Con không thể vượt qua tự ngã tức khắc, nhưng con có thể ngừng đồng hóa với nó

Hỏi: Trong tâm ý thức điều khiển mọi thứ, làm thế nào chúng con có thể hướng cho nó luôn ở trong Tâm Thượng đế và luôn là cá thể đó của Thượng đế?


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 15/11/2012.

Tất cả khởi đầu với sự nhìn nhận rằng con là một sinh thể tự nhận biết có ý chí tự quyết, có quyền tự do chọn lựa bản sắc mà con tự đồng hóa. Sau đó con phải tỉnh thức xem con hướng sự chú ý của con về đâu. Một lần nữa, điều này được đề cập chi tiết hơn trong sách của Mẹ Mary. Khái niệm mà Mẹ Mary giảng dạy là cái Ta Biết cư ngụ trong một quả cầu, trong bình chứa cái ta. Trong bình chứa này có Hiện diện TA LÀ của con, và khi bản thân con được sinh tạo lần đầu tiên, chỉ có Hiện diện TA LÀ và cái Ta Biết trong bình chứa cái ta đó của con.

Nhưng khi con thử nghiệm với tâm thức nhị nguyên, con cho phép một số phần tử có rung động thấp hơn, những phần tử nhị nguyên, xâm nhập vào bình chứa cái ta. Và lần hồi, qua nhiều kiếp sống, con đã xây dựng một ý thức bản ngã sinh diệt chống đối lại – hay có vẻ chống đối lại – Hiện diện TA LÀ của con. Đây là cái mà chúng ta cũng gọi là tự ngã.

Ngã sinh tử này được tạo bằng những quyết định mà con đã lấy, những tin tưởng mà con đã chấp nhận, và rất nhiều tin tưởng trong số đó là về bản thân con. Con có thể tin rằng con là một người tội lỗi. Con có thể tin rằng con là một con người sinh tử sẽ qua đời khi thể xác vật lý của con chết đi. Con có thể tin rằng con được làm chuyện này mà không được làm chuyện khác. Con tin rằng con không thể liên lạc trực tiếp với Thượng đế trong tim con mà cần đến những lãnh đạo vỏ ngoài của giáo hội, hay bất kỳ một tin tưởng nhị nguyên nào khác.

Khi những tin tưởng này xâm nhập vào quả cầu của cái ta, chúng bắt đầu hình thành một lực hút kéo cái Ta Biết xuống. Nó lôi kéo sự chú ý của con. Nó gần giống như trọng lực của quả đất ngăn cản con bay bổng lên không trung mà lại kéo con xuống đất. Tương tự như vậy, tâm con bị lôi kéo bởi lực hút của tự ngã đã nhập vào quả cầu cái ta của con. Khi nào ngã sinh tử này còn ở lại trong đó, nó sẽ còn khả năng lôi kéo chú ý của con, và đó là vì sao ý tưởng của con luôn bị kéo ngược trở về những thói quen, những khuôn nếp suy nghĩ cũ. Và có vẻ như dù con có làm gì đi nữa, con cũng không thể loại bỏ được chúng, và chúng tiếp tục lôi kéo con xuống.       

Khi con sử dụng những dụng cụ tâm linh thích hợp, con có khả năng dần dần loại bỏ ngã sinh tử, và điều này sẽ giảm bớt lực hút của nó. Nhưng một khi con hiểu rõ phương trình của ngã sinh tử – tức nó là một ảnh hưởng ngoại lai trong quả cầu cái ta, và cái Ta Biết có khả năng ngừng tự đồng hóa với ngã đó – thì con đã bước một bước rất dài để tránh bị kéo trở lại những khuôn nếp cũ này.

Khi con sử dụng các bài chú và bài thỉnh, hay khi con giải quyết những vấn đề trong tâm lý con qua các dụng cụ khác, con sẽ lần hồi giảm thiểu lực hút cho đến khi nó chỉ còn là một tiếng ồn ào ở hậu cảnh. Tiếng ồn này có thể sẽ tồn tại một thời gian, nhưng rốt cuộc con sẽ đạt tới một điểm khi ông hoàng của thế gian này cứ việc xông tới nhưng y không thể nắm được gì của con nữa bởi vì ngã sinh tử đã chết.

Tuy nhiên, ý tưởng chủ yếu ở đây là cái Ta Biết không phải là ngã sinh tử. Chính nó đã tạo ra ngã sinh tử và nó không thể trong phút chốc loại bỏ tự ngã, bởi vì con đã làm vậy trong một thời gian rất dài, và những quyết định mà con đã lấy cần phải được thay thế bằng những quyết định tốt hơn.

Nhưng con có thể trong phút chốc ngừng đồng hóa với ngã sinh tử đó. Khi con lấy quyết định này, ngã sinh tử sẽ mất hẳn quyền lực trên con, và ngay cả khi nó lôi kéo con, con có thể lập tức nhận diện nó và nói: “Ồ, đó chỉ là cái ngã sinh tử, đó chỉ là tự ngã. Tôi quyết định không đồng hóa với nó. Tôi tách khỏi tâm thức đó và tôi nâng sự chú ý của tôi lên Hiện diện TA LÀ, lên Cha tôi ở thiên đàng.”