Không có chất nào, thiết bị nào, kỹ thuật nào trong cõi vật lý sẽ bảo đảm tăng triển tâm linh

Hỏi: Con có một câu hỏi về cần sa (marijuana). Con được đọc nhiều lần là người thổ dân sử dụng các loại ma túy như peyote marijuana để khai mở tâm linh trong bộ lạc của họ. Con xin các thày vui lòng cho ý kiến về cách đó liên hệ tới sa nhân. Đó có phải là một ảo ảnh hay là một phương thức cân bằng?    


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Albuquerque, Hoa kỳ, năm 2018. Đăng ngày 30/9/2019.

Chúng tôi các chân sư thăng thiên đã nói con điều gì trong các lời dạy được trao truyền? Rằng trong vũ trụ vật chất có bốn tầng. Trong một hoàn cảnh lý tưởng, năng lượng tuôn xuống từ tầng bản sắc vào tầng lý trí, rồi vào tầng cảm xúc, rồi vào tầng vật lý. Chúng tôi đã dạy con điều gì trong sách Những kiếp của tôi? Rằng sa nhân đã thiết lập một hệ thống trên địa cầu, qua đó chúng tước mất quyền làm chủ của con bằng cách bắt con trải qua trong bát cung vật lý một biến cố sẽ tạo ra một dòng năng lượng chảy nghịch hướng. Trong lý tưởng, không có gì xảy ra trong cõi vật lý sẽ ảnh hưởng được các thể cảm xúc, lý trí và bản sắc của con, tuy nhiên các sa nhân rất giỏi tạo ra dòng chảy nghịch hướng đó khi con phải đối mặt với một sự kiện trong cõi vật lý sẽ tác động ngược lên ba thể cao của con – như tra tấn, chấn thương, bất kể…

Cho nên điều ta muốn nói ở đây là thế này: Chìa khóa thực sự của sự phát triển tâm linh là con tái lập dòng chảy năng lượng tự nhiên, nơi không có gì trong cõi vật lý có thể ảnh hưởng ba thể cao của con, mà ngược lại mọi hành động của con trong cõi vật lý đều là sự biểu hiện của những gì phát xuất từ Hiện diện TA LÀ chảy xuyên qua ba thể cao của con. Nếu có một chất vật lý – bất kỳ loại chất vật lý nào – hay bất kỳ thiết bị nào, bất kỳ kỹ thuật nào trong cõi vật lý mà có thể bảo đảm cho sự tăng triển tâm linh, thì chúng tôi đã nói với con rồi. Nhưng do dòng chảy năng lượng tự nhiên, cái đó không hề có.

Không có gì con có thể làm trong cõi vật lý sẽ bảo đảm sự tăng triển tâm linh cho con, đơn giản là vì sự điều ngự tâm linh cũng có nghĩa là sự điều ngự cả bốn thể phàm của con. Có nghĩa là con điều ngự thể bản sắc để bản sắc của con là thể sẽ gửi khuôn đúc xuống trí thể, rồi trí thể gửi khuôn đúc xuống cảm thể, rồi cảm thể gửi khuôn đúc xuống cơ thể vật lý. Không có gì xuất phát từ cơ thể vật lý sẽ tác động lên cách con biểu đạt tâm linh. Đây chính là ý nghĩa của câu “làm cánh cửa mở cho Hiện diện TA LÀ”. Đây cũng là ý nghĩa của sự điều ngự tâm linh. 

Cho nên con yêu dấu, con thử trả lời câu hỏi này của ta: Làm thế nào con sẽ đạt được sự điều ngự đó bằng cách sử dụng một chất vật lý? Cho dù chất đó có là gì thì chuyện đó cũng không thể làm được.

Và sau đây là điểm phức tạp hơn một chút, vì như ta có nói, trong tình trạng rối mù của trái đất thì không có gì là giải pháp hay lời giải thích trắng-đen. Như Giê-su đã trình bày, con có một tình trạng khi ý nghĩa, khái niệm của đường tu tâm linh đã bị người ta xóa bỏ khỏi văn hóa, ít ra trong các nền văn hóa phương Tây. Rất, rất nhiều người lớn lên mà không nghe biết gì về đường tu này. Tuy nhiên họ vẫn mang trong họ một cái biết nội tâm, một cảm giác nội tâm, là có một cái gì đó vượt lên khỏi mức tâm thức hiện tại của họ.

Vào thập niên 1960 đã có một túc số những người, cũng như một sự xoay chuyển tâm thức với ngày càng nhiều người hơn bắt đầu bác bỏ nền văn hóa duy vật. Thật ra họ mong muốn có được một cách nhận biết tâm linh hơn, một nền văn hóa tâm linh hơn. Chuyện này trở thành một mối đe dọa cho sa nhân đến độ chúng phải cố tìm đủ mọi cách để đánh lạc hướng nhu cầu tâm linh đó, để nó không thể thực sự tác động xã hội. Và một trong những phương thức của chúng là tạo ra toàn bộ nền văn hóa ma túy, khi chúng khiến cho biết bao người tâm linh nghĩ rằng ma túy là một con đường tắt dẫn đến sự tăng triển tâm linh. Rốt cuộc thì nó dẫn những người này vào nghiện ngập; họ bị dẹp yên và đã không đạt được tầm ảnh hưởng mà đúng lý họ đã có thể có trên xã hội.

Con có thể nhìn một số những người đó và bảo rằng, đúng thật là một số đã rơi vào nghiện ngập và một số đã sử dụng ma túy suốt đời khiến họ bị dẹp yên, nhưng cũng có được một số ít nhận ra rằng: “Ma túy đã giúp tôi bước ra ngoài trạng thái tâm thức bình thường của tôi, và điều này chứng tỏ là có một cái gì đó vượt ra ngoài trạng thái tâm thức bình thường đó.” Và điều này cũng khiến họ tự hỏi: “Vậy làm thế nào tôi có thể đạt tới trạng thái tâm thức đó mà không dùng ma túy?” 

Nếu con sử dụng theo cách đó thì, thôi cũng được, ma túy không đến nỗi tai hại cho con và con có thể tiếp tục tăng triển trở lại. Nhưng ta xin nói để con suy ngẫm, tất cả những ai làm vậy đã có thể đạt tới cùng điểm đó mà không cần đến ma túy, nếu họ chịu khó kiên nhẫn hơn một chút, nếu họ cởi mở hơn một chút để tìm kiếm con đường. Trong quá khứ, việc tìm kiếm con đường tâm linh khó hơn bây giờ, nhưng ngày nay thì nó dễ hơn, và hy vọng thay, càng ngày nó sẽ càng dễ hơn nữa, hầu nhu cầu sử dụng bất kỳ loại ma túy nào sẽ dần dần giảm bớt.  

Sự thật trong vấn đề này là nhiều người thổ dân, các pháp sư, đã sử dụng peyote, ayahuasca hay một chất nào khác, đã không hề nâng cao tâm thức của họ đến mức họ có thể bắt liên lạc với các chân sư thăng thiên. Nhiều người trong số đó đang cộng tác với một số sinh thể trong các cõi tình cảm hay lý trí. Cho nên con có thể nói: “Tôi sẽ muốn hòa điệu tâm tôi với ai đây? Tôi muốn đi về hướng nào? Liệu tôi muốn các chân sư thăng thiên hay tôi muốn một cái gì thấp hơn?”

Đây cũng là cùng một vấn đề với những người đồng bóng. Có những người đồng bóng liên lạc với cõi lý trí, thậm chí một số còn liên lạc với cõi tình cảm, một số ít với phần thấp của cõi bản sắc. Con muốn gì đây? Con muốn loại thày nào đây? Nếu con đã dùng ma túy thì con đừng tự lên án mình, mà con hãy nhận ra đó là một giai đoạn cần thiết trên con đường của con, tuy nhiên con hãy sẵn lòng tự nhủ: “Điều này không có nghĩa là tôi phải bênh vực cho những ai dùng ma túy.” Đừng cố xuất khẩu kinh nghiệm chủ quan của con và cố biến nó thành một cái gì phổ quát. Đừng bào chữa cho ma túy hay tìm cách ngụy biện như thể nó không có mặt, mà con chỉ cần nói: “Đúng vậy, tôi đã sử dụng, tôi đã cần đến nó. Nó đã có giúp tôi nhưng giờ đây nó đã đi vào quá khứ.” Xong thay vì khuyên người khác dùng ma túy, con hãy khuyên họ sử dụng một lời dạy tâm linh. Ít nhất con đã có một lời dạy mà ta có thể khuyên con rồi đó, nhưng có nhiều lời dạy khác nữa.

Những ham muốn chính đáng không dẫn đến nghiện ngập

Hỏi: Thưa Giê-su, xin thày vui lòng nhận xét về những ích lợi sức khỏe tiềm tàng của việc uống rượu đỏ.


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 18/11/2012.

Ta có biết về một số nghiên cứu khoa học cho thấy uống rượu vang đỏ có thể ngăn ngừa bệnh tim. Tuy nhiên, những nghiên cứu đó có xem xét đến hậu quả tiêu cực của việc uống nhiều rượu trên cơ thể trong những khía cạnh khác hay không?

Trên địa cầu có rất nhiều loại thực vật được Thượng đế đặt sẵn ở đây để con người dùng làm thuốc. Con người sẽ được ích lợi rất nhiều nếu sử dụng những phương thuốc tự nhiên này để chữa bệnh và chấm dứt sự tham lam của ngành dược phẩm.

Điều ta muốn nói là trong nho đỏ có những chất hóa học rất lợi ích cho sức khỏe. Vấn đề là để hưởng những ích lợi này, con phải tiêu thụ thật nhiều nho đỏ. Nếu con uống rượu để cung cấp đủ lượng nho, chất rượu sẽ làm hại sức khỏe của con. Nó cũng có thể gây ra nghiện ngập và chắc chắn sẽ tác động tiêu cực trên những khả năng tâm linh của con. Vì vậy, ta thực sự khuyên con nên ăn nho tươi, nho khô hay uống nước ép nho.

Ta biết là một số người đã ham uống rượu từ lâu và họ luôn tìm những lý do chính đáng để có thể thoả mãn ham muốn của họ. Xu hướng con người nói chung là luôn tìm cách bào chữa cho những việc mình làm do lòng ham muốn. Và những người đó sẽ dùng các nghiên cứu khoa học để biện minh cho việc uống rượu của mình.

Lời khuyên của ta là nếu con ham muốn uống rượu, con nên công nhận lòng ham muốn này thay vì tìm cách che đậy và nói rằng con chỉ uống bởi vì lợi ích cho sức khỏe. Một khi con nhìn nhận ham muốn uống rượu thì con mới có thể khởi sự có được những sự chọn lựa trí tuệ về lòng ham muốn đó.

Một chọn lựa mà con có là nhìn nhận rằng có nhiều ham muốn không phải là của con. Những ham muốn này đã được phóng chiếu vào tâm và cảm thể của con bởi những thế lực của thế gian, với động lực không trong sáng trong nhiều trường hợp. Ta có thể cam đoan với con là Thượng đế đã không đặt rượu vào hành tinh này. Ngược với sự cả quyết của một số người, rượu không bao giờ có thể phát huy sự phát triển tâm linh của con. Thật ra, ngay cả một lượng rượu rất nhỏ cũng sẽ làm cùn các khả năng tâm linh. Nó sẽ làm giảm trực giác của con, khiến con khó chiêm nghiệm nội giác và cảm quan tâm linh.

Cho nên một người tầm đạo thực tâm sẽ khôn ngoan kiêng cữ tất cả mọi loại rượu. Điểm này cũng áp dụng cả cho việc dùng rượu thánh trong nghi lễ. Thuở xưa, người ta thật khó bảo quản nước nho ngoài mùa nho, và do đó rượu là cách thực tiễn duy nhất. Thời nay nhờ công nghệ, nước ép nho có thể được dọn ra bất cứ khi nào trong năm, và do đó không còn lý do gì để dùng rượu trong những lễ thánh.

Ta không đang nói là mọi người phải kiêng rượu. Nhiều người có mong muốn trải nghiệm một số thú vui của thế gian, kể cả thức ăn ngon kẻm với rượu vang. Đây có thể là một ham muốn chính đáng. Nhưng ta phải nói với con là một ham muốn như vậy không bao giờ dẫn đến nghiện ngập. Không ai có mong muốn say túy lúy rồi thức dậy với cơn đau đầu, hay lãng phi đời mình trong nghiện ngập. Vì vậy, nếu con uống rượu vì lòng ham muốn, con sẽ uống chừng mực.

Một khi con vượt qua lằn ranh vi tế giữa việc thưởng thức rượu và nghiện rượu, con có thể chắc chắn là con không còn đi theo một ham muốn đích thực ở bên trong nữa. Thay vào đó, dòng sống của con đang bị lợi dụng bởi những thế lực của thế gian muốn ngăn cản sự phát triển tâm linh của con.

Một ham muốn đích thực là một ham muốn có thể thỏa mãn. Con có thể cảm thấy thoả thuê, no đủ, khi con thưởng thức rượu trong một bữa cơm mà không bị xỉn. Và ham muốn này cũng có thể thỏa mãn trong dài hạn bằng cách vĩnh viễn bỏ lại mọi ham muốn uống rượu một khi con đã ngộ ra là việc gìn giữ khả năng tâm linh cho nhậy bén quan trọng hơn là việc hưởng thụ những thú vui giác quan.

Điều ta muốn nói là ở một mức nào đó trên đường phát triển của dòng sống, việc thưởng thức rượu một cách chừng mực có thể chấp nhận được. Nhưng khi dòng sống trưởng thành hơn, điều tự nhiên là nó sẽ bắt đầu tập trung chú ý nhiều hơn vào thế giới tâm linh. Và khi làm vậy, nó sẽ buông bỏ một cách tự nhiên mọi ham muốn dùng rượu.

Nguyên nhân tâm linh của béo phì

Hỏi: Người béo sẽ có xuống địa ngục không? Tham ăn là gì? Con biết tham ăn là sai trái, một cái tội, nhưng một người tham ăn cụ thể là gì?


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 18/11/2012.

Một số người béo sẽ xuống địa ngục, và một số người béo sẽ lên thiên đàng. Hay nói cách khác, số cân của một người không phải là yếu tố quyết định người đó sẽ lên thiên đàng hay xuống địa ngục.

Và nhân tiện đang nói, địa ngục không phải như đa số các tín hữu đạo Cơ đốc hình dung. Địa ngục là một trạng thái tâm thức phát xuất từ ảo tưởng cho rằng người ta có thể tạo ra một nơi tách biệt khỏi Thượng đế. Vì vậy địa ngục không có thực. Nó chỉ có thực cho tới khi nào dòng sống còn tiếp tục làm tha hóa năng lượng của Thượng đế nhằm duy trì ảo tưởng rằng mình tách biệt khỏi Thượng đế.  

Ta định nghĩa tham ăn là một chứng rối loạn, là một sự mất cân bằng tâm lý nằm ở mép ranh giới với bệnh tâm thần, và có khả năng trở thành bệnh tâm thần thực thụ. Cho nên người tham ăn là một người đã mất kiểm soát việc ăn uống và không thể ngừng ăn, ngay cả khi nó tàn phá cơ thể vật lý của mình.

Ngược với kiến thức thông thường, bệnh béo phì hay tham ăn không phải là một tình trạng di truyền, mặc dù một người có thể có khuynh hướng béo phì do di truyền. Tất cả mọi sự xảy ra trong cơ thể vật lý đều có một đối tác tâm lý, vì thế tham ăn cũng có một nguyên nhân tâm lý. Có hai lý do chính khiến một người có xu hướng ăn quá nhiều.

Một lý do là vì người đó mang những vết thương tình cảm và vì vậy cảm thấy mình có nhược điểm dễ bị ngoài đời tấn công. Trong một nỗ lực của tiềm thức nhằm cách ly bản thân khỏi thế gian, dòng sống thầm mong mình lên cân trong tiềm thức. Thêm cân tạo ra một lớp cách nhiệt và trong tiềm thức dòng sống cảm thấy an toàn. Điều này khiến cho dòng sống đó cảm thấy như mình có thể chui vào trong vỏ của mình và ẩn nấp khỏi thế gian.  

Dạng béo phì này, hay tham ăn, có thể được khắc phục qua việc trị liệu tâm lý, qua những hình thức trị liệu truyền thống, hoặc một số liệu pháp mới vừa xuất hiện trong mấy thập niên qua. Nếu nỗ lực một cách nghiêm túc, bệnh nhân có thể khắc phục ý muốn cách ly bản thân với thế giới, dẫn đến sự giảm cân đáng kể. Một kết quả khác là chế độ ăn uống sẽ lành mạnh hơn, hỗ trợ cho tiến trình giảm cân.     

Tuy nhiên, những trường hợp tham ăn nghiêm trọng là một hình thức nghiện ngập. Như bất cứ bệnh nghiện hóa học nào khác, nó rất khó bỏ. Một lần nữa, một bệnh nghiện, ngay cả hóa học, cũng không khởi đầu do một nguyên nhân vật lý mà một nguyên nhân tâm lý, và khi bệnh nghiện hóa học đã bám chắc thì nó mới tràn xuống cơ thể vật lý.  

Trong bệnh tham ăn, nó bắt đầu với mong muốn được bảo vệ như ta vừa mô tả ở trên. Tuy nhiên trong những trường hợp nghiêm trọng, nó không chỉ là dòng sống mang vết thương tâm lý. Điều có thể xảy ra là những vết thương tâm lý này đã khiến cho dòng sống kéo hút những tà thể ở bên ngoài, có thể dưới dạng những hồn không xác – tức là những người đã qua đời nhưng dòng sống chưa bước vào cõi ánh sáng như hầu hết các dòng sống khác. Con có thể tìm thấy một số cuốn sách mô tả hiện tượng này, như một số sách về các trải nghiệm cận tử (near-death experiences). Dòng sống cũng có thể bị ám bởi một tà thể ác ý, chẳng hạn như một con quỷ.  

Đối với những người mắc bệnh tham ăn trầm trọng, hay béo phì trầm trọng, ta khuyên họ nên tìm hiểu hiện tượng này một cách sâu xa và khách quan, và áp dụng những kỹ thuật đúng đắn để khắc phục mọi sự can thiệp từ bên ngoài cũng như những vết thương của mình. Việc này gồm có cả việc bảo vệ tâm linh, như được trình bày trong trang Hộp Dụng cụ.