Bài giảng của chân sư thăng thiên Serapis Bey qua trung gian Kim Michaels, ngày 6/1/2016.
Thày là chân sư thăng thiên Serapis Bey. Giờ đây chúng ta đã vượt qua một khúc ngoặt quan trọng trong đường hướng quyển sách này cũng như khóa tu mà con đang theo học với thày là Thượng sư của Tia sáng thứ Tư. Như thày đã nói trong bài giảng trước, con đã đạt tới điểm chấp nhận thày nhiều hơn như là một vị hỗ trợ cho con. Con đang sử dụng động lực nội tâm riêng của con để bước chân trên đường tu. Thày không cần đưa ra điều gì để con đáp ứng hay phản ứng lại. Các thày cần theo động lực của con, và thày chỉ đơn giản tạo điều kiện cho con tự mình khám phá những gì sẽ nâng con lên cao hơn trên đường tu.
Bây giờ chúng ta đã đến tầng mức nơi con đối mặt với sự phối hợp giữa Tia thứ Tư của Thuần khiết với Tia thứ Năm, thường được gọi là tia của viễn quan hay tia chữa lành. Lẽ tự nhiên, hai cách gọi này có liên hệ với nhau. Tại sao con cần được chữa lành? Vì con không toàn vẹn. Tại sao con không toàn vẹn? Phải, vì con có một viễn quan méo mó hay hạn chế, con không có một viễn quan toàn vẹn. Hiển nhiên, việc làm sạch viễn quan là chìa khóa để chữa lành vì đó là chìa khóa để tăng triển. Tia thứ Năm, tất nhiên, cũng là tia của sự thị hiện, sự biến hóa thành vật chất, khi con sử dụng viễn quan của mình để tạo ra thay đổi trong thế giới vật chất.
Khi con đến được mức này và con mong muốn làm sạch viễn quan, thày sẽ dẫn con đi qua một loạt bước cụ thể trong các thể thanh cao hơn của con. Điều thày sẽ làm trong bài giảng này là đưa con qua một loạt bước trong tâm ý thức để giúp con hòa điệu vào bên trong, và con cũng vượt qua khai ngộ tại khóa nhập thất của thày. Như vậy con có thể vượt qua khai ngộ một cách ý thức và neo chặt bài học trong tâm ý thức cũng như trong ba thể cao hơn.
12.1. Sa nhân bóp méo viễn quan như thế nào
Điều đầu tiên thày muốn trình bày cho con là khái niệm về cách sa nhân đã và đang sử dụng viễn kiến. Dĩ nhiên, con sẽ thấy là trong thế giới có một số ý tưởng nhắm vào việc giới hạn viễn quan của con người, bóp méo hay hướng dẫn viễn quan đó theo một đường rày nhất định, vào một ngõ cụt như chúng ta có thể nói. Thày đã có giảng là có những ý tưởng được gài sẵn một cái móc năng lượng, nhưng thường khi những ý tưởng này hình thành một phin lọc. Nếu con muốn một minh họa, con có thể hình dung trước mắt con một dụng cụ giống như cái kính vạn hoa.
Con biết là kính vạn hoa có nhiều mảnh kính bên trong với những hạt thủy tinh. Ánh sáng rọi vào sẽ khoác màu sắc của thủy tinh, và khi hạt thủy tinh thay đổi vị trí, nhiều mẫu hình khác nhau được hình thành. Những ý tưởng do sa nhân tạo ra cũng tương tự như những mảnh kính trong kính vạn hoa bóp méo cái nhìn của con.
Con cũng biết là bình thường con không thể nhìn xuyên qua kính vạn hoa, con không thể nhìn thấy bất cứ gì ở đầu bên kia. Điều thày mong muốn con nhận ra ở đây là ba thể cao hơn của con – bản sắc thể, trí thể, cảm thể – hình thành một loại kính vạn hoa.
Kính vạn hoa khác biệt thế nào so với ống nhòm? Nếu kính vạn hoa hoàn toàn không còn mẫu hình nào do kính màu tạo ra, thì con sẽ thấy rõ thế giới vật chất ra sao. Nhưng vì con có một số mẫu hình đủ màu trong ba thể cao, tầm nhìn của con bị hạn chế và bóp méo – nó bị tô màu bởi những ý tưởng mà con cầm giữ. Sa nhân vô cùng năng nổ và hung hãn khi chúng đề xướng các ý tưởng này; chúng không ngừng tìm đủ mọi cách để khiến cho mọi người tin vào đó. Điều thày muốn lưu ý con ở đây là công việc của sa nhân dễ dàng hơn con tưởng rất nhiều.
Nếu sa nhân có thể đưa con đi quá một cái gò nhất định thì chúng sẽ không phải lo lắng gì về con nữa. Khi đó, tâm con sẽ biến thành một vòng tròn khép kín, một xoắn ốc gây giới hạn cứ tự nó lớn mãi, một vòng xoáy hướng hạ. Sa nhân sẽ không cần giới hạn viễn kiến của con nữa, vì một khi chúng đã đưa con quá cái gò đó thì chính con sẽ tự hạn chế viễn kiến của con.
12.2. Mục đích việc mở rộng ý niệm bản ngã
Chuyện đó xảy ra như thế nào? Để thày giải thích cho con một khía cạnh trong cách vận hành của vũ trụ vật chất. Con hiểu con là một đốm lửa tánh linh, là một sinh thể tâm linh. Các thày có giảng là cái đi xuống thể xác vật lý như phần nối dài của Hiện diện TA LÀ, là cái Ta Biết. Các thày cũng có nói đó là sự nhận biết thuần khiết, nghĩa là tự thân nó không chứa đựng bất kỳ giới hạn cố hữu nào. Con có thể khoác lấy bất kỳ vai trò nào mà con muốn trong vũ trụ vật chất, nhưng con cũng có thể thoát ra khỏi vai trò đó vì cái Ta Biết không bị vai trò biến đổi. Điều này được minh họa qua hình ảnh kính vạn hoa-ống nhòm. Cái Ta Biết không bị những tấm kính màu trong kính vạn hóa biến đổi. Cái nhìn của nó thay đổi nhưng cái Ta Biết thì tự nó không thay đổi. Do đó, con có thể gỡ mấy tấm kính đó ra và khiến cho cái nhìn của con được rõ ràng, tinh khiết bất cứ lúc nào.
Mục đích của vũ trụ vật chất là Tánh linh – mà con có thể gọi là Thượng đế hay Đấng Sáng tạo nếu con thích, hay con cũng có thể gọi là một sinh thể thăng thiên nơi cõi thăng thiên – nhìn vào bầu cõi chưa thăng thiên này và gửi xuống đó một phần nối dài của mình. Mục đích là để cho phần nối dài đó khởi sự với một ý niệm bản ngã vô cùng hạn hẹp, vô cùng cục bộ. Rồi qua tương tác với thế giới vật chất, phần nối dài đó sẽ mở rộng ý niệm bản ngã cho đến khi nó đạt tới điểm nó có thể thăng lên khỏi bầu cõi chưa thăng thiên và trở thành một chân sư thăng thiên.
Từ điểm đó, con có thể tiếp tục vươn lên những mức tâm thức cao hơn nữa, xuyên qua các bầu cõi thăng thiên trước đây để lên tới tận tâm thức của Đấng Sáng tạo. Khi con đạt đến tâm thức Đấng Sáng tạo, bấy giờ con sẽ có cùng khả năng nhận biết như Đấng Sáng tạo của con, ở cùng mức nhận biết và sáng tạo. Vì con đã không được sinh tạo ở mức này mà đã kinh qua toàn bộ tiến trình tăng trưởng tuần tự đó, con đem theo một kinh nghiệm lớn hơn hẳn, một nhận biết lớn hơn hẳn về cách biểu đạt sự sáng tạo của mình. Điều này có nghĩa là con được trang bị đầy đủ hơn rất nhiều để tạo dựng thế giới của con so với khi con chưa kinh qua tiến trình đó.
Nếu con đã được sinh tạo như một tờ giấy trắng, thì con đã phải thử nghiệm các khả năng sáng tạo của mình và đã có thể lầm lỗi. Điều minh triết ở đây là vì con đã khởi sự với khả năng sáng tạo hạn hẹp hơn hẳn so với Đấng Sáng tạo, cho nên các lỗi lầm của con cũng giới hạn và dễ khắc phục hơn. Khi thày nói “lỗi lầm”, tất nhiên thày đang dùng một từ mà con quen thuộc. Nhìn từ tâm thức thăng thiên, các thày không xem đó là lỗi lầm mà chỉ là những thử nghiệm đã không biểu đạt được trọn vẹn sinh thể mà con là. Điều này tất nhiên cũng áp dụng cho con trong thế giới vật chất. Đó là tại sao các thày không lên án con, và ý niệm xấu hổ và kết tội là do sa nhân đẻ ra.
12.3. Căn bản cho một tầm nhìn giới hạn
Khi con lần đầu tiên đi xuống như một sinh thể tân lập trong một bầu cõi chưa thăng thiên, con có một ý niệm bản ngã vô cùng cục bộ. Ở điểm này, như câu thành ngữ quen thuộc, con chỉ có một hướng đi mà thôi: “Con đường duy nhất là đi lên”. Khi con có được thêm kinh nghiệm trong bầu cõi chưa thăng thiên, con lần hồi mở rộng ý niệm bản ngã. Như thày Maitreya có giải thích trong sách, sẽ tới một điểm khi con không còn cần đi theo vị thày đang trợ giúp con mở rộng ý niệm bản ngã. Sẽ tới điểm con cần trở thành tự lực, nghĩa là con cần tự mình thử nghiệm thay vì chỉ làm những gì vị thày bảo con làm.
Hiển nhiên, chính ở điểm này con phải đối diện với cuộc khai ngộ được tượng trưng bởi tâm thức nhị nguyên. Đây là khai ngộ nơi thay vì con xem mình là phần nối dài của đoàn chưởng giáo bên trên con như thày đã có trình bày trong những bài giảng trước, giờ đây con xem mình là một sinh thể cá nhân, riêng rẽ, tách biệt. Con nghĩ con đang tạo dựng quyền lực riêng của mình, trải nghiệm riêng của minh. Ai ai cũng phải đối phó với trạng thái tâm thức này ở một mức độ nào đó.
Điều này không có nghĩa là con phải bước vào đó rồi ở lại và bị lạc lối trong đó. Nhưng tất nhiên có thể một số người sẽ chọn làm như vậy. Điều này tự nó không có gì sai trái, vì đó chỉ là thêm một trải nghiệm mà thôi. Điều có thể xảy ra ở điểm này là con hình thành một ý muốn bước vào một trạng thái quên mất mình là ai, để mà từ đó lại tăng triển trở lại và nhận biết cao hơn mình là ai. Một lần nữa, chuyện này không sai trái mà chỉ là thêm một trải nghiệm mà con có thể có trong một bầu cõi chưa thăng thiên. Đây là điểm nơi con có thể đánh mất mối liên lạc ý thức với vị thày tâm linh của con, và như vậy con cũng đánh mất sự nhận biết ý thức, ý niệm bản sắc, rằng mình là một sinh thể nối kết, một thành phần của một cái gì lớn hơn bản thân mình.
Làm thế nào con có trải nghiệm đó? Như thày đã nói, con khởi đầu với một ý niệm nhận biết, một ý niệm bản ngã rất hạn hẹp, cục bộ. Con nhận biết con là thành phần của một cái gì lớn hơn, con nối kết với một cái gì đó. Con khởi sự sáng tạo trong một bầu cõi bảo bọc nơi con thường xuyên tiếp xúc với một vị thày tâm linh, có nghĩa là trong giai đoạn khởi đầu của sự tăng trưởng khả năng tự nhận biết, con mở rộng ý niệm bản ngã của con. Do đó con đạt được một ý niệm bản ngã lớn hơn là khi con bắt đầu. Con cũng có một ý niệm bản ngã lớn hơn những gì có thể được nhét vào trải nghiệm của một sinh thể tách biệt.
Làm thế nào cái Ta Biết có thể bước vào cái mà hầu hết con người trên địa cầu cảm nhận là ý niệm bản ngã bình thường để trải nghiệm nó từ bên trong – và đồng thời lại hoàn toàn tin chắc cái đó là thực? Làm thế nào con có được cảm giác thực tại đó, là cảm giác con là một sinh thể tách biệt sinh sống trong một thế giới tách biệt nơi không có kết nối trực tiếp nào với Thượng đế, hay có lẽ không có cả Thượng đế? Làm thế nào cái đó trở nên hiện thực đối với con?
Nó chỉ có thể trở thành hiện thực khi tầm nhìn của con bị giới hạn. Như thày nói, con khởi đầu với một chiếc ống nhòm, xong con đút vào trong đó một số mảnh kính đủ màu sẽ giới hạn và bóp méo cái nhìn của con. Một lần nữa, không có gì sai trái với chuyện đó. Thật ra, đó không phải là một sự sa ngã, mà chỉ đơn giản là một cách khả dĩ mở rộng khả năng tự nhận biết của con.
Điều con làm như một người đồng sáng tạo là con cố tình tự đặt mình vào một trạng thái giới hạn hầu tăng triển từ đó. Con muốn nếm mùi trải nghiệm bước vào một bầu cõi không thăng thiên, mặc vào thể xác và tâm trí của một con người trên địa cầu và, lúc đầu, bị hoàn toàn chìm đắm trong trạng thái đó. Một lần nữa, khi con làm vậy thì theo một nghĩa nào đó, con ở trong cùng tình trạng như khi con được sinh tạo lần đầu: Con đường duy nhất là đi lên. Làm người trên địa cầu là một trạng thái tâm thức hạn hẹp đến độ thật sự con chỉ có thể đi lên trong ý niệm bản ngã – ít ra là trong trạng thái nguyên thủy.
Ý định mà con có lúc ban đầu là con sẽ đi vào bản sắc của một con người, và con sẽ lần hồi khuếch trương nó ra cho tới khi con sẵn sàng thăng lên khỏi bầu cõi chưa thăng thiên. Điều thày muốn nói là trong thiết kế nguyên thủy, trong ý định ban đầu của con, con sẽ tuần tự tăng triển khả năng tự nhận biết. Con sẽ liên tục đi lên cao hơn trong tự nhận biết. Con cất bước với một tầm nhìn giới hạn nhưng con sẽ lần hồi làm sạch tầm nhìn cho tới khi con lại tự thấy mình là một phần của đoàn chưởng giáo tâm linh ở trên con.
Điều mà các sa nhân đã thêm vào kịch bản nói trên và cũng là điều chúng đã thêm vào tình trạng trên địa cầu sau khi chúng được phép đầu thai ở đây, là con có thể bị mắc kẹt vào vai trò, con mắc kẹt trong tầm nhìn hạn hẹp đó. Thay vì vươn lên một viễn quan ngày càng tinh khiết hơn một cách liên tục và tuần tự, hoặc là con bị kẹt lại ở một tầng cấp nào đó, hoặc là thậm chí con bắt đầu rơi xuống một tầm nhìn ngày càng hạn hẹp hơn nữa.
12.4. Các điều kiện hiện thời giới hạn tầm nhìn như thế nào
Khi trái đất được các Elohim sinh tạo thuở ban đầu, có rất nhiều điều kiện mà con hiện chứng kiến ở đây không thể xảy ra. Đó là vì những người đầu thai trên địa cầu vào thời đó có một tầm viễn quan cao hơn, một ý niệm bản ngã cao hơn bây giờ.
Thuở đó, không thể xảy ra chuyện con người có thể rơi xuống một ý niệm bản ngã khiến họ sẵn lòng giết người, gây chiến và sát hại hàng triệu người. Hiển nhiên chuyện này con chứng kiến ngày nay, và nó cho con thấy sa nhân đã có khả năng tạo ra cái vòng xoắn ốc hướng hạ nói trên. Điều chúng làm là phối hợp hai loại tin tưởng khác nhau.
Trước hết là ý tưởng – một ý tưởng rất tinh tế và không được tỏ lộ công khai trong hầu hết các hệ thống tín ngưỡng trên địa cầu – rằng con là một sản phẩm của thế giới vật chất, hay con bất toàn theo nhiều cách. Do đó trong bản chất, con là một sinh thể giới hạn. Con sẽ nhận thấy là khi con quyết định đi xuống bầu cõi chưa thăng thiên này lúc ban đầu, mặc dù con khoác vào một tầm nhìn vô cùng hạn hẹp về bản thân, con vẫn biết là con không bị giới hạn trong ý niệm bản ngã đó. Con vẫn biết là con có tiềm năng mở rộng nó ra. Nhưng điều con chứng kiến ngày nay trên trái đất là biết bao người tin vào ý tưởng vi tế của sa nhân là con người bị quy định bởi giới hạn này hay giới hạn nọ. Họ không thể vượt lên cao hơn, họ không đang bước chân trên một con đường sẽ nâng cao ý niệm bản ngã và thanh lọc viễn quan của họ một cách hệ thống. Hoặc họ là một kẻ tội lỗi phải trông chờ một vị cứu thế từ ngoài đến giải cứu, hoặc họ là một con thú đã tiến hóa. Quá nhiều người tin mình tự thân là giới hạn.
Lớp lừa dối thứ nhì của sa nhân là có những điều kiện trên địa cầu mà con không có cách gì thay đổi, và tự thân con bị chúng giới hạn. Điều này bây giờ có nghĩa là con người bị đặt vào một tình trạng thật lạ lùng về mặt viễn quan. Trước tiên, con tin là con không có khả năng, hay không xứng đáng nâng cao viễn quan một cách ý thức. Xong thêm vào đó, con cũng cho rằng các điều kiện hiện tại trên địa cầu không do con tạo ra, cho nên con không có cách chi thay đổi được.
Con không thể nhìn xa hơn các điều kiện hiện tại. Con không thể nhìn thấy những điều kiện cao hơn có thể là một khả năng thực tế. Viễn kiến của con trở thành một vòng xoắn ốc hướng hạ tự nó trở nên hiện thực, tự nó nuôi dưỡng cho lớn mãi. Con không thể nâng cao viễn kiến về thế gian và về chính con. Và điều này phải có nghĩa – theo lực của Mẹ, tức lực co lại – là con sẽ hạn chế con nhiều hơn nữa. Một khi con đi quá cái gò đó, con sẽ không còn mẫn cảm, không còn cởi mở đối với sự hướng dẫn trực tiếp của các chân sư thăng thiên nữa. Con trở thành mẫn cảm với Trường đời Cay đắng, và bây giờ chỉ còn vấn đề là các điều kiện của con sẽ cần bị hạn chế tới mức nào, viễn kiến của con cần bị giới hạn tới mức nào, đau khổ của con cần to lớn tới mức nào, trước khi con quyết định là chuyện này thật không ổn và do đó con cần phải thay đổi cách tiếp cận của mình.
Là một học trò tâm linh, tất nhiên con không hoàn toàn bị kẹt trong vòng xoắn ốc hướng hạ đó, vì nếu con bị kẹt như vậy thì con đã không thể theo học khóa tu này – con đã ở mức thấp hơn hẳn tầng tâm thức 48 và con đã không có hy vọng nâng mình lên cao hơn. Một lần nữa, thày hoàn toàn không chê trách con về viễn quan giới hạn hiện thời của con. Như thày có nói, vai trò của thày là giúp con, và thày không đòi hỏi con đứng ở mức cao kia – nơi con không cần thày giúp – trước khi thày trao cho con sự trợ giúp là tình thương và niềm vui của thày.
12.5. Những ý tưởng vi tế hạn chế viễn quan
Điều thày đang chỉ ra cho con là con vẫn cần phải làm sạch viễn quan cho không còn những ý tưởng rất, rất vi tế mà con đã quen chấp nhận. Điều thày hy vọng con đang bắt đầu hiểu ra, dựa trên những gì thày đã giảng cho tới giờ, là một số những ý tưởng đó vô cùng tinh tế. Có biết bao điều kiện trên địa cầu mà tuyệt đại đa số loài người không thể tưởng tượng là họ có thể đặt lại vấn đề. Con có thấy hầu hết mọi người bị giới hạn tới chừng nào hay không?
Con đã bắt đầu chất vấn ý tưởng mình là một kẻ tội lỗi hoặc một con thú tiến hóa. Con đã nhận ra là mình không phải là hai thứ đó mà là một sinh thể tâm linh. Con có tiềm năng nâng cao tâm thức, nâng cao ý niệm bản ngã của mình. Liệu con có bắt đầu cảm nhận được là chỉ vì con đã lớn lên trong một thế giới hạn chế như địa cầu, con đã dần dần chấp nhận rất nhiều điều kiện và giới hạn mà con cho là không thể chất vấn? Bây giờ con đang ở mức mà bước kế tiếp tự nhiên cho con là bắt đầu chất vấn một số thứ đó.
Ở điểm này, thày cần con bước lên một bước và nhận ra là con đã khởi sự xây dựng một ốc xoáy hướng thượng rồi. Thày có nói là hầu hết mọi người đều bị mắc kẹt trong một ốc xoáy hướng hạ giới hạn tầm nhìn và cứ tự nó lớn mãi. Sự kiện con đã bước vào con đường tâm linh và theo học khóa tu này có nghĩa là con đang xây dựng một ốc xoáy hướng thượng. Cho tới giờ, có thể con chưa vượt qua khúc rẽ khi vòng xoáy hướng thượng này trở nên hoàn toàn tự lực.
Thày không bảo là ở mức này con cần đạt tới điểm không cần đến một vị thày nữa. Hiển nhiên chúng ta đang ở ngay giữa khóa tu tự điều ngự này, và ở trên thày còn có ba vị Thượng sư nữa sẽ dẩn con đến tầng tâm thức 96. Điều thày muốn nói là có thể sẽ tới một điểm khi con nhận ra trong ý thức là con cần mở rộng viễn quan, con muốn mở rộng viễn quan, và điều này có nghĩa là con cần tra vấn những thứ mà con xem là bình thường, là đương nhiên. Con cần tra vấn ngay cả những thứ mà con không nghĩ tới tra vấn và hầu hết mọi người cũng không nghĩ tới tra vấn. Sẽ dễ hơn cho con rất nhiều nếu con nhận diện trong ý thức đây là điều con thật sự muốn làm ở điểm này.
Như thày có nói, kể từ điểm này ở khóa nhập thất của thày, thày sẽ là một vị hỗ trợ. Thày không ép con, thày không đối chất con hay tạo bất kỳ áp lực nào trên con. Thày hỗ trợ, và con phải cung cấp sức mạnh đi tới, cung cấp động cơ và ý muốn. Sẽ thật hữu ích cho con nếu trong tâm ý thức con xoay chuyển nhận thức để thấy rằng mình thật sự muốn giải thoát khỏi một viễn quan giới hạn, và con chỉ làm được điều này nếu con tra vấn trong ý thức những gì mà hầu hết mọi người đều không tra vấn.
12.6. Quyền tự quyết giới hạn thế nào những gì con có thể thay đổi
Ở điểm này, thày cần con nhận ra một điều về cách vận hành của quyền tự quyết. Con đang sống trên một hành tinh với hơn bảy tỷ người khác. Mỗi người đều có một cái Ta Biết với quyền tự quyết. Qua một quá trình rất dài và phức tạp, mỗi sinh thể đang hiện thân trên địa cầu đã đạt đến ý niệm bản ngã hiện thời của họ, viễn quan hiện thời của họ. Nếu con nhìn trở ngược lịch sử, con sẽ thấy còn nhiều dòng sống hơn nữa đã đầu thai trên địa cầu suốt thời gian đó. Suốt một thời gian rất dài, như Maitreya đã giải thích, loài người đã đồng sáng tạo ra các điều kiện hiện thời trên trái đất, và trong phần lớn thời gian đó, con người đã bị sa nhân ảnh hưởng.
Như thày đã giải thích, điều này đã dẫn đến một số định luật phụ thuộc của thiên nhiên được tạo dựng. Từ mức bản sắc mà đa số loài người đều mang, từ trạng thái tâm thức dựa trên sợ hãi, con không có cách chi vượt qua hay tránh né các định luật phụ thuộc này. Điều này đúng như vậy: Từ mức tâm thức đó, quả thực là không có cách chi con có thể tránh né được, vì một lý do rất giản dị.
Thày đã nói là con không thể khắc phục lòng sợ hãi nếu động lực của con dựa trên sợ hãi. Cũng vậy, con không thể khắc phục sự thiếu vắng viễn quan bằng chính ý niệm viễn quan mà con hiện có – một viễn quan dựa trên những điều kiện mà con đang chứng kiến trong thế giới vật chất. Nguyên cái đó hình thành một vòng tròn khép kín.
Hẳn con từng nghe câu thành ngữ quen thuộc là con không thể tự nhấc mình lên bằng cách kéo sợi dây giày. Liệu con đã suy nghĩ về ý nghĩa câu này một cách ý thức hay chưa? Con thử tưởng tượng con đang đi một đôi giày bốt có dây buộc bên cạnh. Con đứng trên mặt đất, đưa tay xuống nắm lấy dây giày và cố hết sức kéo nó lên. Chắc chắn con nhận thấy là để tạo lực nhấc mình lên khỏi mặt đất, thân con phải tạo ra một lực mạnh tương đương đẩy xuống đất. Đây chính là cơ học của vũ trụ vật chất: tác dụng và phản tác dụng. Cho mỗi tác dụng sẽ có một phản tác dụng mạnh tương đương trong hướng ngược lại. Khi con mang viễn kiến xem mình là một con người và các định luật phụ thuộc của thiên nhiên là không thể khắc phục, thì tất nhiên, con không thể vượt qua các định luật phụ thuộc đó. Tại sao con không thể vượt qua? Bởi vì trong tâm con không thể nhìn thấy chuyện vượt qua là khả dĩ. Và tại sao con không thấy được chứ? Bởi vì con đang nhìn qua cái kính vạn hoa của ba thể phàm cao hơn – và tâm ý thức của con thì nằm ở dưới đáy chiếc kính đó.
Các thày có nói cái Ta Biết có khả năng bước vào bất kỳ vai trò nào mà nó muốn khoác lấy, rồi trải nghiệm từ bên trong và kinh nghiệm vai trò đó là hoàn toàn hiện thực. Đối với hầu hết mọi người, cái Ta Biết đặt tâm điểm nơi cơ thể vật lý. Khi con nhìn thế gian, con nhìn qua nội dung của ba thể cao nhưng con không biết là con đang nhìn qua chúng.
Cũng giống như con đeo cặp kính màu mà không hay biết là mình đang đeo kính màu. Từ nhãn quan đó, con không thể tra vấn nội dung của ba thể cao của con, con không thể chất vấn những gì con thấy và nhận ra là nó đã bị biến dạng. Đó là tại sao con không thể thay đổi bất cứ gì. Con không thể thay đổi những điều kiện mà con cho là đã được các định luật phụ thuộc của thiên nhiên tạo ra và con không có quyền hành gì trên chúng.
Và đây là điểm khá tế nhị mà con cần phải suy ngẫm thật cẩn thận bằng tâm ý thức. Trên địa cầu có bảy tỷ người đang đầu thai. Hầu hết mọi người đều có một viễn quan rất giới hạn, một ý niệm bản ngã rất giới hạn. Họ chấp nhận các định luật phụ thuộc của thiên nhiên là không thể vượt qua. Họ chấp nhận các điều kiện hiện hữu phần lớn không thể thay đổi. Đây là trải nghiệm mà họ đang muốn có ngay bây giờ. Hầu hết đều chưa sẵn sàng đi xa hơn trải nghiệm đó, họ vẫn chưa chán chê trải nghiệm đó.
Là một sinh thể tâm linh, con có quyền tự quyết cá nhân, nhưng con không thể đi ngược lại quyền tự quyết của bảy tỷ người. Trên trái đất có những điều kiện mà cá nhân con không thể thay đổi. Ngay cả nếu con có quyền năng làm chuyện đó thì nó cũng vi phạm quyền tự quyết của bảy tỷ người kia. Vậy làm thế nào con có thể bước chân trên đường tu tâm linh? Có thể chứ, như thày đã nói rồi, nếu con nhận ra là không có điều kiện nào trên địa cầu có thể ngăn con nâng cao tâm thức của con. Điều thày mong muốn con làm bây giờ là bước lên một bước và nhận ra là không những các điều kiện hiện thời không thể ngăn con tăng triển, mà chúng còn có thể hỗ trợ cho con tăng triển.
12.7. Các giới hạn giúp con tăng triển như thế nào
Con có thấy chăng, con yêu dấu, là ngay cả khi con là một đệ tử tâm linh – hay có lẽ, đặc biệt khi con là một đệ tử tâm linh – con đã trở nên nhẹ dạ đối với cái mà các thày gọi là tư duy cuồng đại của sa nhân? Nếu con nhìn loài người khắp thế giới, con sẽ thấy rất nhiều người sống trong một trạng thái tâm thức chấp nhận mọi điều kiện trên địa cầu y như vậy. Họ không nghĩ các điều kiện này có gì sai trái, thiếu sót. Họ không nghĩ là đang có một cuộc chiến hoành tráng giữa Thượng đế và ác quỷ, và các điều kiện hiện hành là do ác quỷ gây ra. Họ chỉ vui lòng sống cuộc đời của họ trong thế giới vật chất.
Thày không bảo đó là điều con nên cố đạt được, mà thày muốn chỉ cho con thấy là họ không hề có ý niệm có chuyện gì sai trái, cần thay đổi. Nhưng hiển nhiên con cũng thấy có nhiều người sùng đạo, hay ngay cả những người không theo tôn giáo nào và đặc biệt nhiều người tâm linh, mang tư duy là có điều gì thật sai trái trên địa cầu, có điều gì thiếu sót, không lý tưởng và cần phải thay đổi.
Một lần nữa, các điều kiện hiện thời không phải là lý tưởng. Đó không phải là những điều kiện do các Elohim thiết lập. Chúng gây ra rất nhiều đau khổ và tất nhiên, muc đích của các chân sư thăng thiên là thay đổi chúng đi. Tuy nhiên, muc đích của các thày là thay đổi chúng trong khuôn khổ Định luật Tự quyết, và vì vậy các thày tìm cách giúp đỡ và tạo linh hứng cho loài người nâng cao viễn kiến. Không phải các thày ra tay thay đổi mà là nhân loại qua viễn kiến cao hơn của mình. Điều con cần làm để vươn lên mức cao hơn, để vượt qua mức khai ngộ thứ năm tại khóa nhập thất của thày, là bắt đầu tra vấn toàn bộ tư duy cuồng đại. Tất nhiên, phần nào con đã làm công việc đó rồi, nhưng thày đặc biệt cần con chất vấn ý tưởng cho rằng cac điều kiện hiện thời là phản tâm linh và chúng có thể ngăn cản sự tăng triển tâm linh của con.
Sa nhân có nhiều tầng lớp khác nhau trong chiến lược giữ chặt nhân loại trong vòng tròn khép kín, trong ốc xoáy hướng hạ tự tăng cường nói trên. Một tầng, dĩ nhiên, là giữ cho con người tập trung vào thế gian và các thú vui vật chất. Đây là những người mà thày vừa nói là họ vui sướng trong thế giới vật chất, vui lòng chấp nhận các điều kiện hiện tại (hay có lẽ họ không vui sướng nhưng vẫn chấp nhận các điều kiện hiện tại), và họ bị mắc kẹt ở mức này. Ho nghĩ là không có gì có thể làm được để mà thay đổi.
Xong có một tầng lớp cao hơn là những người đã bắt đầu nhận ra có gì không ổn, không đầy đủ. Sa nhân cũng đã thành công đánh bẫy những người này vào ý tưởng một cuộc chiến cuồng đại giữa Thượng đế và ác quỷ nơi họ không chắc là ai sẽ chiến thắng.
Như các thày đã giải thích trước đây, không hề có một cuộc chiến cuồng đại nào giữa Thượng đế và ác quỷ, bởi vì Thượng đế, Đấng Sáng tạo, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi bất cứ gì xảy ra trong một bầu cõi chưa thăng thiên. Đó là tại sao mới có một bầu cõi chưa thăng thiên tương tự như một bãi chơi cát, nơi tất cả mọi thứ đều có thể được dựng lên rồi dễ dàng được xóa bỏ và không có gì là vĩnh viễn. Sa nhân không thể tạo ra cái gì vĩnh viễn có khả năng chống lại Thượng đế. Chúng muốn con tin là chúng đã làm được vậy, và vì thế chúng muốn con hoặc bị kẹt vào giao tranh với chúng, hoặc bị kẹt vào nỗi khổ não hay lo sợ không biết thế giới sẽ có được cứu vãn hay không.
12.8. Con luôn luôn có khả năng thăng vượt
Đó chính là điều mà thày cần con bước ra khỏi, hầu con nhận ra là cho dù điều kiện hiện thời có là gì, thì sa chân và những điều kiện mà chúng tạo ra không thể ngăn con tự thăng vượt. Tự thăng vượt nghĩa là gì? Trong bản chất, đó là khi con thăng vượt điều kiện mà con đang đối mặt ngay lúc này. Cho dù điều kiện đó có thấp kém đến đâu đi nữa, con vẫn có khả năng thăng vượt. Đây là lời dối trá mà sa nhân đã quảng bá dưới nhiều hình thức khác nhau khi chúng bảo có những điều kiện thấp kém đến độ con không thể sử dụng để tự thăng vượt.
Con có thấy điều thày nói trước đó? Khi ban đầu con bước xuống tâm thức tự xem mình là một sinh thể tách biệt, con vốn mang sẵn nhận biết là mình có khả năng thăng vượt ý niệm bản ngã hiện hữu để vươn lên cao hơn. Hầu hết mọi người trên địa cầu đều đã tin vào lời dối của sa nhân rằng điều đó không thể làm được. Nhưng con tất nhiên, con cảm nhận là mình có thể, vì nếu không thì con đã không cất bước trên đường tu.
Nhưng con vẫn còn nơi ba thể cao rất nhiều niềm tin vi tế là một số điều kiện không tâm linh sẽ không hỗ trợ sự tăng triển tâm linh của mình. Đây là một vấn đề viễn quan. Khi con nhìn thế giới qua các niềm tin gây giới hạn trong ba thể cao, toàn bộ tầm nhìn của con khiến con tưởng là có rất nhiều điều kiện không tâm linh sẽ ngăn chặn bước tiến tâm linh của con. Nếu con nhìn trở ngược đời mình, nhìn vào các tin tưởng hiện tại của mình, nếu con nhìn vào một số giáo lý tâm linh mà con đã tìm hiểu và thực hành, con sẽ thấy ý tưởng đó hình thành một bối cảnh vô cùng vi tế cho mọi tin tưởng và cách nhìn đời của hầu hết mọi người. Nó rất, rất vi tế. Ở mức thấp nhất, nó bảo con là trên địa cầu có những điều kiện không thể thay đổi mà con không thể thăng vượt. Ở mức cao hơn một chút khi con ý thức được đường tu tâm linh, con sẽ vẫn cảm nhận là một số điều kiện xảy ra không thể hỗ trợ cho sự tăng triển tâm linh của con. Và do đó con bị kẹt trong ý tưởng là hoặc con phải thay đổi các điều kiện này đi, hoặc con phải tránh né chúng và trốn chạy khỏi chúng.
Điều thày muốn chỉ ra cho con thật giản dị: Khi con nhìn vào đời mình ngay bây giờ, thày chắc chắn sẽ có một số điều kiện mà con nghĩ con không thể thay đổi. Có thể con không thay đổi được là vì viễn quan của con quá giới hạn. Cũng có thể con không thay đổi được, như thày vừa giải thích, là vì muốn thay đổi thì con sẽ phải vi phạm quyền tự quyết của bảy tỷ người kia, hoặc quyền tự quyết của một số người trong gia đình hay trong xã hội. Con là thành phần của một đơn vị tập thể và những thành viên của đơn vị tập thể đó có một viễn kiến nào đó. Con không nhất thiết có khả năng thay đổi những điều kiện này.
12.9. Lời dối vi tế rằng con không thể thăng vượt
Điều con có thể làm được là thay đổi cách con nhìn những điều kiện đó để con xoay chuyển. Thay vì coi đó là những chướng ngại cản trở sự tự thăng vượt, con xem chúng là những cơ hội, là những hỗ trợ cho tự thăng vượt. Thay vì nhìn vào một điều kiện, sợ hãi nó, cảm thấy ân hận và đau khổ vì nó, nghĩ rằng: “Ồ, tôi phải thay đổi nó đi, tôi phải lánh xa để làm người tâm linh,” thì giờ đây con có thể nhìn vào điều kiện đó và nói: “À, thật là một cơ hội quá tốt để tôi tự vượt thăng.” Đây là một sự xoay chuyển vĩ đại trong khả năng tự nhận biết. Nhiều người đã bước chân trên đường tu hàng 30, 40 năm mà không thực hiện được cuộc xoay chuyển này. Thày nói với con là con đang ở mức trong khóa tu tự điều ngự này nơi con có khả năng xoay chuyển được như thế, và thày đang ở đây để giúp con. Thày sẽ làm tất cả trong khả năng mình khi con tham dự khóa nhập thất của thày trong các thể thanh cao. Điều chính con có thể làm là suy ngẫm những ý tưởng vừa kể trong tâm ý thức của con.
Con cũng có thể biểu đạt – hay đúng hơn, nhận biết – sự kiện con đã có một ý định dựa trên tình thương để thực hiện cuộc xoay chuyển đó. Thày đã nói là thày không muốn con sống phần đời còn lại trong nỗi sợ chết và chỉ khắc phục được trên giường hấp hối. Thày không muốn con sống phần đời còn lại mà vẫn xem các điều kiện trên địa cầu là kẻ thù cho sự phát triển tâm linh của mình, trong khi thật ra, con có thể xoay chuyển để xem chúng là cơ hội.
Con yêu dấu, con chẳng thấy là lời dối của sa nhân vô cùng giản dị hay sao? Trước tiên là niềm tin là các điều kiện hiện hữu trên địa cầu không đạt tiêu chuẩn và phải tốt đẹp hơn. Sau đó là niềm tin, vì con là người tâm linh cho nên con đang phấn đấu để trở thành tốt hơn, con phấn đấu để bước vào một thế giới tốt đẹp hơn nơi các điều kiện sẽ cao hơn bây giờ. Con biết là để bước vào thế giới cao hơn đó, con phải tự thăng vượt. Lời gian dối mà sa nhân quảng bá là bảo rằng trong thế gian có những điều kiện tồi tệ đến độ con không thể sử dụng để tự thăng vượt. Con phải hoặc giao chiến với chúng và thay đổi chúng, hoặc con phải xa lánh khỏi chúng.
Con chẳng thấy chúng đang cố bảo gì hay sao? Tự thăng vượt nghĩa là gì chứ? Đó là khi con nhận ra điều kiện hiện hữu là kém cỏi, con nhận ra khả năng mình có thể là hơn vậy, rồi con chuyển đổi ý niệm bản ngã, rời bỏ cái kém để là cái hơn. Con chẳng thấy tinh túy của sự tự thăng vượt là đi từ cái kém sang cái hơn hay sao? Dù cái kém có thấp kém tới đâu, thật chẳng có gì quan trọng vì con luôn luôn có thể chuyển sang cái hơn. Sa nhân cố khiến con tìn là có một số điều kiện kém cỏi đến độ con không thể chuyển từ cái kém sang cái hơn.
Con chẳng nhìn ra sự lừa dối ở đây hay sao? Cho dù điều kiện đó có thấp kém tới đâu, con cũng luôn luôn có khả năng đi từ cái kém lên cái hơn. Thật ra, nếu nó càng thấp kém thì việc đi lên sẽ càng dễ dàng hơn, bởi vì sự tương phản sẽ càng rõ ràng hơn giữa điều kiện mà con nhìn thấy với tâm vỏ ngoài, so với thực tại – thực tại cao hơn – mà con cảm nhận được trong tim.
12.10. Con đã dư biết lời dối là một lừa dối
Con chẳng thấy những xoay chuyển khó khăn nhất trên đường tâm linh là những xoay chuyển vô cùng vi tế hay sao? Đó là khi con chỉ thấy được một sự khác biệt nhỏ nhoi giữa viễn kiến mà con có trong tâm ý thức – qua kính vạn hoa của ba thể cao của tâm phàm – và viễn quan cao, viễn quan trực giác. Con chẳng thấy điều thúc đẩy con bước đi trên đường tâm linh là vì con có phần nào viễn quan nội tâm hay sao? Hẳn là con đã có một viễn quan trực giác cao hơn đến từ Hiện diện TA LÀ của con cũng như từ các chân sư thăng thiên.
Đây là điều cho con cảm nhận về một cái gì hơn nữa. Đồng thời, tất nhiên là trong cuộc sống hàng ngày con vẫn nhìn qua kính vạn hoa của bốn thể phàm và con vẫn nhìn thấy một viễn kiến thấp hơn hẳn. Cho tới giờ, con đã cho rằng cái con thấy trong viễn quan trực giác là một thực tại cao hơn đang hiện hữu nơi một cõi cao hơn. Điều này không sai, nhưng cho tới giờ con cũng cho rằng cái con thấy qua kính vạn hoa của bốn thể phàm cũng là một thực tại đang hiện hữu trong thế giới vật chất.
Sự xoay chuyển mà thày yêu cầu con thực hiện là nhận ra những gì con thấy qua kính vạn hoa của bốn thể phàm không phải là thực tại; đó chì là một nhận thức. Các chân sư khác cũng đã đề cập đến điều tương tự. Đức Phật Gautama đã nói về nhận thức, thày Maitreya đã nói về nhận thức trong sách của thày, và đức Mẹ Mary cũng nói về nhận thức trong “Khóa học về sự dồi dào”.
Không phải là không có một thực tại vỏ ngoài dưới hình dạng một số điều kiện trong thế giới vật chất. Chúng có mặt ở đó, chúng đã được loài người đồng sáng tạo, nhưng con không đang thấy những điều kiện đó. Con đang thấy một hình ảnh mà thôi, và hình ảnh này là do bốn thể phàm của con tạo dựng.
Để tăng triển trên đường tâm linh và nâng cao ý niệm bản ngã, con không phải thay đổi các điều kiện vỏ ngoài, mà con chỉ phải thay đổi viễn quan nội tâm. Con không phải thay đổi bất cứ gì bên ngoài chính con, mà con chỉ phải thanh tẩy viễn quan của con. Khi con thanh tẩy viễn quan, thanh tẩy nội dung của bốn thể phàm, con sẽ bắt đầu nhìn thấy các điều kiện trong thế giới vật chất y như thày nhìn thấy. Thày không nhìn chúng như là mối đe dọa hay chướng ngại trên đường tự điều ngự.
Thày đã có nói về một Trường đời Cay đắng, và những cú giáng của trường đời phải cay đắng tới chừng nào thì người ta mới bắt đầu thức tỉnh rồi mong muốn hơn nữa. Con chẳng thấy là theo một nghĩa nào đó, chúng ta có thể nói là các sa nhân đang làm ơn cho các thày khi chúng kéo mọi chuyện xuống ngày càng thấp hơn hay sao? Vì khi các điều kiện trở nên càng dày đặc và sơ khai, thì sự tương phản sẽ càng lớn hơn giữa những gì con thấy được qua tâm phàm và những gì con nhận biết ở bên trong. Chỉ là vấn đề thời gian khi khoảng cách trở nên to lớn đến độ con người sẽ nhận ra là phải có một cách tiếp cận nào khác đối với cuộc sống.
Thày biết đây không phải là một sự thể lý tưởng. Thày không đang tìm cách bào chữa cho sa nhân hay bảo rằng chúng chỉ đang làm những chuyện mà chúng nên làm. Thày không biện minh cho sự tàn ác mà con chứng kiến trên trái đất. Thày chỉ đang chỉ ra cho con thấy là ở mức khai ngộ hiện thời của con, việc xoay chuyển tâm con là chuyện khả thi, khi con nhận ra là không có một điều kiện nào mà con đối mặt là một trở ngại cho việc tự thăng vượt. Đó chính là một sự hỗ trợ cho con tự thăng vượt.
12.11. Định luật Tự thăng vượt
Con hãy thử lấy một điều kiện con phải đối diện trong đời ngay lúc này mà con cho là – hay đã từng cho là – phản tâm linh, một kẻ thù cho sự phát triển tâm linh của con. Điều thày muốn chỉ ra cho con là con có thể xoay chuyển để nhận ra điều kiện đó chỉ có vẻ là một chướng ngại cho con nếu con nhìn nó xuyên qua một ý niệm bản ngã nhất định. Bản ngã này được tạo thành từ các điều kiện trong bốn thể phàm của con. Nếu con nghĩ một cái gì đó là phản tâm linh, thì điều này cho thấy con có một ý niệm bản ngã giới hạn dựa trên một viễn quan không thuần khiết.
Chính điều mà con đang nghĩ là một chướng ngại cho sự phát triển tâm linh thật ra là cơ hội lớn nhất để con nhìn ra viễn quan giới hạn của mình và khởi sự thay đổi nó. Có một định luật hiện hành trên địa cầu, và có thể nói định luật này quy định điều kiện cho tự thăng vượt. Định luật này nói rằng con sẽ không thoát ra khỏi bất kỳ điều kiện nào trên địa cầu cho tới khi con hoàn toàn chấp nhận nó như nó hiện là, và chấp nhận là nó không hạn chế được mình như một sinh thể tâm linh.
Vậy con có thấy tư duy cuồng đại đã làm gì cho rất nhiều người tâm linh? Ngay cả giáo lý của chân sư thăng thiên cũng đã, ở một mức độ nào đó, củng cố cho xu hướng này khi họ lần đầu tiên tiếp xúc với giáo lý của các thày. Họ nghĩ là họ cần phải cưỡng chống lại một số điều kiện và không được chấp nhận chúng. Điều thày muốn nói là như sau: Một khi con thực sự hiểu được những gì thày đã nói với con, con sẽ hiểu là các điều kiện hiện thời là do những người sử dụng quyền tự quyết tạo ra. Thượng đế đã ban cho họ quyền làm như vậy.
Có người khác đã tạo ra một số điều kiện nào đó và chúng đang ảnh hưởng đến con, nhưng họ đã tạo ra những điều kiện này qua một ý niệm bản ngã giới hạn. Tại sao chúng lại ảnh hưởng đến con? Bởi vì con mang ít nhất một số yếu tố của ý niệm bản ngã giới hạn đó trong bốn thể phàm của con. Nếu không thì con đã không bị chúng ảnh hưởng gì hết, con sẽ không phản ứng lại chúng, con sẽ không cưỡng chống lại chúng, con sẽ không bị phiền hà hay bị hạn chế, hay cảm thấy chúng sẽ kềm hãm sự phát triển tâm linh của mình. Thậm chí con sẽ không có cả ý muốn thay đổi chúng. Các điều kiện đó sẽ hoàn toàn không quan trọng, không liên quan gì tới con.
Con chẳng nhận ra là trên địa cầu có rất nhiều điều kiện mà con không quan tâm hay sao? Con có thể đã lớn lên trong một môi trường nơi nước uống sạch là chuyện tự nhiên, nhưng một tỷ lệ đáng kể dân số trên thế giới không thể lấy nước sạch từ vòi nước, thậm chí nhiều người còn không có cả vòi nước. Vì lý do gì con nên quan tâm đến vấn đề này khi con đã lớn lên trong một xã hội không có vấn đề đó?
Điều thày muốn nói là những điều kiện mà con quan tâm, trên thực tế không giới hạn con nhiều hơn là những điều kiện mà con xem là không can hệ. Điều quan trọng là con xoay chuyển, qua đó con nhận ra là nếu con thăng vượt ý niệm bản ngã mà cho tới giờ con đã sử dụng để nhìn vào điều kiện, thì điều kiện đó sẽ không còn xáo trộn con nữa.
12.12. Thay đổi tâm có thể thay đổi ngoại cảnh
Điều đó không có nghĩa là điều kiện sẽ được thay đổi, bởi vì nó vẫn được cầm giữ trong tâm thức tập thể của người khác. Mà điều đó có nghĩa là điều kiện sẽ không còn giới hạn con nữa. Trong nhiều trường hợp, một khi con đạt tới điểm con thăng vượt được một điều kiện nào đó bằng cách chấp nhận là nó có mặt nhưng không ảnh hưởng được con, thì có thể con sẽ nhận thấy hoàn cảnh vỏ ngoài của con sẽ thay đổi, và con sẽ thoát xa khỏi điều kiện đó.
Như thày đã nói, sứ giả này đã quyết định là ông muốn thăng vượt ý niệm bản ngã đã hấp dẫn một số người về phía ông, và ông đã không còn hấp dẫn những loại người đó nữa. Nhiều người đã có cùng một trải nghiệm, và một điều tương tự cũng xảy ra cho các điều kiện vật lý ngoại cảnh. Thay đổi có thể xảy đến trong đời con một cách thật lạ lùng một khi con khắc phục được ý niệm bản ngã đã khiến con cho rằng con không thể là người tâm linh nếu một số điều kiện có mặt.
Con có khả năng là người tâm linh cho dù con phải đối diện với hoàn cảnh thế nào đi nữa. Rất nhiều người đã chứng tỏ điều này suốt các thế kỷ và suốt các thời đại. Con đang ở đây để chứng tỏ điều này trong thời đại hôm nay. Đó chính là lý do tại sao con đã tình nguyện đi vào hiện thân vào thời buổi này. Thày không đang nói với con điều gì mà con chưa biết trong nội tâm. Thày chỉ nhắc nhở con, hầu con có thể xoay chuyển trong nhận biết ý thức và khởi sự nhìn đời mình cũng như hoàn cảnh vỏ ngoài của mình với tinh thần chấp nhận mới mẻ rằng đây chính là một cơ hội vĩ đại để con tự thăng vượt.
Serapis Bey TA LÀ, và mỗi giây trong mỗi phút trong mỗi giờ mỗi ngày, thày đang tự thăng vượt. Thày ở đây là đề giúp con làm tương tự. Con hãy nắm lấy tay mà thày đang dang ra cho con và chúng ta sẽ cùng nhau bước lên cao hơn trên con đường tự thăng vượt huy hoàng mà Đấng Sáng tạo của chúng ta đã cống hiến cho chúng ta.