Hỏi: Tại sao trong các mục bình luận, chẳng hạn như trên các diễn đàn internet hay trang mạng hay Facebook, nhiều người lại cảm thấy mình bị đe dọa về mặt lý trí khi nói chuyện với người khác? Con cũng hiểu đây là phản ứng của tự ngã, là những cái ngã tách biệt đang phản ứng với nhau. Tuy nhiên con xìn thày – bất kỳ vị chân sư nào cũng được – nói rộng hơn về đề tài này. Đâu là cơ chế tâm lý ở đây? Điều gì xảy ra ở mức thể lý trí khi người ta nói chuyện với nhau? Và làm thế nào họ gửi năng lượng cho nhau khi họ nói chuyện với nhau qua thể trí?
Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Estonia năm 2019. Đăng ngày 18/12/2019.
Mạng internet đã tạo ra cơ hội mới cho con người. Con thấy là trước khi có internet, phần lớn mọi người chỉ giao tiếp giới hạn với những ai mình gặp tận mặt hay tiếp xúc trong vật lý. Bây giờ cơ hội mở ra để con có thể ngồi trước máy tính, vào xem một trang web nào đó và nhìn người khác phát biểu quan điểm của họ. Và chính con cũng có thể gõ một vài câu để bày tỏ quan điểm của con. Thậm chí con còn có thể làm vậy một cách dường như nặc danh vì con không trực diện với những người kia.
Nếu con muốn nhìn sự thể này một cách tích cực, con có thể nói là nó cho người ta cơ hội tương tác với nhiều người hơn so với việc gặp tận mặt, có nghĩa là họ thật sự có cơ hội nhận được nhiều phản hồi hơn về ý kiến của mình, về cách cư xử của mình, về cách mình diễn đạt hay quan hệ với người khác. Chúng ta có thể nói, cơ hội tích cực ở đây là họ sẽ kinh qua một giai đoạn bày tỏ bất cứ gì họ muốn bày tỏ rồi nhận được phản hồi. Tất cả đều dựa trên tự ngã và được một số ngã tách biệt phát động, đun đẩy.
Nhưng có thể rốt cuộc sẽ tới một điểm – và đối với nhiều người, điểm này đã tới rồi – khi con chán ứ chuyện này. Giống như con đã bày tỏ tất cả những gì con muốn bày tỏ, con đã phơi ra hết cả rồi, và bây giờ con nhìn vào chuyện đó và nói: “Nhưng thật sự đây không phải là con người mà tôi là. Điều này không thực sự phản ánh con người mà tôi là. Cho nên tôi sẽ đi tìm một cách tương tác nào khác, trưởng thành hơn, với người chung quanh.”
Con cũng có thể nhìn sự thể này một cách không mấy tích cực và thấy rằng tất cả những gì con làm đều được làm với năng lượng, cho nên lẽ tự nhiên, ai nấy sẽ phóng năng lượng của mình để tạo dựng và nuôi béo những con quái vật trong tâm thức tập thể. Và đây là trường hợp một số diễn đàn internet nơi hầu hết các tham dự viên đều bị những con quái vật tập thể đó chiếm lấy tâm trí. Đơn giản mà nói, quái vật chỉ muốn mọi người xung đột, cãi vã với nhau hầu chúng có thể đánh cắp năng lượng của họ mà thôi.
Con có thể nói, tiềm năng tích cực của sự thể này là, bằng cách trao cho mọi người quyền tự do phát biểu bất cứ gì họ muốn, thì cuối cùng họ sẽ kinh qua và vượt lên trên nguyên tiến trình đó. Tuy nhiên, một khi họ đã bị các tà thể và quỷ dữ đó đánh bẫy, thì nó trở thành giống như một cơn nghiện. Nó biến thành một vòng xoáy bất tận mà họ không tài nào thoát ra được. Họ cảm thấy bắt buộc phải lên diễn đàn, phải thoả mãn cơn ghiền mỗi ngày hay thậm chí nhiều lần mỗi ngày ngay cả khi họ đang lái xe. Họ phải gửi bài đăng lên cho bằng được cho dù làm như vậy sẽ nguy hiểm cho tính mạng họ. Cho nên đó là phần không mấy tích cực trong vấn đề này, nhưng một lần nữa, con làm gì được đây?
Tiềm năng tích cực của internet là mọi người có thể kết nối với khắp mọi nơi trên thế giới từ nhiều vùng khác nhau và nhiều nền văn hóa khác nhau. Và điều này mang tiềm năng giảm thiểu những khác biệt giữa con người. Ai nấy thấy được là con người cho dù ở nơi đâu cũng có những điểm tương đồng, có cùng một tâm lý cơ bản, cùng cách nhìn cơ bản về cuộc sống. Và điều này có thể tạo ra một tinh thần kết hợp rộng lớn hơn.
Nhưng tất nhiên, các thế lực bóng tối sẽ làm tất cả những gì chúng có thể để chống lại tiềm năng đó, và đó là tại sao chúng đã xâm chiếm tâm trí của một số người khiến họ bắt đầu làm chuyện gọi là troll [troll là hành vi gây rối, làm xáo trộn, phá vỡ các quy tắc hành xử trong các cộng đồng mạng]. Rất nhiều người trong số đó bị ghiền chuyện này và tâm trí họ hoàn toàn bị nó chiếm lĩnh. Và câu hỏi đặt ra là đến bao giờ họ mới cảm thấy đủ cho bằng được? Đến bao giờ những con quỷ đó mới cảm thấy chúng đã đánh cắp đủ năng lượng của người khác? Có thể là cho tới khi những người troll đó bị cạn kiệt năng lượng đến độ – giống như người ta thường nói về các loại ghiền khác – họ chạm tới đáy tận cùng và thấy rằng họ đơn giản không thể tiếp tục như vậy được nữa.
Là một người tâm linh tỉnh thức hơn, điều con có thể làm được là con thử cảm nhận năng lượng đó bằng trực giác của con. Và nếu con cảm thấy đó là năng lượng rất thấp – khi tất cả chỉ là xung đột, tất cả chỉ là luân xa rối dương (solar plexus) và mọi người chỉ lo đổ lỗi cho nhau với những phát biểu vô cùng tiêu cực về nhau – thì con chỉ cần lánh xa khỏi diễn đàn đó, rút lui khỏi đó, và không bỏ chút năng lượng nào của con vào đó. Con sẽ có thể tìm kiếm những loại diễn đàn khác, vì hiển nhiên ai nấy đều có nhu cầu tạo ra những diễn đàn không hoạt động ở tầng cấp tệ hại đó.
Con sẽ thấy là ở một mức độ nào đó, những chuyện như vậy đang hiện diện trên internet đã bị hiện tượng troll kéo thấp xuống tới mức không một người bình thường nào sẽ muốn tham gia vào đó. Nhưng điều này có nghĩa là có sự mong mỏi tạo ra một hình thức internet khác hơn, nơi ai nấy con thể giao tiếp với nhau ở mức cao hơn. Và một trong những cách để thực hiện điều này là tạo ra một mạng internet hay một diễn đàn nơi người tham dự không còn ẩn danh, nơi mọi người phải đăng ký và chứng thực danh tính của mình – con đăng ký với hình chụp của con và do đó con nhận lãnh trách nhiệm về những gì con phát biểu, y hệt như khi con nói chuyện tận mặt với một ai đó.
Đang có một nhu cầu tạo ra một hệ thống như vậy, và ngay bây giờ đã có một số sáng kiến đang đi về hướng đó, nhưng với thời gian, điều này sẽ ngày càng trở thành cần thiết hơn khi mọi người thấy được nhu cầu tìm ra một con đường văn minh và nhân bản hơn để tương tác trên internet.