Khác biệt giữa cái Ta Ki-tô và Hiện diện TA LÀ

Hỏi: Khi tu tập về viễn kiến và hòa điệu nội tâm, làm thế nào biết được sự khác biệt giữa cái ta Ki-tô và Hiện diện TA LÀ? Con hiểu rằng cái ta Ki-tô là trung gian giữa phàm ngã và Hiện diện TA LÀ. Một số người xem cái ta Ki-tô là cái ta cao hơn. Điều này có đúng không? Và nếu vậy thì chúng con gọi Hiện diện TA LÀ là gì, cái Ta Thượng đế? Xin thày vui lòng giúp con rõ hơn về hai khai niệm này.


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 15/11/2012.

Sẽ chính xác nếu con gọi cái ta Ki-tô của con là cái ta cao hơn (higher self) và Hiện diện TA LÀ của con là cái ta Thượng đế (God self) hoặc cái ta tâm linh (spiritual self).

Khi cha mẹ tâm linh của con tạo ra dòng sống của con, các vị ấy tạo ra Hiện diện TA LÀ của con. Đây là thành phần của con neo trụ cái cá thể độc đáo mà cha mẹ tâm linh của con đã phú cho con. Nó có tên là Hiện diện TA LÀ vì nó neo trụ cá thể của con và tạo nên sinh thể mà con là.

Hiện diện TA LÀ của con có thể được xem là ngọn lửa tâm linh của con, nhưng nó giống một ngọn lửa điện tử hơn là một ngọn lửa bình thường. Ngọn lửa Thượng đế của con có một cấu trúc độc nhất tương tự như một tinh thể (crystal), duy nó không được tạo bằng vật chất mà bằng năng lượng rung động nhịp nhàng. Khi ánh sáng thanh khiết của Thượng đế chiếu xuyên qua cấu trúc tinh thể của ngọn lửa Thượng đế, nó được cá thể độc đáo của con tô màu và uốn nắn. Tiến trình này không làm suy giảm phẩm chất của ánh sáng Thượng đế mà chỉ khiến ánh sáng đó mang cá thể.

Hiện diện TA LÀ của con luôn luôn neo trụ nơi các tầng cao của cõi tâm linh. Từ mức của Hiện diện TA LÀ, con có khả năng trải nghiệm các cõi thấp hơn, kể cả thế giới vật chất, với tư cách một đấng quan sát từ ngoài. Tuy nhiên, đa số dòng sống do Thượng đế tạo ra không chỉ bằng lòng quan sát suông cuộc sống từ bên ngoài mà lại cũng muốn trải nghiệm cuộc sống từ bên trong. Thật ra, đó là lý do tại sao Thượng đế đã tạo ra những cá thể từ chính bản thể của ngài. Thượng đế mong muốn trải nghiệm tạo vật của ngài từ bên trong, ngài muốn tham gia vào tiến trình sáng tạo thế giới và bành trướng thế giới đó từ bên trong. Ngài làm vậy qua trung gian những đứa con của ngài.

Đã có một thời điểm khi Hiện diện TA LÀ của con quyết định đi xuống một tầng thấp hơn của tạo vật Thượng đế và trải nghiệm cuộc sống ở tầng mức này. Để thực hiện điều đó, Hiện diện tạo ra một phần nối dài của chính nó, mà chúng tôi gọi là cái Ta Biết. Sau đó cái Ta Biết tạo ra cái mà nhiều người gọi là linh hồn, nhưng chúng tôi ưa gọi là cỗ xe 4 lớp, hay cỗ xe linh hồn. Đây chính là phương tiện mà cái Ta Biết sử dụng để tương tác với xác thân vật lý.

Nhiều dòng sống đã đi xuống các tầng thấp hơn của cõi tâm linh và vẫn còn ngụ ở đó. Tuy nhiên một số dòng sống can đảm đã quyết định bước xuống cõi thấp nhất mà Thượng đế đã tạo ra, tức là vũ trụ vật chất. Khi con đi vào cõi vật chất, con cũng bước vào một cõi với rung động thấp hơn cõi tâm linh. Trên cõi tâm linh, thật là dễ nhìn thấy tất cả mọi thứ đều bắt nguồn từ một thực tại cao hơn. Nhưng vì cõi vật chất là phần tạo dựng chót hết của Thượng đế, nó chưa được nâng lên một độ rung đủ cao để nhìn thấy năng lượng vật chất cũng là một phần nối dài của Thượng đế. Vì vậy khi dòng sống đi xuống cõi vật chất, y có nguy cơ quên mất nguồn gốc tâm linh của mình.

Một dòng sống trong cõi vật chất sẽ chỉ có thể nhớ lại nguồn gốc tâm linh qua một kinh nghiệm nội tâm trực tiếp, bởi vì nơi thế giới bên ngoài thật sự chẳng có gì để nhắc lại cho y cái thực tại tâm linh nằm đằng sau vỏ ngoài vật chất. Kinh nghiệm này chỉ có thể xảy ra khi cái Ta Biết bước ra ngoài cỗ xe 4 lớp của nó và chứng nghiệm trực tiếp rằng nó là sự nhận biết thuần khiết, và như thế nó nhận ra là nó không hề là cỗ xe thấp kém.

Như được giải thích suốt trang mạng này, quả thật là nhiều dòng sống đã đi xuống một trạng thái tâm thức thấp hơn, và nơi đó họ đã quên mất nguồn cội tâm linh của mình. Để giup cho họ khỏi bị lạc đường, các chân sư thăng thiên đã phái xuống cho mỗi dòng sống môt vị trung gian, một vị thày, một vị an ủi, và đây là cái ta Ki-tô. Cái ta Ki-tô có thể được xem như một thiên thần được đặc nhiệm với mỗi con người để giúp con nối kết lại với Hiện diện Ta Là trong sự ý thức. Nói cách khác, cái ta Ki-tô không là một thành phần của dòng sống của con ở khởi đầu. Cái ta Ki-tô là một vị trợ giúp đến với con từ ngoài, và sinh thể đó có một cá tính (personality) lẫn một cá thể (individuality) khác với cái cá thể trụ neo nơi Hiện diện Ta Là của con. Hiển nhiên, cái ta Ki-tô tương hợp với cá thể của con nhưng nó không hoàn toàn giống y hệt.

Khi con bắt đầu đạt được sự hòa điệu nội tâm, trước tiên con sẽ hòa điệu với cái ta Ki-tô của con. Lúc đầu, con sẽ trải nghiệm dưới dạng những sáng ngộ trực giác. Trực giác thường đến như khi con đang đọc một quyển sách và cảm nhận có điều gì rất đúng áp dụng cho con. Khi sự hòa điệu này ngày càng rõ rệt hơn, con sẽ nghe thấy – hay cảm thấy – giọng nói nhỏ nhẹ, tĩnh lặng của cái ta Ki-tô trong tim con. Đây không phải là một giọng nói vật lý mà tai nghe thấy được, mà là một giọng nói nội tâm. Nhưng con vẫn sẽ nhận ra đó là một giọng nói thì thầm với con đến từ ngoài tâm ý thức của con.

Khi con tăng trưởng trên đường tu tâm linh, con sẽ bước qua tiến trình gọi là lễ thành hôn thần bí gọi là giả kim (alchemical marriage) mà qua đó con đạt được sự kết hợp tâm linh với cái ta Ki-tô của con. Tuy nhiên, cái ta Ki-tô này vẫn tách biệt khỏi con, y như trong hôn nhân, người phối ngẫu của con vẫn không phải là con tuy rằng con có thể đạt được một mức kết hợp cao độ.

Tự thân cái ta Ki-tô có khả năng hướng dẫn con, hoặc nó có thể trao truyền cho con những hướng dẫn từ Hiện diện TA LÀ. Có thể nói, cái ta Ki-tô đóng vai trò một vị dịch thuật các chỉ dẫn từ Hiện diện mà ngoại tâm của con không thể nghe thấy hay hiểu được trực tiếp. Và như vậy khi sự hiệp thông của con ngày càng sắc bén, con sẽ có khả năng nhận diện một chỉ đạo đến từ cái ta Ki-tô hay là từ Hiện diện. Điều này sẽ cho con cảm nhận là con đang nghe thấy giọng nói của chính Hiện diện TA LÀ.

Khi con bước lên những tầng cao hơn trên đường tu, rốt cuộc con sẽ đạt tới sự hòa điệu trực tiếp với Hiện diện TA LÀ của con. Nhiều người đã đạt được một mức hoà điệu nào đó với Hiện diện, nhưng hầu hết không nhận diện ra đó là gì. Một lý do là vì việc nhận diện giọng nói của cái ta Ki-tô khá dễ dàng bởi vì giọng nói đó đến từ bên ngoài con. Nhưng sự hoà điệu với Hiện diện TA LÀ không phải là một giọng nói đến từ ngoài. Hiện diện TA LÀ không ở ngoài con và cũng không khác gì với con, ví nó chính là con đó. Nó là cái Ta của con.

Cũng có thể nói rằng con không thể nhận được sự giao tiếp trực tiếp từ Hiện diện TA LÀ bởi vì khi nói đến giao tiếp thì phải có sự ngăn cách. Để bắt được liên lạc với Hiện diện, con phải buông bỏ và vượt qua ý niệm bản sắc sinh diệt của con. Con từ bỏ cái cá tính vỏ ngoài đã được tạo dựng suốt bao nhiêu kiếp đầu thai trong vũ trụ vật chất. Con khắc phục ý niệm ngăn cách hầu con có thể bắt đầu tự đồng hóa với Hiện diện. Và như vậy, Hiện diện bây giờ có khả năng hành động xuyên qua con. Trong nghĩa đen, con trở thành Hiện diện hoạt động trong thế gian. Và khi đó con có thể nói: “Ta và Cha ta là một”. Khi con chứng đạt sự hợp nhất này, con thật sự không còn giao tiếp với Hiện diện nữa, bởi vì con chính là Hiện diện đó.

Cũng có thể nói là khi cái ta Ki-tô hướng dẫn con, con trải nghiệm chuyện đó như một cái gì đến từ ngoài, và con phải lấy quyết định là liệu con sẽ nghe theo lời hướng dẫn đó hay không. Nhưng xung lực đến từ Hiện diện TA LÀ thì không có nguồn gốc ở ngoài con, và do đó không còn chỗ nào để mà con lấy quyết định. Nghĩa là giữa con và cái ta Ki-tô có một khoảng cách, nhưng giữa con và Hiện diện TA LÀ thì không có khoảng cách nào cả. Con không thể quyết định là con sẽ nghe theo giọng nói của Hiện diện hay không, mà con chỉ có thể là, hoăc không là, Hiện diện TA LÀ trong hành động mà thôi. Để là Hiện diện trong hành động, con phải dâng hiến ý chí của tự ngã và của cá tính vỏ ngoài cho ý chí cao hơn của cái Ta Thượng đế của con. Con phải quyết định con thực sự là gì, thay vì quyết định xem cái tâm vỏ ngoài của con nghĩ con là gì.

Ta cũng biết những lời này sẽ rất khó hiểu bằng trí thức, và lý do là vì trí thức luôn luôn suy nghĩ một cách đường thẳng. Vì thế mà nó muốn nhìn thấy một sự ngăn cách hoặc một khoảng cách giữa dòng sống của con và Hiện diện TA LÀ của con. Khi nào con còn tư duy đường thẳng và còn suy luận trong hướng tách biệt, con sẽ gặp trở ngại trong việc hiệp thông với Hiên diện của con. Con cần tư duy theo một lối khác, và nhìn thấy dòng sống và Hiện diện của con không hề tách biệt trong không gian. Dòng sống của con phần nào giống như một làn sóng không thể tách rởi khỏi đại dương bởi vì nó giản dị chỉ là một sự biểu hiện của đại dương.