Uy lực của cái Ta – Chương 10 – Cái “ta” được tạo ra trong thế giới vật chất

Có một số chữ được nhiều người dùng với ý nghĩa rất khác nhau và do đó trở thành hầu như vô dụng. Một thí dụ là chữ “linh hồn”. Chữ này đã được dùng từ nhiều thế kỷ bởi nhiều tôn giáo và giáo lý tâm linh với ý nghĩa khác nhau. Và nó cũng hay được dùng mà không được định nghĩa rõ ràng vì coi là mọi người đã rõ nghĩa của nó rồi. Các chân sư thăng thiên cho chúng ta một hiểu biết tinh tế hơn bằng cách phân chia linh hồn, hay là con người phàm, ra nhiều thành phần.

Như đã nói ở các chương trước, nhiều người tâm linh chấp nhận thuyết luân hồi, và nhiều người thường cho rằng, chính linh hồn đầu thai trở lại. Điều này cũng đưa tới quan niệm phổ thông là linh hồn được tạo ra ở cõi cao và đi xuống cõi vật chất. Như vậy cũng có nghĩa là linh hồn sẽ thăng lên và trở về cõi tâm linh. Từ đó dẫn đến hai ý niệm phổ thông về những gì bạn cần làm để linh hồn hội đủ điều kiện vào cõi tâm linh.

  • Linh hồn đã “sa xuống” và xuống một trạng thái thấp hơn, và do đó nó không còn hội đủ điều kiện để lên thiên đàng. Do đó, bạn cần đền bù những lỗi lầm đã phạm và trong lọc hay nâng cao linh hồn.
  • Linh hồn cần được kiện toàn, do đó công việc của bạn là nâng linh hồn lên một trạng thái toàn hảo (bất kể toàn hảo được định nghĩa ra sao).

Quan niệm cái Ta Biết có thể làm đảo lộn cách bạn hiểu về linh hồn. Điểm cốt lõi là cái Ta Biết chính là cái đã từ trên đi xuống và khởi sự tiến trình đầu thai vào thế giới vật chất. Do đó, cũng chính cái Ta Biết có tiềm năng thăng thiên trở về cõi tâm linh.

Nhưng tiến trình thăng thiên KHÔNG do cái Ta Biết bù đắp một trạng thái bất toàn hay tìm cách đạt được sự toàn hảo dựa theo tiêu chuẩn thế gian do con người đặt ra. Trái lại, cái Ta Biết CHỈ CÓ THỂ thăng thiên khi nó hoàn thành tiềm năng cao nhất của nó, tức là nó ở trong trạng thái nhận biết thuần khiết và đảm trách chức năng cánh cửa mở cho Hiện diện. Điểm này có hai khía cạnh:

  • Hiện diện TA LÀ có thể tự biểu lộ qua cánh cửa mở của cái Ta Biết, bằng cách để ánh sáng và cá thể của nó tuôn chảy xuống cõi vật chất.
  • Hiện diện có thể trải nghiệm thế giới vật chất qua cái Ta Biết, lúc đó là tấm kính trong không có phin lọc nhận thức.

Nói cách khác, trong trạng thái cao nhất của nó cái Ta Biết không tự coi mình là một sinh thể tách biệt. Nó tự coi nó như là cánh cửa mở, không hơn không kém, để Hiện diện tự biểu lộ trong thế giới này, và như tấm kính trong giúp Hiện diện trải nghiệm thế giới. Trong trạng thái này, cái Ta Biết tự coi mình như là sắc thái Ta Sẽ Là của Hiện diện TA LÀ.

Trong trạng thái cao nhất của nó, cái Ta Biết không có phin lọc nhận thức. Do đó nó không ngăn chặn hay giữ lại bất cứ biểu lộ nào phát xuất từ Hiện Diện, và nó không ngăn chặn bất cứ kinh nghiệm nào của nó được chuyển về Hiện diện. Cái Ta Biết không phán xét dựa trên hình tướng, nhưng cho phép Hiện diện thẩm định kinh nghiệm, và như vậy học hỏi từ chúng và tồn trữ kết quả vào căn thể (từ này sẽ được giải thích sau). Bạn hãy thử so sánh với việc mình hay đánh giá trực giác của mình để xem nó có thích hợp hay không đựa trên tiêu chuẩn thế gian. Sau đó, bạn hãy thử xem mình có hay dấu Thượng đế điều gì đó chăng. Bây giờ, chúng ta cần hiểu là cái Ta Biết ban đầu không đi xuống với trạng thái nhận biết thuần khiết. Chúng ta hãy xem vì sao.

10.1 Cái Ta Biết đi xuống như thế nào

Thế giới vật chất được cấu tạo bởi ánh sáng tâm linh đã có độ rung được giảm xuống theo các tỷ số đặc trưng của bảy tia sáng. Như thế có nghĩa là thế giới vật chất ban đầu có mức độ rung động nào đó, tức là nó được cấu tạo với năng lượng thô đặc hơn cõi tâm linh. Đó là lý do vì sao chúng ta không thấy được cõi tâm linh với giác quan của chúng ta. Giác quan của chúng ta được hòa điệu với những rung động trong quang phổ vật chất, và những rung động này hiện nay thấp hơn rung động tâm linh rất nhiều. Do đó, giác quan chúng ta không thể vượt qua hố ngăn cách để “thấy” được cõi tâm linh (nhiều người tâm linh cảm và trải nghiệm được năng lượng tâm linh bằng trực giác, nhưng thường là không qua giác quan vật lý).

Cái Ta Biết đuợc cấu tạo với một ý niệm bản ngã nhỏ như cái chấm mà nó có tiềm năng nâng cao qua nhiều mức, cho đến khi nó đạt được ý niệm bản ngã tòan khắp giống như đấng Sáng tạo.

Mục đích thế giới vật chất được tạo ra với độ thô đặc cao là để giúp những sinh thể tự nhận biết – chúng ta – phát triển. Khi chúng ta xuống một cõi trong đó ta không trực tiếp thấy được thế giới tâm linh, ta có cơ hội nâng dần tâm thức của mình lên, cho tới khi ta có thể làm công việc là cánh cửa mở giữa hai cõi tâm linh và vật chất. Khi chúng ta đi theo tiến trình này thì chúng ta cũng giúp nâng độ rung của cõi vật chất lên, cho tới khi nó bằng độ rung của cõi tâm linh.

Điểm quan trọng liên quan đến đề tài chúng ta đang thảo luận là cái Ta Biết không xuống với mức tự nhận biết cao nhất của nó. Cái Ta Biết được cấu tạo với một ý niệm bản ngã nhỏ như một chấm mà nó có tiềm năng nâng cao qua nhiều mức, cho đến khi nó đạt được ý niệm bản ngã tòan khắp giống như đấng Sáng tạo. Xin các bạn ghi nhận điều vừa nói. Công việc của cái Ta Biết KHÔNG phải là xây dựng cái ta toàn hảo trên thế gian này. Công việc của cái Ta Biết là nới rộng phạm vi nhận biết của nó. Nó làm việc này bằng cách khoác lên một cái ta hạn hẹp và vượt thăng cái ta này bằng cách nhận ra rằng: “Ta hơn cái ta này”. Mỗi lần cái Ta Biết đi qua tiến trình quên và ngộ thì nó nới rộng phạm vi nhận biết của nó. 

Để xuống tới những độ rung thô đặc của vũ trụ vật chất, cái Ta Biết cần một phương tiện, tức là một ý niệm bản ngã được cấu tạo bởi cùng độ rung với cõi vật chất. Đây là một điểm quan trọng mà bạn cần nhận ra: cái Ta Biết dùng phương tiện, nhưng nó KHÔNG trở thành phương tiện đó. Trong tiến trình này, cái Ta Biết KHÔNG bị thay đổi; chỉ có ý niệm bản ngã của nó – tức là nhận thức của nó – thay đổi mà thôi. Việc này cũng giống như người diễn viên khoác lên một trang phục và hóa trang để thủ một vai trò trên sân khấu kịch nghệ – tức là người diễn viên có thể cởi trang phục ra dễ dàng như khi khoác nó vào.

Lúc ban đầu cái Ta Biết xuống với một ý niệm bản ngã được cấu tạo bởi cùng những rung động cơ bản đã tạo ra vũ trụ vật chất. Cái ta này, phương tiện này, là cái gì chúng ta – từ một viễn quan cao – có thể gọi là linh hồn.

Nhưng các bạn cũng nên ghi nhận là linh hồn KHÔNG được cấu tạo trên cõi tâm linh, và nó cũng không được cấu tạo với những rung động của thế giới tâm linh. Như kinh Sáng-thế Ký (Genesis) đã nói, nó được cấu tạo từ tro bụi, có nghĩa là rung động vật chất.  Do đó, linh hồn – theo định nghĩa này – không đi xuống từ cõi tâm linh và do đó không thể thăng thiên. Cái Ta Biết sẽ thăng thiên, nhưng nó chỉ thăng thiên được khi nó ngưng không tự đồng hóa với linh hồn, mà trái lại đạt được tiềm năng cao nhất của nó – là trạng thái nhận biết thuần khiết qua đó nó thấy nó là một với Hiện diện.

Xin các bạn ghi nhận một điểm có thể gây ngộ nhận. Linh hồn xuống xác thân vật lý khi bạn đầu thai, và đúng là trong nhiều trường hợp nó tới từ một cõi cao hơn. Đó là vì linh hồn không bị chết khi xác thân chết đi và cái Ta Biết mang linh hồn theo sang kiếp đầu thai tới. Tùy theo trình độ tâm thức của bạn, giữa hai kiếp đầu thai linh hồn có thể lên tới những tầng cao của thế giới vật chất – chúng tôi có nói đến bốn tầng của thế giới vật chất – và sau đó nó từ đó xuống đầu thai. Tuy nhiên, những tầng này không thuộc cõi tâm linh, và do đó linh hồn vẫn không thể thăng thiên và trở thành một sinh thể tâm linh.

10.2 Vì sao linh hồn không thể thăng thiên

Có một phân biệt vi tế mà ta cần biết. Linh hồn có một tính chất mà đa số gọi là cá thể hay cá tính. Nhưng cá thể hay cá tính này được cấu tạo theo những điều kiện có mặt ở vũ trụ vật chất khi cái Ta Biết xuống lúc ban đầu.  Cá tính hay cá thể mà bạn hiện có là sản phẩm của những trải nghiệm của bạn khi bạn sống trong thế giới vật chất. Nhiều thành phần của nó có lẽ đã được thêm vào linh hồn nguyên thủy khi cái Ta Biết đi xuống.

Hình 10 – Linh hồn chứa đầy năng lượng thô đặc

Nhưng cái cá thể hay cá tính vỏ ngoài này KHÔNG phải là bạn. Thực sự bạn là cá thể được neo chặt trong Hiện diện TA LÀ. Cá thể này có thể được biểu lộ qua cái Ta Biết, nhưng cái cá tính vỏ ngoài, mà bạn đã tạo ra khi phản ứng lại điều kiện trong thế giới vật chất, sẽ ngăn chặn hoặc tô màu sự biểu lộ này.

Để thăng thiên, bạn KHÔNG cần kiện toàn cái cá tính vỏ ngoài, bạn phải vượt thăng nó. Linh hồn được cấu tạo với một số niềm tin, và chúng pha màu năng lượng tâm linh với độ rung thấp của chúng. Bạn có thể nói là những ý niệm và niềm tin quy định linh hồn của bạn đã tạo ra một khuôn đúc hay lưới thép, và năng lượng mà bạn đã pha màu qua các niềm tin đó đã lấp đầy cái “lồng” đó với độ thô đặc càng ngày càng cao. Năng lượng càng thô đặc thì cái Ta Biết càng tự đồng hóa với linh hồn, và bạn càng khó thoát ra sự tự đồng hóa đó. Đơn giản là  bạn  không thể thấy được bất cứ gì ngoài năng lượng và niềm tin của linh hồn, vì các năng lượng này tạo ra một từ trường hút sự chú ý của bạn vào cái ta thấp.

Chìa khóa để đạt tiến bộ tâm linh là bắt đầu nâng độ rung của năng lượng tồn trữ trong linh hồn. Khi độ thô đặc giảm đi, cái Ta Biết sẽ bắt đầu thoáng thấy một trạng thái nhận biết cao hơn. Lúc đầu sẽ chỉ là những tia chớp trực giác hay cảm nhận là đời sống phải có gì hơn nữa. Sau đó tới cảm nhận là mình dính liền với một cái gì cao hơn. Sau cùng bạn sẽ có những thoáng nhận biết thuần khiết là những lúc bạn trải nghiệm trực tiếp là cái Ta Biết HƠN cái cá thể thấp của bạn.

Cái Ta Biết cần một phương tiện – là linh hồn – tức là một ý niệm bản ngã được cấu tạo bởi cùng rung động với rung động của cõi vật chất, là nơi nó xuống.

Đó là lúc bạn có thể bắt đầu chất vấn nghiêm tức những niềm tin đã tạo nên linh hồn bạn, qua đó bạn dần dần nâng ý niệm bản ngã của mình lên, cho tới khi bạn cảm được mình là một với Hiện diện của bạn. Trong tiến trình này, bạn cũng giúp nâng độ rung của vũ trụ vật chất lên và bạn giúp chất vấn những niềm tin của tâm thức đại chúng, giúp cho người khác dễ nâng tâm thức của họ lên hơn. Khi đủ số người làm được điều này thì rốt cuộc cả hành tinh sẽ được nâng lên một mức cao hơn, lúc đó đa số sẽ thấy rằng cuộc sống hiển nhiên có một khía cạnh tâm linh.

Chúng ta hãy trở lại trọng điểm. Đó là cái cá tính hay cá thể vỏ ngoài – tức là cái ta vỏ ngoài – mà bạn hiện có đã được hình thành qua nhiều kiếp sống như một phản ứng trước những điều kiện bất toàn trong thế giới vật chất. Do đó, nó KHÔNG THỂ NÀO được kiện toàn để có thể thăng thiên lên cõi tâm linh. Chỉ có cái Ta Biết là có thể thăng thiên, đó là cái Ta đi xuống lúc ban đầu. Nhưng cái Ta Biết chỉ có thể thăng thiên khi nó ngưng không tự đồng hóa với cái ta vỏ ngoài nữa.

Nó làm chuyện này bằng cách vượt thăng các niềm tin gây giới hạn và nâng lên các năng lượng tạo nên linh hồn. Do đó, ta có thể nói là linh hồn được nâng lên, nhưng nó không được nâng lên như một cái ta tách biệt. Các niềm tin gây giới hạn bị tan biến đi và các năng lượng thấp được gia tốc thành rung động cao hơn. Nếu bạn để một nồi nước lên lò lửa và để nó sôi cho tới khi hết nước, thì bạn có thể nói là nồi nước được nâng lên cõi cao hay chăng? Dĩ nhiên là không, vì chính là nước đã được nâng lên và cái nồi ở lại.

Điểm quan trọng là đa số chúng ta đã bị lừa để theo một con đường vỏ ngoài, qua đó ta dùng giáo lý tâm linh để kiện toàn linh hồn theo một tiêu chuẩn nào đó. Nhưng linh hồn không thể nào kiện toàn được; ta phải để cho nó chết dần đi. Thánh Phao-lô nói: “Ta chết mỗi ngày”, có nghĩa là mỗi ngày một phần linh hồn thày chết đi vì thày rũ bỏ vài niềm tin gây giới hạn. Giê-su cho phép mình bị đóng đinh để minh họa là cái Ta Biết bị đóng đinh (tức bị tê liệt hóa) bởi nó tự đồng hóa với cái ta vỏ ngoài hay linh hồn. Hành động cuối cùng của Giê-su trên cây thập tự là “dứt bỏ hồn ma”, là biểu tượng của tàn dư cuối cùng của linh hồn/cái ta vỏ ngoài của thày.

Chìa khóa để đạt tiến bộ tâm linh là bắt đầu nâng độ rung của năng lượng tồn trữ trong linh hồn. Khi độ thô đặc giảm đi, cái Ta Biết sẽ bắt đầu thoáng thấy trạng thái nhận biết cao hơn.

Đó là điều Giê-su đã nói: “Chưa hề có người lên trời, trừ ra hắn từ trời xuống”. Và “người” đã từ trời xuống là cái Ta Biết, sẽ thăng thiên khi nó nhận ra cái bản sắc thật của nó – là sắc thái Ta Sẽ Là của Hiện diện TA LÀ. Nói cách khác, “linh hồn” KHÔNG xuống đầu thai lúc ban đầu. Nó là cái gì đã được tạo ra và thêm vào qua nhiều kiếp sống. Do đó, cái gì tái sinh là cả hai: cái Ta Biết và linh hồn. Nhưng chỉ có cái Ta Biết là đã xuống trần lúc ban đầu mà thôi.

Trong những trang kế tiếp, chúng tôi sẽ xem xét một số khía cạnh khác của tâm phàm, trong đó có những phần thuộc linh hồn. 

10.3. Bình chứa cái ta và bốn thể phàm

Một số giáo lý tâm linh liên kết Tánh linh hay cõi tâm linh với hình tròn là biểu tượng của cái duy nhất. Đồng thời liên kết cõi vật chất với hình vuông. Từ đó có câu nói là cõi vật chất được tạo thành bằng cách “biến hình tròn thành hình vuông”. Có giáo lý thần bí khác lại liên kết hình vuông với nền kim tự tháp. Do đó, khi ta điều ngự được bốn yếu tố của cõi vật chất, ta sẽ dần dần lên cao hơn, cho tới khi ta tới đỉnh kim tự tháp, là điểm dị thường là ngưỡng cửa nối liền cõi vật chất và cõi tâm linh. Điểm đó tương xứng với điểm kết nối ở giữa hình số tám trong hình dưới đây. Khi bạn tiến cao hơn trên con đường tâm linh thì cái Ta Biết sẽ chiếm địa vị chính đáng của nó ở đỉnh kim tự tháp của cái ta.

Hình 11 – Cái Ta Biết ở điểm kết nối giữa hình số tám
 của dòng chảy giữa cõi tâm linh và cõi vật chất

Bốn cạnh của hình vuông hay bốn yếu tố, tương ứng với những gì chúng tôi đã đề cập ở trên, tức là vũ trụ vật chất gồm bốn cõi hay bốn bát cung. Phàm ngã – là cái phương tiện mà cái Ta Biết dùng để tự biệu lộ trong cõi vật chất – cũng có bốn “thể” hay bốn từng của tâm. Đây là bốn thể năng lượng đan kết vào nhau và có mặt trong cùng một không gian vì chúng rung động ở các tần số khác nhau. Bốn thể này là:

  • Thể bản sắc, cũng được gọi là thể ê-the. Nội dung trong thể bản sắc quy định ý niệm bản sắc của bạn. Bạn nhìn mình ra sao, bạn nhìn Thượng đế ra sao, bạn nhìn thế giới ra sao, và bạn nhìn tương tác giữa bạn, Thượng đế, và thế giới ra sao? Bạn nhìn mình như một sinh thể tâm linh xuống đây để cai quản trái đất, và do đó đủ quyền năng để làm công việc này? Hay bạn nhìn mình như một sinh thể vật chất, một sản phẩm của trái đất với khả năng thay đổi hoàn cảnh hạn hẹp.
  • Thể lý trí gồm các tư tưởng của bạn. Đây là nơi bạn lập ra hình tư tưởng của những gì bạn muốn làm trong cõi vật chất và cách thực hiện chúng. Các hình tư tưởng này dựa trên ý niệm bản sắc của bạn, là nơi quy định những tham số điều khiển ý niệm bạn làm được gì và không làm được gì. Do đó, nếu bạn tự đồng hóa mình với một con người phàm thì bạn sẽ giới hạn những gì bạn nghĩ bạn có thể làm được.
  • Thể cảm xúc đương nhiên là định khu các cảm xúc của bạn. Cảm xúc có nghĩa là năng lượng chuyển động. Tư tưởng của bạn là hình tư tưởng, nhưng muốn chúng trở thành hành động hay hình tướng thể hiện, thì chúng phải được chuyển động, và việc này xảy ra nơi thể cảm xúc. Tuy nhiên, thể cảm xúc cũng chứa các ham muốn của bạn, và chúng có thể mâu thuẫn với các mục đích cao của bạn. Trong tình trạng lý tưởng thì cảm xúc phản ảnh tư tưởng, tư tưởng phản ảnh ý niệm bản sắc, và ý niệm bản sắc phản ảnh cá thể Thiêng liêng của bạn. Nhưng chuyện xảy ra khá thông thường là cảm xúc tự nó vận hành và tìm cách điều khiển đời bạn, thay vì bị cai quản bởi tư tưởng.
  • Bộ óc vật lý và “tâm thể”. Nhiều khoa học gia duy vật tin rằng mọi tư tưởng và cảm xúc của con người là sản phẩm của bộ óc vật lý. Điều này không đúng, nhưng quả thật bộ óc là một “máy điện toán” rất phức tạp có khả năng tạo ra nhiều tư tưởng và cảm giác của con người. Tuy nhiên bộ óc chỉ là phần cứng của một phần tâm con người mà các chân sư thăng thiên gọi là “tâm của thân”. Đây là cái tâm lo chu toàn các nhu cầu của cơ thể vật lý, tỷ dụ như các nhu cầu an toàn, ăn uống và sinh sản.

Câu hỏi thiết yếu bây giờ trở nên: tâm  ý thức của bạn sẽ trụ ở thể nào trong bốn thể phàm?

Với một phần lớn nhân loại thì cái biết ý thức của họ trụ vào thể vật lý và cõi vật chất. Như vậy có nghĩa là nhiều tư tưởng và cảm xúc của họ là sản phẩm của bộ óc và tâm của thân. Thí dụ, nhiều người chú tâm vào những nhu cầu cơ bản của thể xác như an toàn, thực phẩm, quần áo và sinh dục. Đa số các người tâm linh đã nới rộng cái biết ý thức của họ để bao gồm ít nhất là một phần của ba thể cao. Tiếp tục nới rộng cái biết ý thức này là chìa khóa điều ngự bốn thể phàm, khiến chúng trở thành phương tiện giúp bạn hoàn thành sứ mệnh tâm linh của bạn trong thế gian này.

10.4. Làm sao bạn mất liên lạc với cái ta tâm linh của bạn

Quan niệm thiết yếu là bốn thể phàm tạo nên một phin lọc pha màu ánh sáng tuôn từ Hiện diện TA LÀ xuống các thể phàm. Mọi thứ đều là năng lượng, mọi thứ đều được tạo ra từ Ánh sáng Mẫu-Vật. Cái gì đem lại sự sống cho bạn và cho bạn khả năng hành động trong thế giới vật chất là dòng năng lượng chảy từ Hiện diện TA LÀ xuống bốn thể phàm.

Trong tình trạng lý tưởng thì bạn cho nguồn năng lượng này rung động cao – nâng chính mình và tất cả mọi sự sống lên – và điều này khiến nó chảy ngược trở về cái ta tâm linh của bạn.  Lúc đó nó sẽ được tăng lên theo cấp số nhân và bạn nhận được thêm năng lượng, và như vậy gia tăng quyền năng sáng tạo của bạn. Tiến trình này khiến cuộc đời bạn theo một vòng xoáy đi lên, cho bạn thêm quyền để thực hiện lẽ sống của bạn và cai quản hoàn cảnh vật chất của bạn.

Dòng năng lượng này có thể so sánh với ánh sáng chiếu ra từ bóng đèn của máy chiếu phim. Khi ánh sáng chiếu qua bốn thể phàm thì nó bị pha màu bởi nội dung (hình ảnh, niềm tin và năng lượng) của các thể đó. Điều này giống như ánh sáng từ máy chiếu phim được pha màu bởi hình ảnh trên cuộn phim – duy có điều khác là bạn có bốn cuộn phim.

Nếu các niềm tin và hình ảnh trong bốn thể phàm của bạn không hòa hợp với con người cao của bạn – đặc biệt khi bạn có niềm tin hướng về cái ta và ham muốn vị kỷ – thì bạn sẽ áp đặt hình ảnh bất toàn lên ánh sáng tâm linh. Điều này dẫn tới hành động bất quân bình sẽ gây ra khổ đau trong đời bạn, và cũng có thể tạo ra một vòng xoáy đi xuống gây ra càng ngày càng nhiều đau khổ.

Cái gì đem lại sự sống cho bạn và cho bạn khả năng hành động trong thế giới vật chất là dòng năng lượng chảy từ Hiện diện TA LÀ xuống bốn thể phàm.

Khi ta áp đặt một hình ảnh bất toàn lên Ánh sáng Mẫu-Vật thì ta tạo năng lượng có độ rung động thấp. Năng lượng đã bị tha hóa này không thể chảy trở về cái ta tâm linh và trở thành kho báu giữ trên Thiên đàng – nó không thể nhập vào rung động cao của cõi tâm linh. Do đó, hành động vị kỷ cắt đứt dòng chảy số tám và năng lượng tha hóa không có chỗ để chảy đi. Năng lượng tha hóa mà bạn tạo ra sẽ vĩnh viễn ở lại tầng rung động đó. Năng lượng này không biến đi nhưng sẽ tồn trữ trong bốn thể phàm của bạn.

Năng lượng này sẽ tạo ra một phin lọc hay một tấm màn ngăn cản bạn không tiếp xúc được cái ta tâm linh của bạn. Điều này dần dần sẽ khiến viễn quan của bạn trở nên mờ tối, cho tới khi bạn nghĩ bạn là một con người phàm bị giới hạn trong vũ trụ vật chất và không có gì ở trên vũ trụ vật chất này. Nó cũng giảm thiểu quyền năng sáng tạo của bạn, cho tới khi bạn nghĩ là cách duy nhất để làm bất cứ việc gì trên trái đất này là dùng xác thân vật lý. Năng lượng tồn đọng đã cướp đi quyền năng tinh thần của bạn.

Bạn hãy ghi nhận là năng lượng tha hóa sẽ tích lũy trong bốn thể phàm của bạn. Và khi càng có nhiều năng lượng tích lũy trong một thể nào đó, thì sự chú tâm của bạn sẽ càng bị thu hút về thể đó. Do đó, nhiều người có quá nhiều năng lượng tha hóa ở tầng vật lý nên sự chú tâm của họ thực sự bị giam trong xác thân vật lý. Có người khác sống cuộc đời họ qua cảm xúc của họ, và có những người khác nữa suốt đời chỉ chú tâm vào trí năng.

Khi bạn hiểu ra rằng những gì mà ta biết có ý thức – kể cả những hoàn cảnh vỏ ngoài của bạn – chỉ là những hình ảnh phóng chiếu lên màn ảnh của tâm bạn và của Ánh sáng Mẫu-Vật, thì bạn nhận ra rằng nếu bạn muốn thay đổi những gì được chiếu trên màn ảnh cuộc đời thì bạn phải bước vào phòng chiếu và thay các cuộn phim trong bốn thể phàm của bạn. Cuộc sống ở mức biết ý thức có thể so sánh với màn ảnh chiếu phim. Nếu bạn không thích cuộn phim được chiếu trên màn ảnh, bạn sẽ thay đổi được bao nhiêu nếu bạn chỉ tác động lên màn ảnh? Bạn sẽ thành công hơn nếu bạn đi về nguồn của hình ảnh và thay đổi các hình ảnh trên cuộn phim, tức là nội dung của bốn thể phàm của bạn. Khi bạn hiểu được sự vận hành này thì bạn sẽ thấy rõ có hai yếu tố cốt yếu giúp bạn tiến bộ trên con đường tâm linh:

  • Trong lọc mọi tầng của tâm – bốn thể phàm của bạn – khỏi những niềm tin bất toàn đã khiến bạn tha hóa năng lượng tâm linh và đáp ứng với cuộc đời với niềm tin và cảm xúc gây giới han.
  • Trong lọc –  chuyển hóa – các năng lượng tha hóa tồn trữ trong bốn thể phàm của bạn. Bạn cần bỏ bớt hành lý trước khi bạn trèo lên núi cao. Đó là lý do tại sao bạn rất cần đọc bài chú bài thỉnh, vì các bài này có khả năng thỉnh ánh sáng tâm linh xuống để chuyển hóa năng lượng trong bốn thể phàm của bạn. Chỉ khi nào bạn giảm được sức hút thì bạn mới giải thoát cái biết ý thức của bạn để nó hướng về một trong các thể cao của bạn. Chỉ khi nào bạn trong lọc được bốn thể phàm của mình thì bạn mới giải thoát được sự chú tâm của mình và hướng nó về Hiện diện TA LÀ của mình. Như tôi có trình bày, chính tôi đã đọc các bài chú từ rất lâu nay, và tôi cảm thấy là bài chú là một sức mạnh vững chắc và đều đặn đẩy tôi tiến lên trên con đường tâm linh. Tôi không nói là chỉ đọc bài chú là đủ để giúp bạn tiến bộ, vì đương nhiên là bạn cũng cần xem xét những niềm tin đang giới hạn bạn. Tuy nhiên, bài chú giống như bộ máy trong chiếc xe, và khi bạn đọc chú bạn sẽ có được sức đẩy tới. Sau đó, bạn cần lái chiếc xe để nó đưa bạn tới nơi bạn muốn đến.

HẾT CHƯƠNG