gồm hình xăm, xâu khuyên trên cơ thể, thậm chí cả những cách trang điểm thái quá. Những cách như vậy xuất phát ở nguyên thủy từ lòng oán hận đối với Mẹ, bởi vì chính năng lượng của Mẹ được sử dụng để tạo ra thánh đường xác thân.

Vì vậy ta thật khuyên mọi người không nên làm theo những cách đó. Ta cũng biết là hầu hết các bạn trẻ trong thế giới ngày nay sẽ bỏ ngoài tai lời khuyên này của ta. Nhưng ta có thể cam đoan với con rằng việc làm ô uế thánh đường xác thân dù bằng cách nào đi nữa, kể cả việc sử dụng ma túy, sẽ không giúp cho con tăng triển tâm linh. Nó sẽ chỉ khiến cho sự tăng triển bị trì trệ, và đối với nhiều người, nó có thể chặn đứng sự tăng triển.

Bất cứ việc gì con làm đều có một lý do tâm lý. Con bị thu hút bởi một hình xăm nào đó do nó diễn bày ra những gì đang xảy ra trong tâm tiềm thức của con. Hình ảnh tác động rất mạnh mẽ trên tâm con người, và suốt lịch sử, hình ảnh đã được sử dụng để nâng cao tâm thức con người hay bị lạm dụng để kiểm soát tâm thức con người.

Trong thế giới ngày nay, hình ảnh đang bị lạm dụng nhiều hơn tất cả mọi thời kỳ khác trong quá khứ. Chuyện này đặc biệt đúng cho các hình ảnh tình dục, hình ảnh chết chóc, hay bất kỳ loại hình ảnh phản hài hòa nào khác với đường nét nhọn hoắt, lởm chởm, những hình dạng mất cân đối, những màu sắc tối tăm hay đối chọi.

Như ta đã giải thích ở một nơi khác, thế giới được sinh tạo từ những hình ảnh được giữ trong tâm Ki-tô toàn vũ. Trên hành tinh này, loài người đã tác động lên sự sáng tạo ban đầu của Thượng đế, phần lớn do những hình ảnh bất toàn mà con người cầm giữ trong tâm mình. Cho nên những thế lực muốn ngăn trở kế hoạch của Thượng đế và biến loài người thành nô lệ, đã khôn khéo sử dụng hình ảnh bất toàn để kiểm soát con người, khiến con người đồng sáng tạo một thế giới cũng bất toàn như thế.

Nếu con muốn tinh tấn tâm linh tối đa, con nên vô cùng thận trọng với những loại hình ảnh mà con cho phép đi vào tâm con. Tâm con là một thánh đường bên trong, cho nên con đừng đem vào đó bất cứ gì không đồng nhịp với mức tâm thức tâm linh mà con muốn đạt được. Cơ thể của con là thánh đường bên ngoài, cho nên con đừng làm điều gì trên cơ thể mà không hỗ trợ sự tăng triển tâm linh của con.

Hiện tượng troll trên internet

Hỏi: Tại sao trong các mục bình luận, chẳng hạn như trên các diễn đàn internet hay trang mạng hay Facebook, nhiều người lại cảm thấy mình bị đe dọa về mặt lý trí khi nói chuyện với người khác? Con cũng hiểu đây là phản ứng của tự ngã, là những cái ngã tách biệt đang phản ứng với nhau. Tuy nhiên con xìn thày – bất kỳ vị chân sư nào cũng được – nói rộng hơn về đề tài này. Đâu là cơ chế tâm lý ở đây? Điều gì xảy ra ở mức thể lý trí khi người ta nói chuyện với nhau? Và làm thế nào họ gửi năng lượng cho nhau khi họ nói chuyện với nhau qua thể trí?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Estonia năm 2019. Đăng ngày 18/12/2019.

Mạng internet đã tạo ra cơ hội mới cho con người. Con thấy là trước khi có internet, phần lớn mọi người chỉ giao tiếp giới hạn với những ai mình gặp tận mặt hay tiếp xúc trong vật lý. Bây giờ cơ hội mở ra để con có thể ngồi trước máy tính, vào xem một trang web nào đó và nhìn người khác phát biểu quan điểm của họ. Và chính con cũng có thể gõ một vài câu để bày tỏ quan điểm của con. Thậm chí con còn có thể làm vậy một cách dường như nặc danh vì con không trực diện với những người kia.

Nếu con muốn nhìn sự thể này một cách tích cực, con có thể nói là nó cho người ta cơ hội tương tác với nhiều người hơn so với việc gặp tận mặt, có nghĩa là họ thật sự có cơ hội nhận được nhiều phản hồi hơn về ý kiến của mình, về cách cư xử của mình, về cách mình diễn đạt hay quan hệ với người khác. Chúng ta có thể nói, cơ hội tích cực ở đây là họ sẽ kinh qua một giai đoạn bày tỏ bất cứ gì họ muốn bày tỏ rồi nhận được phản hồi. Tất cả đều dựa trên tự ngã và được một số ngã tách biệt phát động, đun đẩy.

Nhưng có thể rốt cuộc sẽ tới một điểm – và đối với nhiều người, điểm này đã tới rồi – khi con chán ứ chuyện này. Giống như con đã bày tỏ tất cả những gì con muốn bày tỏ, con đã phơi ra hết cả rồi, và bây giờ con nhìn vào chuyện đó và nói: “Nhưng thật sự đây không phải là con người mà tôi là. Điều này không thực sự phản ánh con người mà tôi là. Cho nên tôi sẽ đi tìm một cách tương tác nào khác, trưởng thành hơn, với người chung quanh.”  

Con cũng có thể nhìn sự thể này một cách không mấy tích cực và thấy rằng tất cả những gì con làm đều được làm với năng lượng, cho nên lẽ tự nhiên, ai nấy sẽ phóng năng lượng của mình để tạo dựng và nuôi béo những con quái vật trong tâm thức tập thể. Và đây là trường hợp một số diễn đàn internet nơi hầu hết các tham dự viên đều bị những con quái vật tập thể đó chiếm lấy tâm trí. Đơn giản mà nói, quái vật chỉ muốn mọi người xung đột, cãi vã với nhau hầu chúng có thể đánh cắp năng lượng của họ mà thôi.  

Con có thể nói, tiềm năng tích cực của sự thể này là, bằng cách trao cho mọi người quyền tự do phát biểu bất cứ gì họ muốn, thì cuối cùng họ sẽ kinh qua và vượt lên trên nguyên tiến trình đó. Tuy nhiên, một khi họ đã bị các tà thể và quỷ dữ đó đánh bẫy, thì nó trở thành giống như một cơn nghiện. Nó biến thành một vòng xoáy bất tận mà họ không tài nào thoát ra được. Họ cảm thấy bắt buộc phải lên diễn đàn, phải thoả mãn cơn ghiền mỗi ngày hay thậm chí nhiều lần mỗi ngày ngay cả khi họ đang lái xe. Họ phải gửi bài đăng lên cho bằng được cho dù làm như vậy sẽ nguy hiểm cho tính mạng họ. Cho nên đó là phần không mấy tích cực trong vấn đề này, nhưng một lần nữa, con làm gì được đây?

Tiềm năng tích cực của internet là mọi người có thể kết nối với khắp mọi nơi trên thế giới từ nhiều vùng khác nhau và nhiều nền văn hóa khác nhau. Và điều này mang tiềm năng giảm thiểu những khác biệt giữa con người. Ai nấy thấy được là con người cho dù ở nơi đâu cũng có những điểm tương đồng, có cùng một tâm lý cơ bản, cùng cách nhìn cơ bản về cuộc sống. Và điều này có thể tạo ra một tinh thần kết hợp rộng lớn hơn.

Nhưng tất nhiên, các thế lực bóng tối sẽ làm tất cả những gì chúng có thể để chống lại tiềm năng đó, và đó là tại sao chúng đã xâm chiếm tâm trí của một số người khiến họ bắt đầu làm chuyện gọi là troll [troll là hành vi gây rối, làm xáo trộn, phá vỡ các quy tắc hành xử trong các cộng đồng mạng]. Rất nhiều người trong số đó bị ghiền chuyện này và tâm trí họ hoàn toàn bị nó chiếm lĩnh. Và câu hỏi đặt ra là đến bao giờ họ mới cảm thấy đủ cho bằng được? Đến bao giờ những con quỷ đó mới cảm thấy chúng đã đánh cắp đủ năng lượng của người khác? Có thể là cho tới khi những người troll đó bị cạn kiệt năng lượng đến độ – giống như người ta thường nói về các loại ghiền khác – họ chạm tới đáy tận cùng và thấy rằng họ đơn giản không thể tiếp tục như vậy được nữa.

Là một người tâm linh tỉnh thức hơn, điều con có thể làm được là con thử cảm nhận năng lượng đó bằng trực giác của con. Và nếu con cảm thấy đó là năng lượng rất thấp – khi tất cả chỉ là xung đột, tất cả chỉ là luân xa rối dương (solar plexus) và mọi người chỉ lo đổ lỗi cho nhau với những phát biểu vô cùng tiêu cực về nhau – thì con chỉ cần lánh xa khỏi diễn đàn đó, rút lui khỏi đó, và không bỏ chút năng lượng nào của con vào đó. Con sẽ có thể tìm kiếm những loại diễn đàn khác, vì hiển nhiên ai nấy đều có nhu cầu tạo ra những diễn đàn không hoạt động ở tầng cấp tệ hại đó.

Con sẽ thấy là ở một mức độ nào đó, những chuyện như vậy đang hiện diện trên internet đã bị hiện tượng troll kéo thấp xuống tới mức không một người bình thường nào sẽ muốn tham gia vào đó. Nhưng điều này có nghĩa là có sự mong mỏi tạo ra một hình thức internet khác hơn, nơi ai nấy con thể giao tiếp với nhau ở mức cao hơn. Và một trong những cách để thực hiện điều này là tạo ra một mạng internet hay một diễn đàn nơi người tham dự không còn ẩn danh, nơi mọi người phải đăng ký và chứng thực danh tính của mình – con đăng ký với hình chụp của con và do đó con nhận lãnh trách nhiệm về những gì con phát biểu, y hệt như khi con nói chuyện tận mặt với một ai đó.

Đang có một nhu cầu tạo ra một hệ thống như vậy, và ngay bây giờ đã có một số sáng kiến đang đi về hướng đó, nhưng với thời gian, điều này sẽ ngày càng trở thành cần thiết hơn khi mọi người thấy được nhu cầu tìm ra một con đường văn minh và nhân bản hơn để tương tác trên internet.

Thay đổi ngoại hình có là tội lỗi hay không, như các thủ thuật thẩm mỹ hay nhuộm tóc?

Hỏi: Cắt tóc hay nhuộm tóc có phải là tội lỗi không? Hay nhổ lông trên cơ thể (như người Sikh dạy như vậy)? Còn các thủ thuật thẩm mỹ thì sao? Con nghe nói là mọi điều gì liên quan đến ngoại hình đều là nghiệp quả. Có thật vậy không? Một số giáo lý nói rằng màu đen là tà ác và nó sẽ buộc con vào cõi trung giới, vậy liệu những người tóc đen có tà ác không? Con nghĩ tóc đen là màu tóc đẹp nhất. Có nghĩa chăng là con có liên hệ gì với sa nhân trong quá khứ? 

Khi con 25 tuổi, con nhuộm tóc màu vàng tự nhiên thành màu đen, bà nội con hoảng loạn luôn, bà nói con nhuộm tóc đen là có tội vì Thượng đế đã sinh con ra là cô gái tóc vàng đẹp đẽ. Hồi đó con nghĩ bà con điên rồ và có nhiều thành kiến, nhưng bây giờ thì con không chắc nữa. Có vẻ như người ta ưa thích tóc vàng hơn rất nhiều, không hiểu có lý do tâm linh nào hay không? Màu nhạt có đặc tính tâm linh tốt hơn (chẳng hạn màu nhạt có tần số rung động cao hơn, v.v…), có nghĩa chăng là da, tóc và mắt màu nhạt có tần số cao hơn màu đậm? Liệu con có thể nhuộm tóc nếu tóc con màu bạc, như tóc con đang bạc đây? Con sắp sửa nhuộm tóc lại, nhưng con không muốn làm tha hóa năng lượng nhiều hơn những gì con đã tha hóa.

Liệu hút mỡ có là một tội lỗi nếu cơ thể con hoàn toàn thiếu cân đối, dù con béo hay gầy (con gầy)? Hoặc nếu con sửa mũi vì mũi hếch hay quá xấu xí? Hoặc ghép vú nếu vú quá nhỏ hoặc đã bị cắt vú? Con không nói tới những thứ kiểu Heidi Montag viển vông, nhưng nếu thực sự cần thiết thì có được không? Hay con phải sống với cơ thể con có cho dù nó xấu xí đến chừng nào?  


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels ngày 17/11/2010.

Để hiểu đầy đủ câu trả lời của ta, ta khuyên con nên học bài giảng của ta về “Con đường của Ki-tô so với con đường phản Ki-tô”. Trong bài giảng đó, ta có nói rõ là toàn bộ ý tưởng tội lỗi là do các sinh thể sa ngã tạo ra hầu kiểm soát nhân loại.

Thế nào là dụng ý tâm lý của khái niệm tội lỗi và phán xét? Đó là để khiến con chú tâm vào một cái chuẩn vỏ ngoài thay vì con chú tâm vào việc thiết lập hay mở rộng sự kết nối với Hiện diện TA LÀ của con. Những người thày giả muốn con tưởng là con cần một khung chuẩn vỏ ngoài do họ định ra trong thế gian này. Nhưng các vị thày chân chính thì muốn chính con đạt được khung chuẩn nội tâm để con biết được từ Hiện diện của con điều gì là điều mình nên làm tùy theo từng tình huống. Các thày giả muốn con quyết định làm hay không làm  dựa theo cái dàn tiêu chuẩn vỏ ngoài bất di bất dịch của họ. Còn các vị thày chân chính thì không có chuẩn tuyệt đối hay toàn vũ nào, mà chỉ muốn mỗi người đi theo những hướng dẫn nội tâm mà mình nhận được từ Hiện diện TA LÀ hay vị thày tâm linh của mình.

Lý do các thày giả đã thành công để khiến con người chấp nhận ý tưởng tội lỗi là vì nó cho con một công thức có vẻ quá giản tiện để lấy quyết định. Một khi con chấp nhận là giáo hội của con đã có sẵn một cái chuẩn và một giáo lý bất khả sai lầm, thì con sẽ không còn nhu cầu tham khảo Hiện diện TA LÀ của con mỗi khi con quyết định nữa. Vì vậy nếu ta đã trả lời câu hỏi của con và bảo là những việc làm đó của con không phải là tội lỗi, thì có người sẽ lý giải ngay là ta bảo con có thể làm bất cứ gì con muốn. Tuy nhiên, câu trả lời của ta sẽ tinh tế và sâu sắc hơn, dành cho những ai sẵn lòng sử dụng khả năng trực giác của mình.  

Bây giờ con hãy nhìn xem một tác dụng tâm lý còn vi tế hơn nữa của ý tưởng tội lỗi. Nó khiến con trở nên vô cùng chú tâm, vô cùng quan tâm đến những gì con làm ngoài đời. Nó khiến con chú tâm vào cách hành xử của con thay vì vào trạng thái tâm thức của con. Điều ta muốn giải thích trong bài giảng là không phải hành vì của con sẽ định đoạt con lên được thiên đàng hay không, mà là tâm thức con.

Hiển nhiên, hành vi là sản phẩm của trạng thái tâm thức. Tuy nhiên con có thể cố tình kềm chế một số hành vi mà không thay đổi tâm thức. Chẳng hạn, một số người đã tập được cách kềm chế những hành vi bạo lực nhưng họ vẫn cảm thấy giận dữ đối với người khác. Và nhiều hành giả tầm đạo đã tập được cách luôn luôn ăn nói nhỏ nhẹ, tử tế, trong khi họ vẫn chưa giải quyết được tình cảm trong tâm tiềm thức của họ. Tất cả những cách thức đó sẽ không giúp con đạt tới tâm thức thăng thiên.

Việc nỗ lực thăng thiên bằng việc làm, hay không làm, chỉ là hệ quả của con đường cứu rỗi giả trá. Các thày giả sẽ muốn con tin rằng nếu con làm những gì họ định nghĩa là đúng, và không làm những gì họ định nghĩa là sai, thì Thượng đế sẽ bắt buộc phải nhận con vào thiên đường. Đây là ảo tưởng cho rằng nếu con có thể đánh lừa được mọi người trên địa cầu thì con cũng sẽ đánh lừa được Thượng đế. Tất nhiên, không gì xa hơn sự thật. Không gì có thể bị che giấu khỏi những vị đại diện của Thượng đế bởi vì không gì có thể bị che giấu khỏi tâm Ki-tô. Thượng đế sẽ không đem con vào vương quốc của ngài. Con phải nâng trạng thái tâm thức của con cho tới khi con đạt được chính cái trạng thái tâm thức LÀ Nước Trời.    

Con có thấy điều ta nói? Những việc làm của con sẽ không đưa con vào thiên đường, cũng như nó sẽ không ngăn con vào thiên đường. Yếu tố quyết định là trạng thái tâm thức của con, là lý do sâu xa tại sao con làm hay không làm một việc nào đó. Cho nên kết luận là những việc làm con vừa mô tả không phải là tội lỗi. Dù con có làm hay không làm cũng không quan trọng gì cả, chỉ có trạng thái tâm thức của con mới là quan trọng.

Cho nên lý tưởng nhất, con nên lấy quyết định dựa theo sự hướng dẫn nội tâm mà con nhận được từ Hiện diện TA LÀ của con. Tuy nhiên trong khi chờ đợi con có được hướng dẫn rõ ràng hơn, ta sẽ trao cho con một cái “chuẩn” để con lượng định cách cư xử của con. “Chuẩn” này có mấy yếu tố:

  • Con có quyền tự quyết, nhưng mọi người khác cũng vậy. Nếu con vi phạm quyền tự quyết của người khác, rõ ràng con đã bước qua một lằn ranh. Tuy nhiên, nếu con làm điều gì chỉ ảnh hưởng đến bản thân con, đó thật sự là chọn lựa của con. Cho nên con có một phạm vi rất rộng để con chọn lựa theo ý con. Tuy nhiên để tinh tấn tối đa, con cần nhìn vào những chọn lựa đó và xét xem nó thể hiện tinh trạng tâm thức nào của con ở bên dưới. Tại sao con lại cảm thấy mình phải chọn lựa như vậy, và đâu là những lý lẽ mà con sử dụng để biện minh cho chọn lựa đó?
  • Như ta trình bày trong bài giảng, nhiệm vụ quan trọng nhất của con là con cất bước trên một con đường sẽ giúp con lần hồi tháo gỡ sự đồng hóa của con với vai trò con đang đóng. Nói cách khác, nếu con tiến bước trên Đạo của Ki-tô, con sẽ chiêm nghiệm thấy con ngày càng ít quan tâm hơn – ít vướng mắc hơn – với những điều kiện của thế giới vật chất. Con sẽ không cho phép những điều kiện này đánh cắp sự chú tâm của con, kéo con ra khỏi sự tiếp cận nội tâm với Hiện diện của con. Như vậy, trọng tâm chủ yếu của con sẽ chuyển từ việc xem sự vật bên ngoài tự thân là quan trọng, sang việc xem ngoại cảnh chỉ là một phương tiện mà thôi. Nói cách khác, con hãy lượng định xem việc đó sẽ tăng hay giảm sự căng thẳng hay sự quân bình trong đời con. Khi con làm hay không làm, nó có khiến con bớt bám mắc, hay thêm bám mắc, vào thế gian? Liệu hoạt động đó có lấy đi sự an bình nội tâm của con hay không?
  • Khi con đã thiết lập liên lạc với Hiện diện, nhiệm vụ của con là trở thành cánh cửa mở để Hiện diện tự biểu hiện trong thế gian, và con làm tròn sứ vụ thiêng liêng của con. Cho nên khi con làm việc gì, đó là để con hoàn thành sứ vụ thiêng liêng chứ không phải vì sợ hãi hay kiêu kỳ đã thúc đẩy con làm. Nghĩa là con không quyết định với cái óc phân tích vỏ ngoài. Con sử dụng khả năng trực giác và các quyết định của con chỉ dựa trên cái biết nội tâm bên trong, chứ không phải các lập luận của lý trí hay nặng phần tình cảm. Nếu con phải bước vào những tranh luận ngoài đời hay trong nội tâm hầu biện hộ cho hành vi của con thì con hãy đừng bước vào.
  • Một điều nữa là con hãy luôn luôn tìm sự quân bình trong đời con. Điểm này có liên hệ với những điểm trên, nhưng nó mang một khía cạnh đặc biệt. Làm thế nào con đạt được quân bình? Bằng cách con có tầm nhìn từ bên ngoài cái hộp tư duy của con, bên ngoài ngay cả hộp tư duy tập thể của nhân loại. Về mặt này, sẽ rất hữu ích nếu con suy ngẫm sự kiện Thượng đế không nhìn cuộc đời theo cách con người. Một trong những tác động tâm lý tinh vi nhất của đường tu giả trá là nó khiến cho con cảm thấy mình vô cùng quan trọng, thậm chí quan trọng cả đối với Thượng đế. Con tưởng rằng Thượng đế vô cùng quan tâm đến con cùng từng điều nhỏ nhặt mà con làm. Cho nên con cần suy ngẫm xem Thượng đế có thật quan tâm đến chuyện nhuộm tóc hay trang điểm của con hay không. Việc “cứu vớt” vũ trụ có thật tùy thuộc vào tóc con màu đen hay màu vàng?    

Khi con bắt đầu suy ngẫm các yếu tố này, con sẽ bắt đầu nhận thấy góc nhìn của mình chuyển hướng. Con sẽ cảm thấy sự căng thẳng từ từ tan biến và con bắt đầu có những quyết định thoái mái – cân bằng – hơn, thay vì cứ tưởng là những chuyện mình làm có tầm quan trọng to lớn cho vận mạng của mình hay vận mạng vũ trụ. Với những suy nghĩ đó, bây giờ ta sẽ nhận xét về các đề tài con vừa đề cập.

“Cắt hay nhuộm tóc, nhổ lông trên người, dùng trang điểm.”

Miễn là con giữ được quân bình trong chuyện này, bất cứ gì con làm cũng sẽ không cản trở phát triển tâm linh của con. Nếu con làm việc trong một môi trường chuyên nghiệp và cảm thấy con cần ở đó để hoàn thành sứ vụ thiêng liêng, con có thể – nếu con cho là thích hợp – hòa mình vào khung cảnh qua cách trang điểm hay quần áo màu đen. Nhưng con hãy làm vậy mà không quan tâm đến nó. Nếu con thích cắt tóc hay nhuộm tóc, con cứ việc làm mà đừng quan tâm gì cả. Nhiều phụ nữ cảm thấy mình sạch sẽ và tinh khiết hơn khi nhổ lông trên người. Một lần nữa, đó không phải là vấn đề mà con cần quan tâm. Nếu con làm được một cách thanh thản thì con cứ việc làm. Còn nếu con căng thẳng thì con hãy nhìn lại tâm lý mình và tìm xem lý do sự căng thẳng là gì.

“Các thủ thuật thẩm mỹ như hút mỡ, sửa mũi hay ghép ngực”.

Đây là một số thủ thuật y tế có rủi ro vật lý hay có thể gây ra biến chứng lâu dài. Vì vậy con cần lượng định rủi ro cẩn thận trước khi quyết định, và con nên cẩn trọng hơn bình thường. Hút mỡ là một thủ thuật mạnh bạo, và nếu con có thể ăn kiêng thì sẽ tốt hơn rất nhiều mà lại đạt được kết quả lâu bền hơn. Cách tốt nhất để giảm cân luôn là giảm lượng ăn và lượng calo nạp vào cơ thể. Đại đa số phụ nữ không nên – nếu họ thực hành những gì ta vừa nói ở trên – cảm thấy nhu cầu ghép ngực. Tuy nhiên, có những trường hợp ghép ngực có thể giảm thiểu sự căng thẳng trong đời sống hầu giúp con không còn chú ý vào cơ thể vật lý của mình nữa. Đối với các thủ thuật khác cũng vậy.  

Điểm mấu chốt là nếu con cảm thấy căng thẳng hay bó buộc phải làm điều gì đó thì con cần phải xem xét tâm lý mình. Tại sao mình lại quá quan tâm tới ngoại hình của mình đến thế? Mình sợ điều gì sẽ xảy ra nếu ngoại hình không đạt được tiêu chuẩn nào đó?

Ta thừa hiểu nhiều người đã từng bị trêu chọc, bài bác, chế giễu tàn nhẫn vì ngoại hình của mình từ khi còn nhỏ. Ta cũng hiểu là điều đó có thể gây ra tổn thương tình cảm và lòng thiếu tự tin. Tuy nhiên, con cũng có thể xem đó là một cơ hội để khám phá những vướng mắc của mình và vĩnh viễn vượt lên trên. Con hãy tự hỏi tại sao con lại chọn đầu thai trong một tình cảnh phải chịu đựng điều đó? Con đã mong muốn học hỏi điều gì từ tình cảnh này? Có thể chăng là để con chứng tỏ cho người khác là con có khả năng vươn lên trên và sống một cuộc đời yên bình, thỏa nguyện? Hay để con chứng tỏ là con vẫn có thể là một con người yêu thương, tốt đẹp, cho dù con phải chịu đựng sự đối xử không đẹp của người khác? Nếu vậy thì con hãy bắt đầu vươn lên ngay bây giờ đi!

Có thể con không thể thay đổi ngoại hình của con hay cách phản ứng của người khác, tuy nhiên con đường điều ngự tâm linh của con sẽ khởi đầu khi con nhận ra rằng không một điều kiện nào trong thế giới vật chất có thể có quyền năng trên Tánh linh của con. Do đó, không một điều kiện nào có thể ngăn cản con tự thay đổi để con không còn bị các điều kiện vật chất đó quấy rầy con nữa.

Bây giờ ta sẽ trả lời một số những câu hỏi khác của con.

Con nghe nói là mọi điều gì liên quan đến ngoại hình đều là nghiệp quả.”

Mọi điều liên quan đến ngoại hình của con đều là kết quả của một trạng thái tâm thức nào đó. Tuy nhiên trong nhiều trường hợp, đó không phải là tâm thức của riêng con mà tâm thức tập thể của nhóm người nơi con đầu thai. Trong một số trường hợp, con đầu thai trong một nhóm đặc thù là vì con chia sẻ cùng trạng thái tâm thức với nhóm đó. Tuy nhiên cũng có những trường hợp khác khi một người tình nguyện khoác lấy một tâm thức đặc thù để chứng tỏ cho các thành viên của nhóm là họ cũng có khả năng vượt lên trên tâm thức đó.  

Sự dày đặc cũng như xu hướng bệnh tật của cơ thể vật lý con người là kết quả của tâm thức nhân loại đã bị hạ xuống thấp hơn hẳn mức tâm thức của địa cầu vào thời sinh tạo. Sự hiện diện của tất cả những người tâm linh là minh chứng hùng hôn là con người có khả năng nâng cao tâm thức mình vượt lên trên mẫu số chung thấp nhất. Vì vậy, con hãy đừng cho phép mình nghĩ rằng một số đường nét ngoại hình là chỉ dấu cho thấy con đã làm điều gì sai quấy trong quá khứ. Thay vào đó, con hãy xem xét tâm thức mình và thăng vượt mức hiện tại của mình.

“Một số giáo lý nói rằng màu đen là tà ác và nó sẽ buộc con vào cõi trung giới”

Màu đen không xấu ác. Sau khi loài người sa ngã, màu đen đã bị gắn liền với cái mà ta gọi trong bài giảng của ta là “tà ác”, hay các sinh thể sa ngã. Tự thân nó, màu đen không có gì tà ác. Khi Đấng Sáng tạo ở ban đầu tạo ra khoảng trống thì trong đó không có ánh sáng, và vì vậy nó không có màu – gọi là tối đen. Khi con nhìn lên trời vào một đêm đầy sao, khoảng không trung trống trơn đó màu đen, nhưng đâu có nghĩa không trung tà ác.

Tuy nhiên, đúng là nếu con bao quanh mình với toàn những vật màu đen, con sẽ khiến tâm thức con đồng điệu dễ dàng hơn với các tà lực nơi cõi trung giới. Ngay cả các tâm lý gia cũng đã chỉ ra rằng những người bao quanh với màu đen có rủi ro mắc bệnh trầm cảm cao hơn. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là con không bao giờ được mặc quần áo đen, chỉ có điều ta không khuyên con mặc độc là màu đen. Nhưng khi con nâng cao tâm thức và thể hiện tính không dính mắc, con có thể mặc đồ đen mà không mở cửa con ra cho cõi trung giới. Một lần nữa, không có luật lệ vỏ ngoài nào có thể áp dụng trong mọi trường hợp được.   

“Con nghĩ tóc đen là màu tóc đẹp nhất. Có nghĩa chăng là con có liên hệ gì với sa nhân trong quá khứ?”

Con đang cố diễn giải quá đáng. Sở thích cá nhân của con thường là sản phẩm của những đặc điểm di truyền và ảnh hưởng văn hóa. Có rất nhiều nền văn hoá mà màu đen không bị xem là tà ác, thậm chí có cả những nền văn hóa nơi người ta mặc đồ trắng khi để tang và màu đen khi ăn mừng. Rất có thể nó không liên quan gì tới tiền kiếp của con, hay nó có thể bắt nguồn từ một số ảnh hưởng văn hóa trong những tiền kiếp đó. Hiện diện TA LÀ của con hoàn toàn không có sở thích gì đối với màu này hay màu kia. Thật là không quan trọng con ưa thích màu nào, miễn là con không bị dính mắc với màu đó.

“… liệu những người tóc đen có tà ác không? Màu nhạt có đặc tính tâm linh tốt hơn (chẳng hạn màu nhạt có tần số rung động cao hơn, v.v…), có nghĩa chăng là da, tóc và mắt màu nhạt có tần số cao hơn màu đậm?

Con người không chỉ là cơ thể vật lý, mà là linh hồn hay dòng sống. Chắc chắn là các dòng sống đầu thai từng nhóm, nhưng thật không đúng khi bảo rằng tất cả những ai mang da đen hay tóc đen đều tà ác, hoặc có tiến hoá tâm linh thấp kém. Trong mỗi nhóm đều có những dòng sống với tâm thức cao lẫn thấp, kể cả những nhóm tóc vàng da trắng. Không phải mọi người tóc vàng đều tốt đẹp, và không phải mọi người tóc vàng đều ngu dốt.

Đúng là trong cõi ether (cõi bản sắc) và cõi tâm linh, các màu sắc đều trong suốt hơn và do đó có màu nhạt hơn. Tuy nhiên, đây chỉ là kết quả sự khác biệt về độ dày đặc của “chất liệu” trên các cõi đó khiến cho ánh sáng có thể rọi xuyên qua mọi hình thể. Trong khi đó nơi cõi vật lý, một vật màu xanh có thể mờ đục y như một vật màu đen. Như ta có trình bày trong bài giảng, vũ trụ vật chất được tạo ra với một mức độ dày đặc nhất định, và điều này không có gì là tà ác.

Điều ta muốn nói là màu sắc chỉ đơn giản là một đặc tính vật lý, và tự thân nó, màu sắc không tốt cũng không xấu. Chỉ có tâm thức sa ngã mới đem bực thang giá trị ra để xét đoán màu sắc và từ đó mới dán nhãn màu này là ác, màu kia là thiện. Adolph Hitler rõ ràng đã đẩy vấn đề này tới sự cùng cực và chúng ta đều biết rõ hậu quả do cái nhìn mất quân bình này của ông ta. Vì vậy, ta mạnh mẽ khuyên nhủ các hành giả tâm linh hãy vượt lên trên mọi phán xét giá trị về màu da hay màu tóc. Hơn thế nữa, ta khuyến cáo con hãy vượt lên trên mọi xu hướng đánh giá cả người khác lẫn chính con. Đây chính là điều ta đã cố giảng dạy 2000 năm trước đây qua câu: “Không phải cái gì đi vào cửa miệng khiến cho người ta dơ dáy, mà cái đi ra từ cửa miệng mới khiến người ta dơ dáy” (Matthew 15:11). Trạng thái tâm thức quan trọng hơn những việc làm của con.

“Hay con phải sống với cơ thể con có cho dù nó xấu xí đến chừng nào?”  

Đây là một câu hỏi thú vị. Trong Thời đại Hoàng kim, càng ngày sẽ càng có nhiều người đạt được nhận biết rằng tâm có quyền năng trên vật. Điều này sẽ tạo khả năng cho con người thay đổi ngoại hình của mình qua quyền năng của tâm mà thôi – ít nhất là trong một số giới hạn nào đó.

Sự chuyển đổi tâm thức đem lại Thời đại Hoàng kim chính là khi con người nhận ra là mình không bắt buộc phải sống với những gì mình đang có, kể cả những gì mà con đang thấy trên toàn thể hành tinh. Vì vậy Thời Hoàng kim sẽ chỉ thị hiện nếu có đủ túc số những con người sống với tâm thức: “Chúng tôi không bắt buộc phải sống trong tình trạng hiện tại, và chúng tôi có quyền hạn lẫn quyền năng để thay đổi.”

Sự chuyển đổi tâm thức này đã khởi sự, mặc dù cho đến nay chủ yếu được thực hiện qua công nghệ. Tuy vậy, nó đã kích hoạt một chuyển đổi trong tâm thức tập thể, mở ra trong tâm trí mọi người tiềm năng thực hiện những sự thay đổi mà chỉ một thế hệ trước đây còn bị coi là quá sức loài người. Một khi con người bắt đầu nhận thức được là quyền năng của tâm thức còn lớn hơn cả công nghệ thì con sẽ thấy những thay đổi nhanh chóng.

Về mặt này, ngay cả các thủ thuật thẩm mỹ cũng đã có tác dụng hữu ích, như môn thể dục thể hình chẳng hạn. Ta không bảo là học trò của chân sư phải mua tạ về tập tành, phải bắt đầu ăn thịt sống hay thoa dầu lên thân thể sạch nhẵn không lông. Ta chỉ nói rằng bất cứ một hoạt động nào thách thức niềm tin cho rằng không có gì có thể thay đổi, đều có tác dụng – mặc dù đôi khi một cách kỳ lạ – giúp cho tâm thức tập thể mở ra với những tiềm năng của Thời đại Hoàng kim.

Vì vậy, không con ạ, con không bắt buộc phải sống với những gì con có. Tuy nhiên, những gì con làm để thay đổi cái con có luôn luôn phải tuân theo những ý tưởng mà ta vừa chia sẻ với con vừa rồi. Và như mọi khi, ta khuyên con nên khởi sự bằng cách thay đổi chính tâm con trước khi cố thay đổi bất cứ gì khác. Không dính mắc là một đức tính mà con nên trau dồi.